Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1223: Không trảm được Thần thì ta mạo phạm thần linh!
Cập nhật lúc: 2025-12-08 02:39:15
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tâm trạng Tần Lưu Tây cực kỳ tệ hại. Áp suất xung quanh nàng trầm thấp như thể trời sắp sập xuống, khiến Phong Tu dám thở mạnh.
Nhìn dòng tấp nập kéo về miếu Thủy Thần cúng bái, nhịn hỏi: "Phong Bá Thủy Thần, phản ? Khí vận của những bách tính đều đổ dồn về phía , là đang cưỡng ép rút lấy ?"
Tần Lưu Tây lạnh lùng đáp: "Nói cưỡng ép cũng hẳn. Đó là tín ngưỡng tự nguyện của tín đồ, họ hiến dâng trong vô thức. Bức tượng thần tà khí. Còn về Phong Bá, hiện giờ trong thần miếu."
"Hắn ở đây, tại tín ngưỡng và khí vận vẫn ngừng hút ?"
"Bởi vì họ lập tượng thần, Thần ngự trong lòng họ." Tần Lưu Tây giải thích, "Sở dĩ thần linh tồn tại là nhờ thờ phụng. Dù thần ở đó, vẫn thể tiếp nhận tín ngưỡng."
"Ngươi tà khí, là thực sự biến thành Tà Thần ?"
Tần Lưu Tây lắc đầu: "Khó lắm. Lúc Phong Bá thể trở thành Bán Thần cũng nhờ sức mạnh của khúc Phật cốt . Ngươi xem là tà chính?"
Phong Tu trầm ngâm hồi lâu đáp: "Trước lẽ là chính. hiện tại, chỉ riêng việc rút lấy sinh cơ và khí vận , còn là Thủy Thần Phong Bá thuở ban đầu nữa ."
Ánh mắt Tần Lưu Tây thoáng buồn: "Hắn vốn dựa tín ngưỡng và sức mạnh mới trở thành nửa vị thần linh. Chỉ mới trăm năm, thần lực đủ mạnh. Nếu khống chế sức mạnh của Phật cốt, sẽ nó phản khống."
Nàng xuống ngón trỏ của : "Ngay cả khi Phật cốt, cũng từng nảy sinh ý định bạo ngược phản nghịch."
"Đồng hóa." Phong Tu thốt hai từ.
Phong Bá thể áp chế sức mạnh đó, sẽ nó khống chế ngược , cuối cùng đồng hóa, trở thành nô lệ của nó. Giống như nghiện t.h.u.ố.c phiện , cưỡng cám dỗ sẽ nó điều khiển.
"Lúc gặp Thai Khanh ở Hư Vô Chi Địa, nàng nhắc nhở . Chắc lúc đó nàng phát hiện Phong Bá điểm bất thường, áp chế Phật cốt. Sau đó xảy chuyện Nhan Kỳ Sơn, tỏ cực kỳ lạnh nhạt, liền sắp trụ nữa. E rằng chính cũng rõ đang trải qua chuyện gì."
Giống như một phân hai vai diễn. Một "" khác xuất hiện gì, , hoặc cũng bất lực.
Nhất thể song hồn chính là như , kẻ yếu sẽ kẻ mạnh áp chế .
"Sau cũng từng thử . Lúc đó một tia thần thức của Hủy La bám , nếu sẽ cố tình dẫn dụ trảm Thần." Tần Lưu Tây nhớ những lời Phong Bá từng , dụng ý thật hiểm ác.
Lúc đó, xúi nàng trảm Thần.
Trảm Thần thì dễ, nhưng hậu quả khôn lường, nhất là trảm Chính Thần. Nhân quả và sự phản phệ cực lớn. Nếu lúc đó nàng trảm Thần, dù trừ khử Phong Bá thì Hủy La cũng chỉ mất một tia thần thức, chẳng đáng là bao.
Ngược , nàng g.i.ế.c thần linh, c.h.ế.t cũng tàn phế. Nếu nàng ngã xuống, trong trận đại chiến với Hủy La, phe chính đạo e rằng còn chút phần thắng nào.
Nàng sợ phản phệ vì trảm Thần, nàng chỉ sợ phe chính đạo kịp đủ lông đủ cánh gãy cánh giữa đường.
Hiện tại cũng .
Phong Tu cau mày: "Vậy hiện giờ Phong Bá đồng hóa ?"
"Ta hy vọng vẫn giữ một chút thần trí." Tần Lưu Tây hít sâu, khẽ nhắm mắt. Ngay từ đầu, nàng đ.á.n.h một dấu ấn lên thần hồn , từng động đến. Không thế nào mà ẩn giấu nó phát hiện.
Phong Bá Phong Bá, ngươi chỉ thể giúp cùng đ.á.n.h quái Phong Bá thôi!
Phong Tu dòng nườm nượp bái tế Thủy Thần, lẩm bẩm: "Tín ngưỡng Chính Thần, cái chẳng hiệu quả và chính thống hơn nhiều so với việc nâng đỡ tà đạo lập Tà Thần ?"
Thư Sách
"Không chỉ thế."
Phong Tu đầu nàng.
Tần Lưu Tây : "Ngươi nghĩ tại Phong Bá chỉ là Bán Thần? Thời gian thành thần ngắn, dựa sức mạnh khổng lồ của Phật cốt mới cứu tích công đức, từ đó mới tín ngưỡng. Bán Thần cũng là thần linh. Nếu ngươi là Hủy La, ngươi sẽ lợi dụng thế nào?"
Lông tóc Phong Tu dựng cả lên.
Lợi dụng thế nào ư? Đương nhiên là thế , trở thành !
"Ý ngươi là, đoạt lấy thần cách của Phong Bá?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1223-khong-tram-duoc-than-thi-ta-mao-pham-than-linh.html.]
. Dùng thần cách của Phong Bá để tế thiên trong Thành Thần Đại Trận, chẳng những giảm nhẹ sự trừng phạt của trời đất, mà việc độ kiếp cũng dễ dàng hơn, bởi vốn mang danh thần linh.
Sắc mặt Phong Tu khó coi cực độ. Đầu óc tên rốt cuộc cấu tạo thế nào ? Chẳng lẽ do ở Cửu U quá cô đơn nhàm chán nên mới bày ván cờ lớn thế ?
"Nếu là , cũng sẽ . Dù đây cũng là con đường tắt nhanh nhất và thuận lợi nhất để thông thiên." Tần Lưu Tây sắc mặt trầm trọng.
Phong Tu hít ngược một khí lạnh, chỉ đám bách tính: "Vậy họ cứ tiếp tục cúng bái dâng hương, chẳng là đang tiếp thêm sức mạnh cho ? Hắn... cũng quá đáng sợ đấy?"
Tần Lưu Tây khẩy: "Đó là lão yêu quái sống mấy ngàn năm còn trốn thoát cơ mà. Ta chẳng mảy may nghi ngờ ở thời đại của , chỉ còn cách việc lên trời thành Thần một bước chân. Ngươi cứ nghĩ xem, Phật cốt của qua bao lâu vẫn còn sức mạnh, đủ thấy thời đại đó linh khí dồi dào thế nào, và Phật - Đạo hai môn sản sinh bao nhân vật lợi hại thể phi thăng."
Nói khó một chút, nếu vẫn là năm xưa, nếu linh khí hiện giờ thiếu thốn, nếu tu luyện đến mức Phật Phật cốt giam cầm mấy ngàn năm và Thiên Đạo áp chế, thì thế gian chẳng còn chuyện gì cho bọn họ nữa.
Dù , Tần Lưu Tây bao giờ dám coi thường . Thuyền nát còn ba cân đinh, huống chi đây con thuyền nát tầm thường.
Phong Tu len lén nàng, buông một câu phần mất nhuệ khí: "Xem thực lực địch - quá chênh lệch, bây giờ?"
"Trộn rau sống mà ăn." Tần Lưu Tây rũ mắt, "Nếu lực bất tòng tâm thì cứ thuận theo tự nhiên !"
Phong Tu lập tức trấn an: "Không , tục ngữ câu 'tà thắng chính'. Chúng chắc chắn sẽ là bên thắng lợi. Ngươi là chúa cứu thế do ông trời phái xuống mà."
Tần Lưu Tây nhướng mày: "Nếu lời là thật, ngươi đoán xem tại luân hồi mười kiếp cứu thế?"
Nụ môi Phong Tu cứng .
Tần Lưu Tây tiếp đề tài nữa: "Ta bế quan luyện trận bàn. Những mắt trận còn , phá thì phá, phá thì cứ để đó, bảo tồn thực lực."
"Còn chỗ ? Cứ trơ mắt ?"
"Sao thể!" Tần Lưu Tây hừ một tiếng, "Trước mắt trảm Thần, nhưng ai cấm mạo phạm thần linh?"
Phong Tu liếc xéo nàng. Nói , mạo phạm kiểu gì?
Đến khi trời tối đen như mực, gió thổi lồng lộng, tuyết rơi lả tả, bờ Lục Hồ vắng tanh một bóng , Phong Tu mới nàng định chuyện gì.
Nàng dùng thuật giấy, lẻn khu đổ rác thải, hắt từng thùng chất thải uế tạp, vàng khè lên tượng thần, lên khắp ngôi miếu và cả khu vực xung quanh.
Mùi hôi thối bốc lên nồng nặc.
Chưa hết, xong việc đó, nàng bắt đầu dẫn sét đ.á.n.h xuống ngôi miếu. Khí mê-tan bốc lên từ đống chất thải gặp sét đ.á.n.h nổ bùm bùm mấy tiếng lớn, chấn động cả thành Dư Hàng.
Nhìn ngôi miếu nát bươm, Tần Lưu Tây hài lòng vỗ tay chuồn lẹ. Giờ trảm ngươi thì ngươi tởm c.h.ế.t, xem ngươi gì ?
Phong Tu: "..."
Quả nhiên nàng dám nghĩ những điều thường dám nghĩ.