Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1216: Ngươi nói xem ngươi chọc nàng làm gì?
Cập nhật lúc: 2025-12-07 23:53:55
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người c.h.ế.t mà vẫn quên giậu đổ bìm leo, chèn ép một phen, đó là cách Tần Lưu Tây Mộc Cẩm trút giận.
hiện tại, thấy những công đức , nàng ý tưởng khác.
Thấy Khang Võ đế vì tức giận mà khuôn mặt vặn vẹo, nàng tiếp tục châm chọc: "Không ngại thật cho ngươi , vốn dĩ ngươi thể lên đấy. nhân phẩm của ngươi tệ quá, ngứa mắt, nên ngươi cứ liệt thế thì hơn. Vả , ngươi cái ghế lâu quá , cũng nên nhường cho Tề Khiên thôi."
Nàng hất hàm về phía cửa tẩm điện. Tề Khiên cùng Mộc Hoàng hậu và các trọng thần đang tiến .
Đại tổng quản bên cạnh Khang Võ đế lấy thánh chỉ đưa cho Lận tướng, òa nức nở.
Lận tướng dõng dạc tuyên thánh chỉ, đại ý phế Thái t.ử và mẫu tộc Chu gia cấu kết mưu hại Thánh nhân bằng đan dược, âm mưu bức vua thoái vị, phán xử trảm quyết ngay lập tức, đồng thời truyền ngôi cho Thái t.ử kế vị.
, lão già ngu xuẩn mặt , lúc Tần Lưu Tây rõ trong đan độc, thế mà vẫn tin lời sàm tấu của thằng con cả, cắm đầu nuốt đan d.ư.ợ.c tiếp. Kết quả là c.h.ế.t vì thuốc!
Khang Võ đế tức đến phình như cá nóc, gào lên: "Giả! Đó là thánh chỉ giả! Quả nhân bao giờ thế!"
"Tất nhiên . Ngươi nuốt đan d.ư.ợ.c c.h.ế.t nhanh như , lấy cơ hội mà trăng trối. ngươi quên ? Một đời vua một đời thần. Khi Thái t.ử định, nhiều hiền tài phò tá như , thì thánh chỉ gì nó là cái nấy. Cần gì hỏi ngươi xác minh xem đúng là di ngôn của ngươi ?" Tần Lưu Tây mỉa mai, "Ngươi bọn họ xem, ai hoài nghi nửa lời ?"
Khang Võ đế quanh. Bất kể là Mộc Hoàng hậu, Lận tướng, cả Minh Vương - ông cho là phe bảo hoàng, cùng những trung thần như Tả khanh, Du khanh, một ai dị nghị, tất cả đều quỳ rạp xuống đất hô vạn tuế.
Trong đầu ông lóe lên một ý nghĩ.
"Ngươi, bọn họ, các ngươi cùng một giuộc!" Gương mặt uy nghiêm của Khang Võ đế giờ phút tràn đầy phẫn nộ vì phản bội. vô dụng thôi, ông c.h.ế.t , giận dữ đến cũng chẳng gì.
Tần Lưu Tây ác liệt: "Không sai, cùng một giuộc cả đấy. Tề Khiên vốn cái mệnh vua, là sửa mệnh cho . Những cũng là do tập hợp giúp . Bất ngờ ? Ngạc nhiên ? Ngươi tưởng đứa con trai ngươi yêu quý nhất là do ngươi nâng đỡ lên ? , là chúng mượn tay ngươi đẩy lên đấy."
Khang Võ đế: "!"
Hắc Bạch quỷ sứ ơi, xin hỏi quỷ m.á.u để phun ? Ta phun một bãi quá!
Khang Võ đế hổ là vua mấy chục năm, cố nén giận, thương lượng: "Đại sư, ngươi phép cho trẫm sống . Trẫm thể phong ngươi Quốc sư, phong Thanh Bình Quan là Hoàng gia đạo quán, thiên hạ nhất quan."
Tần Lưu Tây khẩy: "Ta mà mấy thứ đó, ngươi nghĩ Tề Khiên cho ? Ta dâng cả thiên hạ đến mặt , đổi lấy cái vị trí Quốc sư Hoàng gia đạo quán cũng là lẽ đương nhiên chứ? Nếu dễ dàng như , việc gì mạo hiểm nghịch thiên sửa mệnh cho cái lão già khọm như ngươi? Ta chê sét đ.á.n.h đủ đau ?"
Khang Võ đế chọc tức đến mức hồn thể vặn vẹo, ẩn ẩn dấu hiệu biến thành ác quỷ.
Hắc Vô Thường vội vàng can: "Đại nhân, thôi. Hắn mà biến thành ác quỷ thật thì ngài cũng gánh nhân quả đấy."
Mắt quỷ Khang Võ đế sáng lên. Còn chiêu nữa ?
Con nha đầu c.h.ế.t tiệt , quả nhân gì ngươi ? Quả nhân lúc sống là Nhân Hoàng, c.h.ế.t thể Quỷ Hoàng?
Khí thế của ông bùng lên dữ dội. Công đức tín ngưỡng tích lũy trong mấy chục năm vua hóa thành quỷ lực sắc bén. Mắt quỷ đỏ ngầu, oán khí vì c.h.ế.t cam lòng bốc lên ngùn ngụt, thần trí mất quá nửa, ông lao tấn công Tần Lưu Tây.
Thư Sách
Tần Lưu Tây hưng phấn thôi. Cuối cùng cũng đợi ! Nàng vội vàng quát Hắc Bạch Vô Thường: "Các ngươi nhúng tay!"
Khang Võ đế hiểu tại nàng hưng phấn, nhưng quỷ lực thành hình, tay ông bóp lấy cổ Tần Lưu Tây, âm sát khí bủa vây.
"Này, là ngươi tay nhé! Ta đây là tự vệ!" Tần Lưu Tây hô lớn.
Khang Võ đế từng giao thủ với nàng nên cái nết của Tần Lưu Tây. Nàng giỏi đào hố, hãm hại khác thì cả một bộ bí kíp.
Ông tay , vì để tự bảo vệ , nàng đành phản kích. Như thế, Thiên Đạo cũng thể trách cứ nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1216-nguoi-noi-xem-nguoi-choc-nang-lam-gi.html.]
Thế là, ngay khi tay ông chạm , Tần Lưu Tây liền hưng phấn lấy Đại Đế Thiên Châu, giáng một đòn mạnh lên ông .
Uy áp nặng nề đè lên Khang Võ đế. Ông hét lên t.h.ả.m thiết, quỷ lực tan tác, trở thành công đức tín ngưỡng.
Tần Lưu Tây bắt quyết, đón lấy luồng công đức tín ngưỡng đó, hút về phía .
Hắc Bạch Vô Thường nuốt nước bọt, lùi một bước.
Nàng hiện tại (ý là trình độ hãm hại khác) mạnh đến đáng sợ, chúng hoảng quá.
Khang Võ đế công đức tín ngưỡng quan trọng với thế nào, chỉ cảm thấy thần hồn đau nhức, thứ gì đó đang nhanh chóng rời bỏ .
Nhìn yêu đạo Tần Lưu Tây, thấy nàng dang hai tay, nhắm mắt lơ lửng giữa trung, như đang luyện Hấp Tinh Đại Pháp, quỷ dị vô cùng.
Đầu óc Khang Võ đế chợt tỉnh táo . Hình như gài bẫy !
Tần Lưu Tây hút sạch công đức tín ngưỡng của Khang Võ đế đến mức chỉ còn một tí tẹo, mới thu thế, với Hắc Bạch Vô Thường: "Được , các ngươi dẫn ."
Khang Võ đế yếu ớt vô cùng, cảm giác hồn thể còn hư nhược hơn cả lúc mới c.h.ế.t. Ông thều thào: "Ngươi gì trẫm? Trẫm là ngôi cửu ngũ chí tôn, ngươi dám? Ngươi sợ trời phạt ?"
Tần Lưu Tây tủm tỉm: "Thế nên mới chờ ngươi tay đấy!"
Khang Võ đế còn gì hiểu nữa. Hắn chính xác là gài bẫy.
Hắc Vô Thường bước lên, với Tần Lưu Tây: "Chúng tìm kẻ phản đồ ở Âm Tào Địa Phủ. Có hai quỷ sai Hủy La khống chế từ trăm năm . Hắn lợi dụng lúc chúng ngoài câu hồn, bám thần thức thần phủ của chúng để bố trí cục diện cướp đoạt khí vận ở dương thế. Ngoài còn một chuyện nữa, Sổ Sinh T.ử biến động, mệnh của nhiều cũng đổi theo."
Tần Lưu Tây nhíu mày.
Hắc Vô Thường cẩn trọng : "Nói cách khác, sắp thành công ."
Nói xong, đợi Tần Lưu Tây đáp lời, vội vàng cùng Bạch Vô Thường túm lấy Khang Võ đế lôi về Âm Tào Địa Phủ.
Khang Võ đế vẫn cam lòng. C.h.ế.t thì cũng c.h.ế.t , nhưng ông Quỷ Hoàng . Tên yêu đạo gì ông . Ông nhịn hỏi Hắc Bạch Vô Thường: "Vừa Tần Lưu Tây rốt cuộc gì?"
Bạch Vô Thường hỏi đến phiền, đáp: "Ngươi là Nhân Hoàng, xuống Âm Tào Địa Phủ luân hồi cũng xếp hàng đầu. Dựa công đức tín ngưỡng tích lũy khi tại vị, kiếp ngươi vẫn thể đầu t.h.a.i nhà , Vương gia gì đó thành vấn đề."
Tim Khang Võ đế thót lên một cái: "Vậy... hiện tại thì ?"
Bạch Vô Thường hừ một tiếng: "Hiện tại á? Công đức tín ngưỡng của ngươi nàng hút sạch . Còn dựa mấy thứ đó đầu t.h.a.i ? Không cửa . Với chút ít còn , một phú nông nhỏ chắc là ."
Cái gì?!
Hắc Vô Thường liếc xéo ông : "Ngươi xem ngươi chọc nàng gì? Ra tay chẳng là tạo cơ hội cho nàng xử ngươi ? Mấy năm nay ngươi ít chuyện thất đức, nàng mắng vài câu thì ? Cứ tưởng vẫn là Hoàng đế, thích động thủ là động thủ, uổng phí một công đức!"
Khang Võ đế: "??"
Không chứ, mới là hại mà! Ta là Hoàng đế, cái giọng điệu khinh thường của các ngươi là thế nào?
Khoan , bọn họ công đức tín ngưỡng của yêu đạo hút mất, sẽ đầu t.h.a.i nhà t.ử tế ư?!
Khang Võ đế đầu bỏ chạy. Hắn Quỷ Hoàng, tìm Tần Lưu Tây, tên yêu đạo đáng c.h.ế.t đó báo thù.
"Yêu đạo! Trả công đức cho quả nhân!" Khang Võ đế gào thét thê lương.