Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1235: Giữ lại núi xanh, sớm muộn gì cũng đốt núi

Cập nhật lúc: 2025-12-08 03:38:35
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây Đằng Chiêu cứ lẽo đẽo theo , phì :

"Từ bao giờ con thành cái đuôi nhỏ thế? Sao nào, sợ vi sư trốn mất ?"

"Vâng." Đằng Chiêu đáp bằng giọng rầu rĩ.

Tần Lưu Tây : "Đi, hai thầy trò đấu một trận."

Đằng Chiêu ngẩn .

"Yên tâm, sẽ ỷ mạnh h·iếp yếu . Chỉ là thử chiêu, xem năm nay con ngộ cái gì thôi. Nào, thực chiến ." Tần Lưu Tây kéo một thung lũng núi.

Hai thầy trò đối diện , mỗi cầm một thanh kiếm gỗ đào. Tần Lưu Tây : "Vi sư chấp con mười chiêu. Lên ."

Đằng Chiêu ánh mắt sắc bén, siết chặt kiếm gỗ đào, điều động bộ linh lực. Thân hình lóe lên, kiếm gỗ đào mang theo luồng khí cương chính sắc bén lao về phía sư phụ.

Làm một đạo sĩ, bắt quỷ trừ tà là chuyện thường tình. Đừng tưởng chỉ cần dựa linh lực, pháp khí bùa chú là đủ, tố chất thể cũng vô cùng quan trọng. Nếu cứ ốm yếu như ma bệnh thì đến vẽ bùa còn chẳng xong, gì đến việc tế pháp bảo. Hơn nữa, đ.á.n.h chẳng lẽ cần thể lực? Mới hai ba chiêu thở hồng hộc thì đ.á.n.h đ.ấ.m cái nỗi gì, khi còn quỷ nhập xác đoạt xá chứ.

Cho nên, việc rèn luyện thể của Đạo gia cực kỳ quan trọng. Có công pháp, chiêu thức, cũng bộ pháp. Chiêu thức thì miễn bàn, còn bộ pháp luyện thì di hình đổi ảnh như chơi, đ.á.n.h thì còn chạy chứ.

Đằng Chiêu tự mấy cân mấy lượng, nghĩ thể sư phụ thương nên hề nương tay. Ngay từ đầu, pháp mở rộng, chiêu thức tuy phức tạp nhưng là sát chiêu hiểm hóc.

Đùa , nếu đối thủ là yêu tà âm sát, chẳng lẽ còn giấu nghề sợ nó đau? Chắc chắn dùng sát chiêu, tốc chiến tốc thắng, đ.á.n.h xong còn về nhà tu luyện. Đối với kẻ địch nhân từ chính là tàn nhẫn với bản . Người Thanh Bình Quan bao giờ chuyện lỗ vốn như thế!

Tần Lưu Tây vô cùng hài lòng. Nàng sợ dốc lực, chỉ sợ vì nể nàng là sư phụ mà thu liễm.

Hắn tự . Thu liễm lúc kính trọng, sợ hãi, mà là sỉ nhục đối phương.

Tần Lưu Tây dễ dàng né tránh đòn tấn công của , dùng tu vi ngang bằng để đáp trả, thuận tiện chỉ điểm những sơ hở trong chiêu thức bộ pháp của .

Đằng Chiêu điều chỉnh, linh lực ngày càng sắc bén. Tần Lưu Tây giãn mày, hài lòng đồ .

Đằng Chiêu càng đ.á.n.h càng hăng. Hắn t.ử Tần Lưu Tây quả là thiên phú, bản chất cũng giống nàng, gặp mạnh càng mạnh. Dù đ.á.n.h nàng, nhưng đấu pháp với cường giả vốn là nghịch cảnh cầu tiến. Biết bắt sơ hở nhỏ, kiến cũng thể quật ngã voi.

Linh lực của Đằng Chiêu tiêu hao cực nhanh, động tác dần chậm . Tiểu Nhân Sâm và Hoàng Kim Thử xem đều che mắt: Xong , thua chắc.

Giọt linh lực cuối cùng cạn kiệt, Đằng Chiêu phun một ngụm m.á.u bầm, sấp hình chữ đại đất, thở hổn hển: "Đồ nhi thua."

Tần Lưu Tây bước tới đỡ dậy: "Khá lắm, con đủ bản lĩnh và tự tin của một Quan chủ ."

Đằng Chiêu cứng đờ , ngước nàng.

Tần Lưu Tây nhét một viên đan d.ư.ợ.c miệng : "Đừng chuyện. Ta khẩu quyết, con dẫn khí, luân chuyển đại chu thiên tiểu chu thiên. Linh lực tan hết, giờ tụ khéo để tiến giai nhỏ."

Đan d.ư.ợ.c tan ngay trong miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1235-giu-lai-nui-xanh-som-muon-gi-cung-dot-nui.html.]

Đằng Chiêu nhắm mắt, hai tay bắt quyết. Nghe khẩu quyết bên tai, nhẩm theo dẫn khí từ thiên linh cái khắp cơ thể.

Tần Lưu Tây ném mấy lá bùa và ngọc thạch các hướng, bày một Tụ Linh Trận nhỏ.

Linh khí ngũ hành của trời đất từ bốn phương tám hướng ùa tới, Đằng Chiêu dẫn kinh mạch, tuần một vòng hóa thành linh dịch nhỏ giọt xuống đan điền.

Linh dịch tụ ngày càng nhiều, sương mù toát bao phủ Đằng Chiêu.

Tiểu Nhân Sâm và Hoàng Kim Thử rón rén gần nhưng dám quấy rầy, chỉ chằm chằm Tần Lưu Tây. Môi nàng mấp máy nhưng chúng thấy gì.

Đây là truyền thừa bí mật, ngoài thể . Tần Lưu Tây đang truyền những gì nàng ngộ cho Đằng Chiêu.

Đằng Chiêu cảm thấy gì đó đúng, nhưng kịp phản ứng thì Tần Lưu Tây quát dừng.

Ngộ đạo, ngộ tính quan trọng, truyền thừa cũng quan trọng. Hắn là t.ử nàng ký thác kỳ vọng, thể là kẻ yếu đuối.

Thư Sách

Đằng Chiêu định thần, tâm ý lĩnh hội. Chỉ một giọt nước mắt trượt xuống khóe mắt , thấm tóc mai biến mất.

Tần Lưu Tây dốc hết sở học cả đời truyền cho . Không truyền tu vi, mà dùng tinh thần lực khắc ghi những gì nàng ngộ thần phủ của , giống như tặng một quyển sách dày. Tương lai ngộ bao nhiêu, xem chính bản .

Tiểu Nhân Sâm , kéo Hoàng Kim Thử lòng, chui tọt xuống đất, òa nức nở.

Nếu tình thế bắt buộc, nàng truyền thừa gấp gáp thế ? Hai thầy trò chỉ chênh bảy tám tuổi, một mới ngoài hai mươi, một đến mười lăm, đáng lẽ họ còn nhiều thời gian cùng trưởng thành. Nàng vốn thể từ từ dạy dỗ, nhưng giờ đây, nàng buộc nhồi nhét tất cả cho .

Bởi vì nàng sợ kịp nữa.

Hoàng Kim Thử ép đến méo xệch mặt: Nó thì cứ , mắc mớ gì bóp theo?

Chỉ là một tiến giai nhỏ, dẫn đến lôi kiếp. Đằng Chiêu nhẹ nhàng phá vỡ rào cản, một bước tiến Luyện Khí tầng tám.

So với Tần Lưu Tây thì bằng, nhưng so với phần lớn tu đạo đời, đạt đến tu vi ở độ tuổi của là thuộc nhóm đầu. Trước đây ngộ đạo ở di chỉ, nay Tần Lưu Tây truyền thừa, với thiên phú của , chỉ cần chăm chỉ tu luyện và giữ vững đạo tâm, chắc chắn sẽ chạm tới ngưỡng cửa Trúc Cơ, trở thành Chân Nhân.

Khi Đằng Chiêu mở mắt, mặt trời đang lặn, ráng chiều đỏ rực đỉnh đầu. Không mưa linh khí của lôi kiếp, nhưng cũng ráng chiều rực rỡ chúc mừng.

"Tuy bằng vi sư, nhưng cũng tệ. Đã nhận truyền thừa, dù , con cũng lơ là tu luyện mỗi ngày." Tần Lưu Tây dặn dò, "Con đường tu hành thể chậm trễ, càng lười biếng. Con kiên trì đạo tâm, truyền thừa Thanh Bình Quan đời đời kiếp kiếp."

"Sư phụ..." Đằng Chiêu quỳ xuống mặt nàng.

Tần Lưu Tây xoa đầu , chỉnh chiếc khăn lưới búi tóc, thở dài: "Nhớ năm đó mới gặp, con là đứa trẻ kiêu ngạo, cạy miệng cũng chẳng nửa lời. Giờ lớn ủy mị thế ?"

Nàng khoanh tay : "Vi sư thích màu, càng thích bi lụy. Sư môn chúng chủ trương thù báo thù ngay tại chỗ, để qua đêm, thấy khó chịu là xử luôn. Đồ nhi , u uất trong lòng cho việc phi thăng , nên đừng nghĩ đến mấy chuyện khổ sở đó. Trời hôm nay tối thì mai sáng, mặt trời vẫn mọc bình thường thôi. Còn nữa, gặp chuyện đừng sợ, đ.á.n.h thì chạy. 'Giữ núi xanh, sớm muộn gì cũng củi đốt' (ý còn mạng là còn cơ hội), nhầm, sớm muộn gì cũng đốt núi của nó!"

Đằng Chiêu: "?"

Tiểu Nhân Sâm: Phí công cạn nước mắt!

Hoàng Kim Thử: Chiêu thức dạy đồ của Thanh Bình Quan quả nhiên bất phàm, chuột ngộ !

Loading...