Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1240: Nguyện cùng quân cùng tiến cùng lui
Cập nhật lúc: 2025-12-08 06:02:49
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kết giới vỡ nát, Hắc Sa Mạc cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật.
Tần Lưu Tây những cột sáng ngũ sắc rực rỡ chọc thẳng lên trời. Bên trong đó, khí vận cuồn cuộn ngừng tuôn trào, nhưng khi chạm đến một điểm nào đó trong hư , như chặn và dội ngược về một hướng nhất định.
Đó chính là Thành Thần Đại Trận.
Tần Lưu Tây nheo mắt, hừ lạnh. Những luồng khí vận tuy là kim sa thụy khí (khí lành), nhưng quá tạp nham. Nếu hấp thụ cẩn thận, dễ phản phệ.
Thu hồi tầm mắt, nàng quan sát cảnh tượng mắt. Trái ngược với thế giới bên ngoài tuyết phủ trắng xóa, vùng đất bên trong kết giới xanh tươi mơn mởn. Núi non trùng điệp, cây cối tươi, đá lạ lởm chởm, nước biếc cỏ xanh, tuyệt nhiên thấy một bông tuyết nào. Nơi dường như là một tiểu thiên địa riêng biệt nhờ linh khí dồi dào.
"Đây là Hư Vô Chi Cảnh? Bí cảnh do đại năng thượng cổ để ?" Phong Tu bĩu môi chê bai, "Cũng bèo bọt nhỉ?"
Tần Lưu Tây đáp: "Có trận pháp."
"Hửm?"
Tần Lưu Tây khẽ nhắm mắt mở , đôi mắt sáng như đuốc, nhanh chóng điểm bất thường: "Là Mê Tung Trận."
Phong Tu giật khóe miệng: "Bên ngoài đại kết giới, bên trong thêm Mê Tung Trận. Hắn cũng bình tĩnh như vẻ bề ngoài, sợ chúng phá hỏng việc lớn của chứ gì?"
"Đừng coi thường . Hắn đơn giản . Bày bố cục bao nhiêu năm như , chắc chắn chỉ để trêu đùa chúng cho vui." Tần Lưu Tây lắc đầu, "Nhất là khi đại sự chỉ còn thiếu một bước, sẽ càng cẩn trọng. Con đường thành Thần, thể thất bại một , hai , nhưng tuyệt đối thể thứ ba."
Lần thứ ba, chắc còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi cơ hội tiếp theo. Dù một cô độc vật đổi dời cũng tịch mịch lắm.
"Ta phá trận ." Tần Lưu Tây lao lên dẫn đầu.
Cửa ải khó qua thì cũng qua. Mặc tung bao nhiêu thủ đoạn, nàng cứ lượt phá giải là .
Với tu vi hiện tại của Tần Lưu Tây, phá Mê Tung Trận dễ như trở bàn tay. Nàng nhanh chóng tìm mắt trận, chút nương tay oanh tạc nát bấy nó. Cả trận địa rung chuyển, chim chóc hoảng sợ bay tán loạn.
Mê Tung Trận phá, cảnh tượng mắt biến đổi. Núi non hùng vĩ xanh ngát, mây mù lượn lờ, hoa cỏ rực rỡ, chim bói cá bay lượn tầng thấp hót líu lo.
Lục Hồ tiên tung, linh khí dồi dào đến mức đáng kinh ngạc.
Tần Lưu Tây tất cả nhưng lòng chút d.a.o động, thậm chí còn cảm thấy ghê tởm. Bởi vì linh khí tạo từ sinh mạng và khí vận của bao con . Nó mang theo nghiệp chướng, mang theo tội ác.
Phong Tu bước , nhận xét: "Cũng dáng đấy chứ."
Ánh mắt sắc bén về phía trung tâm nơi linh khí nồng đậm nhất.
Đó sẽ là nơi chôn thây của bọn họ ?
Hai định tiến lên thì hư d.a.o động. Quay , của Thanh Bình Quan và tăng nhân chùa Vô Tướng đến, còn cả Tuệ Năng đại sư.
Tần Lưu Tây bước tới. Đám Đằng Chiêu hành lễ với nàng. Thanh Viễn : "Trừ lão đạo sĩ bất tiện, ai đều đến cả . Chúng tuy giúp gì nhiều nhưng ném bùa hỗ trợ cũng ."
Tần Lưu Tây bất đắc dĩ dặn dò: "Chiêu Chiêu, con và Thanh Viễn sư bá nhớ chăm sóc các t.ử trong quan."
"Vâng."
Tần Lưu Tây đến hành lễ vãn bối với Tuệ Năng đại sư đang mỉm nàng.
Tuệ Năng đại sư : "Lão nạp , con sẽ đơn độc ."
Lời dứt, thêm tới. Thanh Lam Quan, Bảo Hoa Quan, Kim Hoa Quan, chùa Ngọc Phật... Từng tốp từng tốp xuất hiện, hoặc mặc tăng bào, hoặc mặc đạo bào cũ nát, nhưng ai nấy đều mang theo quyết tâm một trở .
Còn nhiều tán tu từng gặp mặt, nhưng linh lực cuộn trào họ là đều là cao nhân ẩn thế.
Bạch Vu Tư Lãnh Nguyệt cùng gia tộc họ Ô, Miêu Vu Mông Lỗ, đạo sĩ Mao Sơn Phái cũng lượt xuất hiện, sôi nổi hành lễ với nàng.
Hốc mắt Tần Lưu Tây nóng lên. Nàng hành đại lễ với tất cả : "Các vị đạo hữu nguyện đến hộ đạo tế thế, nãi là phúc của thương sinh thiên hạ."
"Chân Quân khách sáo . Tru tà vệ đạo, tế thế cứu khổ là bổn phận của tu hành chúng ."
Lúc , Phạn Không và một tiểu hòa thượng bước từ trong rừng. Thấy cảnh tượng đông đúc , hai khựng , chút ngượng ngùng. Cả hai đều mặc áo cà sa kim hồng, tay cầm pháp trượng, đội mũ pháp, vô cùng long trọng.
"Phạn Không đại sư từ hướng đó?"
Phạn Không bình thản đáp: "Lạc đường."
Mọi : "?"
Tần Lưu Tây giật khóe miệng, sang tiểu hòa thượng bên cạnh: "Tiểu sư phụ, ngươi cũng tới đây?"
Đây là tiểu hòa thượng pháp hiệu Tĩnh Ninh ở cổ tháp Bồng Lai.
Tĩnh Ninh với đôi mắt trong veo từ bi ánh lên nét thương cảm: "Hạo kiếp buông xuống, thương sinh cùng khổ, bần tăng đến độ thế."
Không khí bỗng chốc trở nên nghiêm trang và túc mục.
Tần Lưu Tây lớn: "Yêu tà lấy thương sinh vật tế để lên trời thành Thần. tổn hại sinh linh, lấy thương sinh tế trời, dù thành Thần cũng chỉ là Tà Thần. Yêu tà, đáng tru diệt!"
Thần sắc nàng lạnh lùng, dõng dạc hỏi: "Ta Đồ Thần, các ngươi dám theo?"
"Chúng nguyện cùng Chân Quân cùng tiến cùng lui!" Tiếng hô vang dội, đinh tai nhức óc, kinh động cả chim thú trong rừng.
Phong Tu khoanh tay đám nhiệt huyết sục sôi, ánh mắt cuối cùng dừng ở dẫn đầu. Nàng như một ngọn đuốc rực sáng.
Không, nàng chính là ánh sáng chính nghĩa, xua tan u tối.
Phong Tu tản thần thức , cảnh cáo đám yêu vật tránh xa một chút. Dù , những tu sĩ cao thâm vẫn cảm nhận thở yêu vật, cảnh giác về phía .
Phong Tu ho nhẹ một tiếng: "Yên tâm, một nhà cả."
À cũng đúng, là yêu mà. Thôi kệ.
Trên bầu trời, dường như ánh chớp lóe lên, gió mây vần vũ, tiếng gió rít qua rừng cây ghê rợn.
Mọi ngẩng đầu, nhíu mày. Điềm báo chẳng lành.
Tần Lưu Tây dẫn đầu về phía , phóng thần thức và truyền âm cho về mưu đồ của Hủy La. Nàng thời cơ của là khi nào, nhưng nàng thể đợi "gió đông" đến, nên quyết định tiên hạ thủ vi cường.
Mọi xong đều rùng .
Thành Thần Đại Trận thế mà thực sự xuất hiện ở thời đại linh khí thiếu thốn . Tên Ác Phật vì tư lợi bản mà cướp đoạt khí vận của vô thế gia, cướp mấy linh mạch chỉ để nuôi dưỡng Thần Linh Trận.
Yêu tà quả thực đáng sợ. Thảo nào quẻ bói hiện lên điềm báo hạo kiếp diệt thế. Nếu thành công, thiên hạ chắc chắn sẽ lâm đại nạn.
Càng đến gần Thành Thần Đại Trận, Tần Lưu Tây càng cảm thấy bất an. Có gì đó đúng, như thể nàng bỏ sót điều gì.
Quá yên tĩnh.
Thư Sách
Phá Mê Tung Trận xong, họ một mạch đến đây mà gặp bất cứ sự ngăn trở nào, cứ như đang dạo trong vườn vắng .
kết giới bảo vệ trận pháp nàng phá vỡ mạnh mẽ như thế, Hủy La thể . Với tu vi của , thể cảm nhận kết giới do chính lập phá?
Kết giới vỡ, xuất hiện. Mê Tung Trận vỡ, cũng xuất hiện.
Giờ bọn họ xâm nhập địa bàn của , càng lúc càng gần đại trận, mà vẫn im lặng tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1240-nguyen-cung-quan-cung-tien-cung-lui.html.]
Bất thường.
Tần Lưu Tây dừng bước, tiếp nữa. Đầu óc nàng xoay chuyển thật nhanh. Rốt cuộc sai ở chỗ nào? Nàng tính sót cái gì?
Mọi thấy nàng dừng thì lấy lạ. Phong Tu hỏi: "Sao thế?"
"Có điểm ." Tần Lưu Tây , "Quá yên tĩnh. Không lý nào chúng xông mà gì. Chúng sắp đến đại trận mà vẫn động tĩnh, chẳng lẽ c.h.ế.t ?"
Phong Tu cau mày, phóng thần thức rộng , điều động yêu lực. Trong nháy mắt, phát hiện vấn đề: "Là gian lĩnh vực."
Lời dứt, một tiếng lớn vang vọng từ trung.
"Không hổ là Yêu Hoàng, về khoản cấu trúc gian lĩnh vực thì đám phàm tu bằng ngươi . Ha ha, ngươi phát hiện ."
Là giọng của Hủy La.
Mọi kinh hãi. Chưa kịp phản ứng thì cảnh tượng mắt vụt biến mất. Trong nháy mắt, họ thấy đang một pháp đàn khổng lồ.
Gấp gian. Hắn thế mà chiêu ! Sắc mặt Phong Tu trầm xuống.
Mọi nắm chặt pháp khí, quanh. Trên tế đàn, mấy cây cột chống trời sừng sững. Trên cây cột Thanh Long, một đang xích khóa hồn trói chặt.
"Tề Khiên!" Đồng t.ử Tần Lưu Tây co rút .
Tề Khiên đang lấy máu. Máu chảy dọc theo long trụ xuống , hội tụ một đồ án cổ quái.
Còn Hủy La đang cây cột Huyền Vũ. Hắn mặc pháp bào màu huyền kim, một chân co lên, một tay đặt đầu gối, từ cao xuống bọn họ.
Hắn tuấn mỹ vô song, ánh mắt ngạo nghễ như sâu kiến, chút cảm xúc. Chỉ khi ánh mắt dừng Tần Lưu Tây, nó mới đổi.
Hài hước, vui mừng, và pha chút tàn độc của kẻ gian kế thành.
"Đa tạ ngươi nhé, vật nhỏ. Đa tạ ngươi giúp đưa bọn họ đến đây." Hủy La dậy, từng bước xuống từ hư .
Động tác của ưu nhã như một bậc đế vương, dừng giữa trung, hai tay chắp lưng, : "Nếu ngươi, còn gom đủ nhiều tu sĩ để dùng như . Ngươi lập công lớn . Yên tâm, đợi phi thăng thành Thần, vị trí thần bộc sẽ phần ngươi."
Cái gì?
Đám tăng đạo và tu sĩ phía Tần Lưu Tây ngơ ngác . Hắn là ý gì? Hắn đang đợi bọn họ ?
Mọi theo bản năng về phía Tần Lưu Tây. Chuyện là ?
"Ngươi thiên hạ tu sĩ đến đây, mục đích là gì?" Tần Lưu Tây mặt vô cảm, thần sắc đạm mạc, bàn tay giấu trong tay áo lặng lẽ cử động.
Hủy La : "Còn thể là gì nữa? Ta từng với ngươi , thiên hạ linh khí thiếu thốn, điều kiện để thành Thần quá khó khăn. là gì thì cho bằng . Không điều kiện thì tạo điều kiện. Linh khí thiếu thốn ư? Ta lấy linh mạch, dùng Dưỡng Linh Trận. Và còn cả các ngươi, những tu đạo, mới chính là nguồn linh lực nhất. Trời đợi bao lâu, cuối cùng cũng đợi ngươi mang đến giúp ."
Tần Lưu Tây rùng , ánh mắt sắc lẹm : "Ngươi chúng lấp trận, trở thành chất dinh dưỡng cho đại trận, đá lót đường cho ngươi lên trời?"
Những phía nàng, ít nhiều đều tu vi, chỉ linh lực mà còn công đức tín ngưỡng. Thử hỏi trong thiên hạ, còn ai thích hợp để dưỡng trận hơn họ?
Bốp bốp bốp.
Hủy La vỗ tay tán thưởng: "Quả nhiên là vật nhỏ hợp ý nhất, luôn một hiểu mười. Làm đây, thật nỡ g.i.ế.c ngươi."
Tần Lưu Tây tức quá hóa : "Vậy , vạn sự đủ chỉ thiếu gió đông. Và cơn gió đông mà ngươi thiếu, chính là ."
Tính kế thật!
Nếu trời cao định nàng là cứu thế, là ánh sáng dẫn đường, tự nhiên sẽ vô chính đạo theo nàng. Hắn những mang công đức tín ngưỡng và linh lực đó. Nàng đến, tất nhiên sẽ dẫn họ theo cùng.
Thời cơ chờ đợi bao giờ là cơ duyên trời ban nào cả, mà chính là nàng.
Nàng là chướng ngại vật, nhưng đồng thời cũng là cơ duyên của , là đá lót đường cho lên trời.
Nhìn xem, chẳng nàng dẫn tận trong trận ? Nàng còn giúp tề tựu đủ cả Nhân Hoàng (Tề Khiên) và Yêu Hoàng (Phong Tu) đang độ sung mãn nhất.
Hủy La cực kỳ hưng phấn: " thế, thực sự cảm ơn cơn gió đông là ngươi, thổi đến đúng lúc."
"Cảm ơn ? Vậy thì ngươi c.h.ế.t !" Tần Lưu Tây kìm nén cơn giận, hỏi: "Tề Khiên là ? Hắn chỉ là phàm nhân, nên xuất hiện ở đây."
"Phàm nhân? Nhân Hoàng của Nhân giới thể chỉ là phàm nhân? Ngươi hủy Thần của , đành dùng long huyết và da thịt của T.ử Vi Đế Tinh để đúc xác." Hủy La , "Lấy Nhân Hoàng tế trời, lòng thành của cũng đủ chứ? Còn cả Yêu Hoàng của ngươi, và những yêu vật khai trí nữa, lấy linh của chúng tế trời chẳng hơn cống phẩm bình thường ?"
Lời dứt, phía bên trái họ, ít bỗng ngã xuống, hiện nguyên hình là yêu vật, trong đó ít Hồ tiên.
Đôi mắt Phong Tu lập tức hóa yêu, giọng lạnh băng: "Ăn tạp thế sợ nghẹn c.h.ế.t , lão ch.ó già!"
Dứt lời, hiện nguyên hình là Cửu Vĩ Yêu Hồ đỏ rực. Chiếc đuôi quét qua, yêu lực hóa thành lưỡi d.a.o gió c.h.é.m về phía Hủy La.
Hủy La hừ một tiếng: "Không tự lượng sức ."
Hắn giơ tay lên, bàn tay hóa thành Phật chưởng khổng lồ chụp xuống Phong Tu.
Đồng t.ử Phạn Không co rút. Một tòa pháp tướng hiện lên ông, tay cầm pháp trượng đ.á.n.h Phật chưởng, quát: "A di đà phật. Hủy La, buông bỏ đồ đao lập địa thành Phật!"
Tay Hủy La khựng , nhưng vẫn xuyên qua pháp trượng đ.á.n.h bay Phong Tu: "Tiểu hòa thượng, lúc lão t.ử hòa thượng niệm kinh thì ngươi còn đang phàm phu tục t.ử ở đời nào . Bớt lo chuyện bao đồng ."
Hắn liếc đám đông, khẩy: "Được lắm, ỷ đông h·iếp ít ? Vậy cũng khách sáo nữa."
Hắn vung tay mạnh mẽ. Mặt đất bỗng nứt , vô bạch cốt nhân ( xương trắng) chui lên, lao tấn công .
Hủy La chặn đường Phong Tu đang định lao cứu Tề Khiên: "Còn phá hỏng chuyện của ? Vậy bắt ngươi tế trời !"
"Đối thủ của ngươi là !" Tần Lưu Tây bất ngờ xuất hiện, tay cầm kiếm Diệt La tỏa sáng rực rỡ c.h.é.m tới.
Thần uy hiển hách, tru tà chấn sát.
Kiếm quang như điện xẻ dọc gian. Hủy La nghiêm mặt tránh né, nhưng dư chấn vẫn khiến thần hồn đau nhói.
"Ngươi đ.á.n.h thế cũng chẳng gì . bọn họ thì..." Hủy La chỉ tay xuống , ha hả.
Tần Lưu Tây xuống. Bùa chú bay loạn xạ, kim quang pháp khí lóe lên liên tục. Bên tai là những tiếng chú ngữ hỗn loạn. Đám bạch cốt nhân như thủy triều dâng lên dứt. Lớp ngã xuống, lớp chui lên từ lòng đất.
Các tu sĩ càng sử dụng linh lực thì linh lực càng tiêu tán nhanh chóng.
Linh khí trong đại trận ngày càng thịnh vượng. Trên bầu trời, gió mây vần vũ dữ dội.
Hủy La ác liệt: "5000 năm , Phật - Đạo hai môn dốc lực kéo xuống thần đàn, giam ở Cửu U. Giờ chỉ là thù báo thù, dùng của hai môn phái các ngươi trải đường lên trời cho , cũng công bằng lắm chứ?"
"Vai phản diện thường c.h.ế.t vì nhiều. Phải dạy ngươi bao nhiêu nữa mới nhớ hả?"
Thân hình Tần Lưu Tây lóe lên. Kiếm Diệt La thoát tay bay , theo tâm ý nàng lao thẳng về phía .