Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1219: Vạch trần lai lịch thật sự của nàng!
Cập nhật lúc: 2025-12-08 00:53:31
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưởng phong mang theo linh lực của Tần Lưu Tây đ.á.n.h mạnh hang đá, lập tức ép một bóng đen hiện hình.
Vừa thấy bóng đen, nàng hề khựng , nửa lời mà lập tức tung chưởng tấn công tiếp. Chiêu thức nhanh, độc, chuẩn xác. Đối phương rõ ràng ngờ nàng tay dứt khoát như , nhưng phản ứng cực nhanh, vút một cái né đòn hiểm.
Thái Thành chân nhân từ lúc bóng đen xuất hiện căng như dây đàn, khí thế bùng lên mạnh mẽ từng . Bóng đen ẩn nấp trong hang đá mà ông hề , thậm chí ở đó từ bao giờ. Hơi thở tỏa khiến sợ hãi.
Đây là một tồn tại đáng sợ và khó đối phó hơn cả Quỷ Bạt.
Chẳng lẽ là...
Đồng t.ử Thái Thành chân nhân co rút, tay nắm chặt pháp bảo. Giờ gọi giúp kịp ?
Thư Sách
Tần Lưu Tây một đòn trúng liền đuổi theo. Tam Thanh Linh trong tay nàng rung lên, ý niệm rót linh khí, tiếng chuông chấn động gian, hóa thành những lưỡi d.a.o băng sắc lạnh lao về phía bóng đen.
Âm công như dao, mỗi nhát đều chí mạng.
Hủy La tà, hai tay kết ấn tạo kết giới phòng ngự quanh , đồng thời nhanh chóng bắt quyết, miệng hét lớn một chữ: "Phá!"
Tam Thanh Linh run lên bần bật, âm công phá tan.
Tần Lưu Tây mặt lạnh như băng, hình lóe lên, hóa thành một tia chớp lao tới mặt , thước Kim Cương bổ thẳng xuống.
Rắc.
Kết giới phòng ngự phá vỡ. Hủy La đưa tay đỡ lấy thước Kim Cương, khẩy: "Cái thước rách nát của Địa Tạng Vương ngươi dùng thuận tay gớm, nhưng ích gì ?"
"Nó vô dụng, thế còn cái thì ?" Tần Lưu Tây bất ngờ phóng mấy cây ngân châm nhắm các đại huyệt .
Cơ thể Hủy La cứng , định vận niệm lực để đẩy chúng thì...
Phụt.
Mấy cây phi châm cắm phập cơ thể , lao nhanh đến các kinh mạch. Những cây châm nóng bỏng như dung nham hỏa xà, như thiêu đốt từ bên trong.
Hủy La chút bất ngờ nhưng tức giận. Hắn né tránh đòn tấn công tiếp theo của nàng, hỏi: "Ngươi nhiều trò vặt thật đấy. Cây châm lai lịch gì?"
Ngân châm bình thường tuyệt đối thể nhập thể di chuyển nhanh trong kinh mạch như . Chỉ thể là nàng rèn luyện chúng.
Tần Lưu Tây đáp: "Có hỏi đáp. Ngươi hỏi đáp, hỏi ngươi đáp nhé?"
"Được thôi."
"Mắt trận ở đây mắt trận thật, cái bẫy là ngươi cố ý giăng để đợi ?" Tần Lưu Tây hỏi đ.á.n.h một thuật quyết.
"Đoán đúng ." Hủy La đỡ đòn, đồng thời phản một lôi quyết: "Có qua mà thì thất lễ quá. Đây cũng là dạy ngươi, chuyện với lớn thì kính cẩn một chút, đừng giở trò ám toán."
Oanh!
Tần Lưu Tây sét đ.á.n.h trúng, lồm cồm bò dậy tròng thêm bộ quần áo mới, l.i.ế.m m.á.u ở khóe miệng, hỏi: "Ngươi g.i.ế.c ? Nếu thế, cho một đòn thống khoái?"
"Ngươi từng câu 'Vô địch thật tịch mịch' ? Một trận chiến đối thủ thì thật nhàm chán. Trước khi thành Thần, xem các ngươi nhảy nhót giãy giụa cũng là một thú vui tiêu khiển." Hủy La tủm tỉm, "Dùng một con Quỷ Bạt để dụ ngươi đến đây, để g.i.ế.c ngươi, mà chỉ để kiểm chứng một chuyện."
"Chuyện gì?" Tần Lưu Tây nhíu mày.
Hủy La nàng: "Chuyện thì dài dòng lắm."
"Vậy khỏi , đ.á.n.h !" Tần Lưu Tây tế Câu Hồn Tỏa (xích câu hồn).
Hủy La né tránh, nắm chặt lấy Câu Hồn Tỏa, : "Ngươi đúng là như bản mạng, tính tình nóng nảy y hệt Hồng Liên Nghiệp Hỏa, thực sự quá nóng bỏng."
Giữa mày Tần Lưu Tây giật giật, hai mắt bùng lên hai đốm lửa: "Ngươi ý gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1219-vach-tran-lai-lich-that-su-cua-nang.html.]
"Gần ngàn năm nay ai phi thăng , chứng tỏ linh khí thế gian thiếu thốn, linh thực linh vật đều kém xa thời đại tu tiên. Chỉ dựa tu luyện bình thường, chạm tới ngưỡng cửa phi thăng? Đạo sĩ Đạo môn tu đến mấy trăm tuổi gọi là trường sinh, là đỉnh thiên . Thành tiên ư? Nằm mơ!"
Tần Lưu Tây nhạo: "Đã ngươi còn dám mơ mộng hão huyền về việc phi thăng thành Thần?"
Hủy La hiếm khi nghẹn họng, đáp: "Ta là , lũ sâu kiến các ngươi thể so sánh với ."
"Nói cứ như ngươi là thứ gì đó ." Tần Lưu Tây khẩy, "Cũng đúng, nếu ngươi là 'thứ gì đó' thì chuyện coi mạng như cỏ rác. Nếu ngươi là , cũng sẽ tàn sát sinh linh tùy tiện như thế. Nếu ngươi là , thì chẳng cần mượn xác để cảm nhận nhịp tim."
Ánh mắt Hủy La lạnh : "Miệng lưỡi sắc bén thật. Ngươi , thật sự cho rằng là chính đạo, là chúa cứu thế cứu vớt thương sinh ? Nói trắng , ngươi cũng chỉ là loại giống mà thôi."
"Cảm ơn, nhưng cần đề cao thế , ác độc như ngươi!"
Hủy La ha hả, chỉ nàng: "Ác độc? Người trong thiên hạ ai cũng thể ác độc, duy chỉ ngươi là tư cách."
Đồng t.ử Tần Lưu Tây co , tim đập thình thịch.
Hủy La nàng: "Ngươi sư thừa Đạo tông, chắc về Hồng Mông, cũng thượng cổ Thập Cực Dị Hỏa?"
"Truyền thuyết kể rằng, trong Thập Cực Dị Hỏa, Hồng Liên Nghiệp Hỏa từ khi mới sinh linh trí giáo hóa, tính tình bướng bỉnh bất kham, nhưng thông minh lanh lợi. Ngọn lửa tràn ngập sát khí mạnh mẽ quyết đoán, đoạn hồn lưu mạng, thể thiêu rụi tội nghiệt. Hỏa chủng rơi xuống địa phủ, chịu trói buộc, ngọn lửa sinh thể kiểm soát, nghịch ngợm trốn , thiêu rụi vô hồn phách, phá hủy địa phủ. Sau đó nó lao khỏi âm giới, rơi xuống phàm trần, biến thế gian thành biển lửa địa ngục lan rộng vạn dặm, khiến sinh linh đồ thán, Thiên Đạo sụp đổ, tội nghiệt ngập trời."
Hủy La nàng đầy thương hại: "Thần nổi giận, rút hồn của hỏa chủng, phán mười kiếp luân hồi, nếm trải bể khổ nhân gian, tu vạn ngàn công đức để chuộc tội nghiệt diệt thế."
Đây là kiếp thứ chín.
Trong đầu Tần Lưu Tây hiện lên năm chữ đó, sắc mặt trắng bệch. Chỉ đôi mắt linh động bùng lên hai đóa sen hồng nhỏ xíu, thấy một bức tranh đáng sợ.
Biển lửa Hồng Liên ngùn ngụt tận trời, nhuộm đỏ cả thiên địa. Vô sinh linh trong biển lửa thậm chí kịp hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết hóa thành tro bụi, chìm nghỉm trong biển lửa.
Nghiệp Hỏa đốt thế, phàm trần diệt vong, Thiên Đạo sụp đổ. Một tiểu thế giới biến mất giữa ba ngàn đại thế giới, như muối bỏ bể, còn chút sinh cơ.
Hồng Liên Hỏa Chủng thần triệu hồi, rút hỏa hồn. Tiên hồn vạn biến, đó nhập mười kiếp luân hồi, gánh vác trọng trách cứu thế để chuộc tội diệt thế.
Tần Lưu Tây hoảng hốt quỳ giữa một vùng hư vô lạnh lẽo tột cùng. Có tiếng ai đó từ hư vọng với nàng những lời .
Là ai? Là ai ?
Hủy La : "Nhớ ? Ngươi chính là Hồng Liên Hỏa Chủng đó. Nếu , chỉ bằng một đạo sĩ tép riu như ngươi, thể tu Dị Hỏa trong ? Về khoản diệt thế, ngươi sớm hơn và tuyệt hơn nhiều. Vậy ngươi lấy tư cách gì để phán xét ?"
Không! Ta !
Tần Lưu Tây phẫn nộ. Dưới chân bùng lên ngọn lửa bao trùm lấy nàng. Đó là ngọn lửa Hồng Liên rực rỡ, nóng bỏng và bá đạo.
Lửa là nàng, nàng chính là lửa.
Thái Thành chân nhân đang nấp một chỗ định đ.á.n.h lén Hủy La xong những lời thì sợ hãi nàng, cả cứng đờ.
Ông bí mật đáng sợ nhất thế gian . Liệu hai kẻ diệt khẩu đây?