Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1247: Phiên ngoại hai - Chuyện Tần phủ (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-08 23:16:19
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần đây, Vương thị sầu đến mức tóc bạc thêm mấy sợi, hối hận để cho hết. Bà tự trách lẽ định hôn sự cho Tần Minh Ngạn từ sớm, chứ nên chiều theo ý , để gì thì , suốt ngày về nhà, giao du với đủ hạng .

Kết quả là một năm một năm trôi qua, lữa mãi khiến thành "trai ế" lớn tuổi. Đợi đến khi đỗ Tiến sĩ Ân khoa, bổ nhiệm quan, coi như sự nghiệp định thì lão gia t.ử qua đời. Tuy Thánh thượng đoạt tình, bắt buộc từ quan về chịu tang, nhưng phận con cháu vẫn giữ đạo hiếu.

Trong một năm để tang , công việc của Tần Minh Ngạn vô cùng thuận buồm xuôi gió. Có lẽ do đúng chuyên môn sở trường, ở Hình Bộ như cá gặp nước. Chỉ trong thời gian ngắn, liên tiếp phá nhiều kỳ án, mệnh danh là "Tiểu Thần Bổ", cấp trọng dụng.

Thế nhưng, trong chuyện hôn nhân đại sự, như kẻ thông suốt. Liên tiếp xem mắt ba vị quý nữ đều thành. Lần thứ tư.

Tần Minh Ngạn mãn tang, nhưng Vương thị thì , nên bà chỉ thể mượn cớ đến chùa Ngọc Phật hoặc Kim Hoa Quan thắp đèn trường minh cho cố lão thái gia để tiện thể xem mắt.

Lần xem mắt thứ tư , chiều theo sở thích của đối phương, địa điểm chọn là chùa Ngọc Phật. Vương thị còn đặc biệt giao phó cho Tần Minh Thuần theo "bạn đồng hành", mục đích chính là để nhắc nhở ông trai quý hóa đừng năng lung tung.

Tần Minh Thuần vỗ n.g.ự.c cam đoan, hôn sự của hai cứ để lo, đảm bảo sẽ rước vị quý nữ về dinh.

Tuy nhiên, đến khi Tần Minh Ngạn và vị Chu tiểu thư đối diện , Tần Minh Thuần mới kinh hoàng nhận : Ông ế đến giờ lý do cả!

Hắn e là cái đồ chậm tiêu, cả nửa khắc ( 7-8 phút) mà quá ba câu?

Tần Minh Thuần điên cuồng nháy mắt hiệu với Tần Minh Ngạn, mắt giật đến mức sắp chuột rút. Huynh ơn lôi cái nhiệt tình lúc nghiệm thi tra án ! Cứ ngây đó thì bao giờ mới ôm mỹ nhân về, bao giờ mới cháu bế?

Nhận tín hiệu của em trai, Tần Minh Ngạn ho nhẹ một tiếng, Chu tiểu thư đối diện, hỏi: "Chu tiểu thư ngày thường gì?"

Chu tiểu thư đỏ mặt đáp: "Chỉ chút nữ công gia chánh, sách vẽ tranh, thi thoảng hương liệu."

"À."

Chu tiểu thư tiếng "À" cụt lủn thì nín nhịn, hỏi : "Còn công t.ử thì ?"

Tần Minh Ngạn đáp: "Ta , ở nhà thì tỷ thí võ nghệ với mấy đứa em, hoặc là xem y thư, án lệ, sơ đồ kinh mạch xương cốt. Còn ở Hình Bộ thì hoặc là tra án, hoặc là xem mấy hồ sơ vụ án cũ phủ bụi."

"Công t.ử cả y thuật ?" Chu tiểu thư ngạc nhiên.

"Không đến mức đó, nhưng cũng hiểu chút ít về kinh mạch xương cốt con , bắt mạch sơ sơ. Rốt cuộc thì khi tra án cũng cần dùng đến."

Tần Minh Thuần thầm kêu: Không , phạm bệnh nghề nghiệp !

Hắn ho mạnh một tiếng để nhắc nhở.

Tần Minh Ngạn sang, thấy em trai đang điên cuồng nháy mắt, mày nhíu khó hiểu.

Chu tiểu thư tò mò hỏi tiếp: "Tra án mà cũng cần dùng đến y thuật ?"

Đụng trúng chuyên môn, cái "máy hát" của Tần Minh Ngạn lập tức bật lên: "Đương nhiên ! Ví dụ như vụ án g.i.ế.c , nạn nhân c.h.ế.t như thế nào đều tra xét kỹ. Một cái xác c.h.ế.t sẽ cho chúng sự thật, tất cả đều tìm từ những chi tiết nhỏ nhất."

Chu tiểu thư cứng : "C.h.ế.t... xác c.h.ế.t ?"

"Tất nhiên là xác c.h.ế.t . Án mạng là thường gặp nhất. Có kẻ g.i.ế.c xong còn dựng hiện trường giả thành tự sát. Tháng gặp một vụ, ruột gan nạn nhân lòi cả ngoài, dòi bọ lúc nhúc..."

Khụ khụ khụ!

Mặt Tần Minh Thuần xanh mét.

Nhà ai xem mắt kể chuyện xác c.h.ế.t với dòi bọ cho đối tượng hả trời? Sao kể chuyện hố phân luôn ?

Tổ tông của ơi, chuyện phong hoa tuyết nguyệt thì im lặng mỹ nam an tĩnh cũng mà. Kể chuyện g.i.ế.c mổ xác gì, xem dọa con gái nhà thế ?

Đầu óc Chu tiểu thư trống rỗng. Nghĩ đến hình ảnh Tần Minh Ngạn mô tả, nàng trợn mắt, cổ họng nấc lên một tiếng, mềm nhũn ngã xuống đất ngất xỉu.

Nha bên cạnh hét toáng lên, vội vàng đỡ lấy tiểu thư nhà , gọi bà v.ú già gần đó giúp, đồng thời trừng mắt Tần Minh Ngạn đầy oán hận.

Một trận binh hoang mã loạn.

Tần Minh Thuần trời đầy . Thôi xong, hỏng một mối nữa !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1247-phien-ngoai-hai-chuyen-tan-phu-2.html.]

Tần Minh Ngạn cảm thấy vô cùng oan uổng. Là nàng hỏi mà, chỉ ăn ngay thật thôi, đó đều là công việc của chứ bịa .

Vương thị lành tiễn Chu phu nhân khỏi thiền viện. Vừa , bà thở hồng hộc, chỉ tay Tần Minh Ngạn run rẩy: "Con... con..."

Tần Minh Thuần và Vạn di nương mỗi một bên đỡ bà xuống, rót nước, vuốt lưng.

Vạn di nương khuyên giải: "Đại tỷ đừng nóng, chuyện cũng trong dự đoán mà. Chúng cần vì cái khúc gỗ hiểu phong tình mà tức giận, sinh thêm nếp nhăn thì đáng."

Tần Minh Ngạn thản nhiên quỳ xuống một cách đầy kinh nghiệm.

Vương thị uống ngụm nước từ tay Tần Minh Thuần, tức giận mắng: "Ta tưởng con để một bộ xương trắng trong phòng là quá đáng lắm , ngờ con còn chuyện kỳ quái hơn. Cái gì thế hả? Đi xem mắt mà kể chuyện xác c.h.ế.t, còn kể chi tiết như , như ..."

"Sống động như thật." Vạn di nương bổ sung một câu, chỉ Tần Minh Ngạn, "Ta là một bà thím trung niên còn thấy ghê, con câu nào lọt tai hơn ?"

Tần Minh Ngạn ngượng ngùng: "Là cô hỏi con . Con nghĩ nếu cô ưng con, sống chung thì sớm muộn gì cũng thôi."

"Hả? Con còn nghĩ xa xôi thế cơ ? Người xong sợ chạy mất dép , còn sống chung cái nỗi gì?" Vương thị ôm ngực, "Ôi trời ơi, cái tim . Con chọc tức c.h.ế.t ? Sao sinh cái khúc gỗ như con chứ, con thế ."

Thư Sách

Tần Minh Ngạn thầm nghĩ: Trước con thấy phụ nữ phiền phức, giờ mới thấy họ phiền thật. Vẫn là xác c.h.ế.t hơn, ồn ào, nháo nhác, để mặc con mổ xẻ... , khám nghiệm, còn cho con chân tướng vụ án.

"Còn con nữa, chẳng bảo con trông chừng con ? Sao để nó càng thế hả?" Vương thị sang trừng mắt với Tần Minh Thuần, "Cứ đà thì bao giờ mới cháu bế? Anh con thì đến lượt con đấy."

Tần Minh Thuần trợn tròn mắt: "Mẫu , con mới mười lăm tuổi, con còn học!"

Mắt Tần Minh Ngạn sáng rực lên: "Ta thấy đấy! Minh Thuần, thành sớm , sinh nhiều con một chút, cho con thừa tự một đứa, thế là khỏi cần lấy vợ."

Tần Minh Thuần nghiến răng nghiến lợi: "Ca, !"

"Thành gia lập nghiệp mới đúng, là ca ca đây vẻ hào nhoáng che mắt. Minh Thuần, lời ." Tần Minh Ngạn càng nghĩ càng thấy phương án khả thi.

"Này! Dựa cái gì chứ!"

"Cút! Hai đứa bây cút hết ngoài cho !" Vương thị thấy hai em cãi càng thêm đau đầu, day thái dương quát.

Hai ngượng ngùng, an ủi vài câu kéo khỏi thiền phòng, đầy chột .

Trong phòng, Vạn di nương an ủi: "Chắc là duyên phận của nó tới thôi, tiếp theo sẽ ."

Vương thị sầu não ruột: "Muội bảo là bỏ qua khâu chuyện, chỉ cho họ từ xa thôi, ?"

"Cái ... Nếu gả về mới phát hiện công việc của nó, liệu cô dâu sợ quá mà lóc suốt ngày ? Thành đôi oán ngẫu thì càng khổ." Vạn di nương cũng nản lòng, thở dài, "Biết thế hồi chị nó còn ở đây, nhờ con bé chỉ cho một mối hôn sự thì mấy."

Người Vương thị run lên, hốc mắt đỏ hoe, trầm mặc .

Trên đời bao nhiêu cái " thế", "giá như". Có lẽ vì mà đêm nào bà cũng mơ thấy đứa con gái .

Hiện giờ, con bé đang ở nơi nào?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...