Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1221: Nối xương trừ sát

Cập nhật lúc: 2025-12-08 02:39:13
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây Phong Tu ôm lòng, gắng gượng nở nụ : "Đến ?" Giọng điệu thản nhiên như thể đang hỏi ăn cơm .

Mặt Phong Tu âm trầm: "Ta mà đến, ngươi chắc lão già đó xé xác . Nhìn xem ngươi nông nỗi gì đây?"

"Không , thứ đều trong tầm kiểm soát."

Phong Tu bất ngờ nhận truyền âm , cau mày nàng.

Tần Lưu Tây ho một ngụm máu, run rẩy lấy từ túi Càn Khôn một viên đan d.ư.ợ.c nuốt xuống.

Thái Thành chân nhân chạy tới, thấy Tần Lưu Tây hộc m.á.u thì hoảng hốt chân tay luống cuống: "Không, chứ?"

Ông xuống, thấy ngón tay rút xương mềm oặt rũ xuống, m.á.u thịt be bét, da mặt khỏi giật giật. Ông vội xổm xuống, móc kim sang d.ư.ợ.c từ túi bên hông , đôi mắt cay xè vì xót xa.

"Không ." Tần Lưu Tây thẳng dậy, lấy từ túi Càn Khôn một chiếc hộp ngọc khắc phù văn. Nắp hộp mở, hàn khí tỏa nghi ngút.

Phong Tu và Thái Thành chân nhân , bên trong rõ ràng là một khúc xương ngón tay.

Đây chính là khúc xương của Tần Lưu Tây mà nàng vẫn luôn bảo quản. Nàng với hai : "Ta sớm đề phòng chặt ngón tay ."

Nói , nàng lấy khúc xương , đặt chỗ ngón tay gãy.

Thuật quyết và niệm lực từ tay nàng đ.á.n.h . Rõ ràng đau đớn đến run rẩy cả , nhưng nàng vẫn c.ắ.n răng rên một tiếng.

Phong Tu mặt , mím môi. Yêu khí bùng phát khiến yêu vật trăm dặm quanh đây sợ hãi run bần bật.

Thái Thành chân nhân trong lòng đành, nhưng cũng dám quấy rầy nàng nối xương khâu vết thương.

Việc "nhục bạch cốt" (mọc thịt trắng xương) Tần Lưu Tây quen tay, nhưng giờ nàng đang phản phệ, vận dụng linh lực cực lớn nên vô cùng gắng sức. Đến khi nối xong xương, khâu da thịt thì đường chỉ xiêu xiêu vẹo vẹo.

Tần Lưu Tây kiệt sức, cả mềm nhũn ngã .

Thái Thành chân nhân kêu lên một tiếng, vội vàng định đỡ, nhưng Phong Tu gạt .

Phong Tu sắc mặt trắng bệch của Tần Lưu Tây, nhịn mắng: "Mặt quỷ địa phủ còn trắng bằng ngươi." Miệng thì mắng nhưng tay vẫn truyền linh lực sang cho nàng.

Tần Lưu Tây nhếch khóe miệng, đáp lời, chỉ âm thầm điều tức.

Thái Thành chân nhân thấy giúp gì, thấy nguy cơ bên giải trừ, bèn về phía thị trấn.

Thị trấn Tần Lưu Tây dùng Thái Cực Càn Khôn Ngũ Hành Trận trấn áp sát khí. khi mắt trận ở hang đá phá hủy, thị trấn đại loạn. Không ít bách tính âm sát ăn mòn ngã xuống đất, hồn phách bay , biến thành thi quỷ (xác sống).

Một nhờ trận pháp của Tần Lưu Tây áp chế âm sát trong cơ thể nên tỉnh táo . Chưa kịp hồn, họ thi quỷ tấn công, tiếng la hét vang lên khắp nơi.

"Diệt thi quỷ!" Giọng lạnh lùng của Tần Lưu Tây vang lên.

Thái Thành chân nhân đầu nàng, gật đầu lao trận, dùng bùa chú và pháp khí tiêu diệt từng con quỷ.

Tần Lưu Tây định dậy thì Phong Tu ấn xuống, quát: "Không sống nữa ? Ngồi yên đấy cho !"

Dứt lời, biến mất tại chỗ, chớp mắt xuất hiện giữa thị trấn, yêu khí ngút trời.

Phong Tu giữa trung, thần thức bao phủ bộ thị trấn. Những biến thành thi quỷ đều đưa gian yêu vực, kể cả đứa trẻ sơ sinh đang ngủ say cũng bỏ sót.

Sau khi cứu hết sống, thị trấn bùng lên từng ngọn lửa yêu dị màu xanh lam. Ngọn lửa chạm thi quỷ liền bùng cháy dữ dội.

Khi Phong Tu định dùng vũ lực phá hủy mắt trận ở trung tâm thị trấn, thần binh xuất hiện mặt , kèm theo lời nhắn của Tần Lưu Tây:

"Thần binh vốn là vũ khí sắc bén, mang sát khí hung hãn, uy lực trừ tà. Muốn diệt trừ tận gốc thì dùng nó , âm tà chốn dung ."

Phong Tu giơ tay, thần binh chút miễn cưỡng rơi tay , giãy giụa một chút như cảm nhận ý của chủ nhân, để mặc cầm lấy đ.â.m mạnh xuống đất.

Tượng thần bằng đá bổ đôi, thần binh đ.â.m thẳng xuống lòng đất.

Ầm!

Thư Sách

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1221-noi-xuong-tru-sat.html.]

Gạch xanh lát nền vỡ vụn, thần binh đ.â.m sâu hơn nữa, phá tan bộ mắt trận. Mặt đất rung chuyển dữ dội. Tiếng quỷ sói gào t.h.ả.m thiết từ lòng đất vọng lên như vạn mã phi nhanh, âm sát và oán khí điên cuồng tuôn .

Phong Tu mặt lạnh lùng, phóng yêu hỏa xuống bay vút lên trời, lạnh lùng âm sát oán khí tan biến trong biển lửa.

Tiếng quỷ hú hét bên tai dần dần tắt lịm.

Sóng yên biển lặng trở .

Yêu hỏa tắt, bộ thị trấn như trải qua một trận thiên hỏa, nơi nơi đổ nát, khói đen bốc lên nghi ngút.

Tần Lưu Tây tới, cái hố lớn đ.á.n.h , mày nhíu chặt.

Thái Thành chân nhân cũng thấy, kinh hô thất thanh: "Sao nhiều xương c.h.ế.t thế ?"

"Con Quỷ Bạt cầm tam kích xoa, nhớ đến Chiến thần Mông tướng quân. Ông xuất Đạo gia, vì thời loạn lạc nên tục tòng quân, vũ khí sử dụng chính là tam kích xoa, tính tình vô cùng hung hãn." Tần Lưu Tây , "Nơi chắc hẳn là vùng biên tái xưa , và thị trấn xây hố chôn xác c.h.ế.t trận vong."

Thái Thành chân nhân thốt lên: "Hố xác âm sát nặng như , họ còn sống đến giờ, đúng là mạng lớn thật."

"Cũng hẳn là mạng lớn, mà là do Quỷ Bạt trấn áp. Quan tài đá của giấu trong hang, chắc hẳn lúc c.h.ế.t cũng đạo thuật động tay chân, nếu ngàn năm xác rữa, dưỡng thành Quỷ Bạt . Nhờ trấn áp nên âm sát của hố xác mới phát tác."

Thái Thành chân nhân thắc mắc: "Vậy Hủy La chỗ hố xác?"

Tần Lưu Tây liếc ông: "Hắn sống lâu hơn và ông, những chuyện tất nhiên rõ hơn chúng ."

Thôi xong, đây là nhắc nhở sắp điếc ?

Thái Thành chân nhân vội lảng sang chuyện khác: "Đừng Trúc Cơ tưởng sống lâu, thực tai dạo lãng lắm. Hắn gì với cô thế? Ta rõ."

Tần Lưu Tây : "Âm sát trong thị trấn trừ, nhưng oan hồn vẫn còn. Làm phiền chân nhân siêu độ cho họ."

"Được , để , cô sang một bên nghỉ ngơi ." Thái Thành chân nhân nhận lời sảng khoái.

Tần Lưu Tây gật đầu, bước gian yêu vực của Phong Tu. Biển mênh mông, ai nấy đều ngơ ngác, âm khí tan hết.

"Còn bao nhiêu ?"

Phong Tu dùng thần thức quét qua, đáp: "Chưa đến năm trăm ."

Nghĩa là dù nàng bày Ngũ Hành trận trừ sát cứu , nhưng thời gian quá gấp, thể cứu hết .

Đều là mệnh .

Tần Lưu Tây : "Ta sẽ phép trừ bỏ âm sát còn sót cho họ. Lát nữa ngươi xóa ký ức của họ , gieo đầu họ ấn tượng thị trấn thiên hỏa thiêu rụi, thả họ ."

Thị trấn đang yên lành bỗng tan hoang, c.h.ế.t vô , cần một lý do hợp lý. Thiên hỏa giáng xuống là thích hợp nhất. Dù hai năm qua Đại Phong thiên tai liên miên, thị trấn gặp nạn cũng quá đột ngột.

"Ngươi đừng cậy mạnh."

Tần Lưu Tây tế thước Kim Cương, nhếch mép: "Lão hoàng đế c.h.ế.t , hút ít công đức tín ngưỡng từ , đại bổ đấy. Yên tâm , c.h.ế.t ."

Phong Tu nhíu mày. Đừng nữa, nụ gượng gạo quá, đang che giấu điều gì.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...