Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1246: Phiên ngoại một - Chuyện Tần phủ
Cập nhật lúc: 2025-12-08 23:16:18
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm Khang Bình thứ hai, để thu hút hiền tài, Khang Bình đế mở Ân khoa (khoa thi đặc biệt). Cuối tháng Ba, Ân khoa yết bảng, tin mừng bay về Tần phủ khiến cả nhà mừng rơi nước mắt.
Là bổn gia của Tần Lưu Tây, Tần phủ rõ ngọn ngành trận chiến "Đồ Thần" hơn bất cứ ai qua lời kể từ Thanh Bình Quan. Họ hiểu rõ đứa trẻ mà họ nợ nhiều nhất hy sinh những gì cho thiên hạ thương sinh.
Tuy nhiên, Tần gia tổ chức tang lễ. Cũng giống như Thanh Bình Quan, dù nàng còn nữa, họ vẫn tin rằng nàng chỉ xa, ngày về định.
Họ chỉ lặng lẽ mặc đồ màu nhạt, tổ chức tiệc mừng, cũng tham dự yến tiệc nhà khác. May , đại chiến, Đại Phong tàn phá nặng nề, c.h.ế.t vô , Thịnh Kinh bao trùm trong khí u ám, nên chẳng mấy ai còn tâm trí tiệc tùng.
Ngay cả Thánh nhân cũng tổn hao nguyên khí trong trận chiến đó.
Tại Tần phủ, Tần lão gia t.ử (Tần Nguyên Sơn) tin dữ liền đổ bệnh liệt giường. Vương thị, Vạn di nương cũng lượt ngã bệnh. Mấy tháng qua, Tần gia vắng tiếng , chỉ còn bầu khí nặng nề, áp lực. Họ cần một tin vui để xua tan màn sương mù u ám .
Và tin vui đến: Tần Minh Ngạn đỗ Tiến sĩ trong kỳ Ân khoa. Cả nhà cuối cùng cũng nở nụ .
Vương thị vui mừng bảo Tần Minh Ngạn: "Con báo tin vui cho đại tỷ con , chắc nó sẽ vui lắm."
Tần Minh Ngạn gật đầu.
Hắn bước khỏi chính viện, Tần Minh Thuần theo . Hai em trò chuyện.
"Nhị ca, định xin nha môn nào?"
"Dù đỗ Tiến sĩ cũng đợi phân bổ. năm nay e là thể đến nha môn nào điểm danh ."
"Tại ?"
Tần Minh Ngạn thở dài bất lực: "Tổ phụ e là qua khỏi năm nay."
Tần Minh Thuần sững sờ, cúi đầu, nước mắt lã chã rơi: "Nghĩa là nhà sắp mất ?"
Bước chân Tần Minh Ngạn khựng , sống mũi cay cay. Hắn khoác vai em trai: "Tổ phụ tuổi cao, hồi ở Tây Bắc chịu khổ nhiều. Mấy năm nay nếu đại tỷ... e là ông từ lâu ."
"Hu hu, nhớ đại tỷ." Tần Minh Thuần nức nở như chuỗi hạt đứt dây, "Có tỷ sẽ về nữa ?"
Tần Minh Ngạn mắt đỏ hoe, ngẩng đầu trời, cố nuốt nước mắt trong, giọng khàn khàn: "Sẽ ."
Người như tỷ , bản lĩnh thông thiên, chắc chắn sẽ trở về, như một vị vương giả.
Hai đến Tây Viện, lúc gặp cặp song sinh Bình An mặc võ phục đen đang tới. Thấy hai , chúng vội chạy chào: "Nhị ca, ngũ ca."
"Tập võ xong qua đây?" Tần Minh Ngạn hai đứa em sinh đôi giống hệt , rắn rỏi như hai con nghé con, kìm dáng cả.
Từ khi gia đình nhị bá tổ phụ đuổi về quê, đại ca quan ở xa, trong nhà giờ chỉ còn đại phòng và tam phòng. Hắn tự nhiên trở thành lớn trong nhà.
Hai đứa nhỏ : "Bọn nhị ca đỗ Tiến sĩ, chắc chắn sẽ đến báo tin cho đại tỷ, nên cũng qua đây luôn."
Ánh mắt Tần Minh Ngạn ấm áp: "Vậy cùng ."
Mấy em cùng bước Tây Viện, đến sương phòng phía tây. Nơi đây thiết lập thành hương đường, ở giữa treo bức họa Tần Lưu Tây. Trong tranh, thiếu nữ rạng rỡ, ánh mắt ngạo nghễ bễ nghễ, như đang họ khanh khách.
Nhìn bức họa, mấy em nghiêm trang, lượt thắp hương, cung kính vái ba vái cắm lư hương. Khi ngẩng đầu lên, trong mắt ai nấy đều vương nét bi thương.
Tần Minh Ngạn bước lên vái một cái, : "Đại tỷ, đỗ Tiến sĩ . Tỷ yên tâm, Tần gia mấy em chúng , đổ ."
Thư Sách
Tần Minh Thuần tiếp lời: "Còn nữa. Tuy mới là Tú tài, nhưng chắc chắn sẽ noi gương nhị ca, cùng nhị ca bảo vệ Tần gia."
"Còn chúng nữa." Cặp song sinh đồng thanh, "Bọn cũng sẽ cố gắng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1246-phien-ngoai-mot-chuyen-tan-phu.html.]
Khói hương lượn lờ bay lên, mờ hình ảnh thiếu nữ trong tranh, nhưng nụ vẫn vẹn nguyên trong tâm trí họ.
Tần Minh Ngạn ngờ chỉ là một tân Tiến sĩ nhỏ nhoi Thánh thượng triệu kiến.
Tề Khiên trai trẻ tuấn tú phần câu nệ mặt, : "Khi ngươi theo Trường Không, cũng coi như phò tá trẫm, tình phân tầm thường. Nay ngươi đỗ Tiến sĩ, là môn sinh thiên tử, chúng vốn là quen, cần quá câu nệ, cứ thoải mái trò chuyện là ."
Tần Minh Ngạn sững sờ trong giây lát, lập tức chắp tay: "Hoàng thượng, lễ thể bỏ."
Đạo quân thần, Tiên sinh Trường Không dạy bảo. Quân là quân, thần là thần. Nếu giữ đúng vị trí, cứ lấy tình cảm chuyện, tình cảm dù đến cũng sẽ phai nhạt, thậm chí rước họa .
Giờ là thần tử, giữ phép tắc của thần tử.
Tề Khiên bất đắc dĩ: "Thôi . Ngươi đỗ Tiến sĩ, nghĩ nha môn nào ? Hay vẫn thích tra án như ?"
Tần Minh Ngạn chần chừ. Đây là ý bảo tự chọn ?
Tề Khiên thấy e ngại, bèn : "Đừng lo lắng, cứ thẳng . Ta và đại tỷ ngươi cũng coi như là sinh t.ử chi giao, nhà nàng, sẽ chiếu cố vài phần."
Tần Minh Ngạn chú ý đến cách xưng hô của ngài, tuy chút xúc động nhưng biểu lộ mặt, đáp: "Bẩm Hoàng thượng, nếu thể, thần Đại Lý Tự hoặc Hình Bộ. Chỉ là, tổ phụ thần tuổi cao sức yếu, hiện giờ thường xuyên hôn mê, thái y cũng e là... Nếu bổ nhiệm quan chức, e rằng thần thể nhậm chức ngay ."
Tề Khiên hiểu ý: "Việc ngươi cần lo. Thực tế, năm ngoái yêu tà xuất thế khiến thiên hạ đại loạn, giờ là lúc cần nhanh chóng khôi phục sinh cơ, trăm phế đãi hưng. Trẫm bàn với Lại Bộ, quan viên vì thiên tai mà trong nhà tang, trẫm định đoạt tình (giữ quan, cho về chịu tang)."
Tần Minh Ngạn ngạc nhiên.
Tề Khiên khổ: "Ngươi ngoài sẽ thấy tình hình nghiêm trọng thế nào. Lúc cần nhân lực, nên đành việc gấp tòng quyền."
Tần Minh Ngạn quỳ xuống: "Học sinh nguyện vì dân thỉnh mệnh."
"Tốt, ngươi về nhà chờ . Đợi hai bộ trình lên thiếu vị trí nào, ý chỉ sẽ truyền đến Tần gia."
"Thần tuân chỉ."
Tần Minh Ngạn lui , hề ý định dựa dẫm tình xưa nghĩa cũ, nhanh chóng rời khỏi Cần Chính Điện.
Tề Khiên lẩm bẩm: "Quả nhiên vài phần khí khái của nàng, chắc chắn thể gánh vác cả gia tộc."
Ý chỉ nhanh chóng ban xuống Tần gia. Tần Minh Ngạn bổ nhiệm Chủ sự Hình Bộ, quan hàm lục phẩm. Khởi điểm coi là cao so với các Tiến sĩ cùng khóa, khiến bao kẻ ghen tị đỏ mắt, nhao nhao đòi khao tiệc.
Tần Minh Ngạn đúng là mời tiệc, nhưng là... tiệc trắng (đám tang).
Bởi vì ba ngày khi nhận chức, tổ phụ - Tần Nguyên Sơn - cưỡi hạc quy tiên. Cả nhà cùng để tang.