Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1256: Phiên ngoại mười một - Tiền duyên: Xích Nguyên đạo trưởng và nàng

Cập nhật lúc: 2025-12-08 23:16:28
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng Năm năm Khang Võ thứ bảy, tại Tần phủ.

Xích Nguyên đạo trưởng trong bộ đạo bào cũ nát, ngẩng đầu lên bầu trời phía Tần phủ. Nơi đó đang cuồn cuộn những luồng thụy khí đỏ rực, nhưng mang theo sát khí mạnh mẽ bá đạo, suýt chút nữa lấn át cả vận quan lộc văn xương của phủ . Hai luồng khí đối kháng , quấn quýt lấy , khó phân thắng bại.

Xích Nguyên đạo trưởng gõ cửa. Gã sai vặt canh cổng thò đầu , thấy một đạo trưởng thì ngẩn , nhanh chóng : "Đạo trưởng xin chờ một chút."

Hắn đóng cửa , nhanh đó chạy , tay xách một chiếc giỏ đựng kẹo mừng, bánh hỷ và trứng gà đỏ. Hắn tươi bốc một nắm đưa cho đạo trưởng: "Ngài đến thật đúng lúc, hôm nay đại tiểu thư của đại phòng chúng chào đời, trong phủ phát quà chia vui, ngài cũng nhận lấy chút lộc hỷ."

Xích Nguyên đạo trưởng ngạc nhiên nhận lấy. Gã sai vặt còn nhét thêm một nắm tiền đồng tay ông.

Xích Nguyên đạo trưởng: "..."

Ông lặng lẽ cất đồ tay nải đeo bên , : "Ta đến chính là vì vị đại tiểu thư mới sinh . Ta gặp chủ nhân của các ngươi."

Gã sai vặt khựng , đáp: "Vậy xin ngài chờ một lát."

Nửa giờ .

Xích Nguyên đạo trưởng thấy đứa trẻ. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hỏn nhăn nheo như con khỉ con, quấn trong tã lót mềm mại tinh tế. Nó ngáp dài, đôi mắt khép hờ lười biếng, tỏ vẻ xa cách với xung quanh.

Thấy ông chăm chú quan sát, Vương thị lo lắng hỏi: "Đạo trưởng? Hồi nhỏ con bé trông vẻ gầy yếu, liệu khỏe mạnh trưởng thành ?"

Xích Nguyên đạo trưởng bà, : "Nếu đứa trẻ khỏe mạnh trưởng thành, các vị chấp nhận sự thật rằng nó duyên phận tình đạm bạc với gia đình."

Sắc mặt Vương thị trắng bệch: "Ý ngài là ?"

"Mệnh cách đứa trẻ kỳ quái, xung khắc với Tần gia. Phu nhân mệnh cách thanh quý, nếu đứa trẻ ghi danh nghĩa của bà, thể áp chế bớt sát khí của nó. Năm năm , để nó rời nhà sống riêng, như mới thể vẹn cả đôi đường."

Vương thị nhíu mày, ánh mắt đề phòng: "Ý đạo trưởng là chúng đuổi con bé ? Tuy là con thứ xuất, nhưng nó là trưởng nữ của đại phòng Tần gia đời . Nếu ghi danh nghĩa của , nó sẽ trở thành đích nữ. Nhà nào đuổi trưởng đích đại tiểu thư chứ?"

"Nếu nó rời nhà, nhập đạo, chắc chắn sẽ c.h.ế.t yểu. Phu nhân chắc chịu nỗi đau mất con thêm nữa chứ?"

Nghe , Vương thị run lên, trừng mắt Xích Nguyên đạo trưởng, móng tay bấm sâu lòng bàn tay, hốc mắt đỏ hoe.

Xích Nguyên đạo trưởng tiếp tục: "Đứa trẻ duyên thầy trò với bần đạo, nên bần đạo mới đến đây. Nó sẽ ở bên cạnh các vị 5 năm để hưởng tình . hồn phách nó trọn vẹn, mệnh cách phạm 'Ngũ tệ Tam khuyết' (cô độc, tàn tật, yểu mệnh...), chiếm cả Cô và Độc, định sẵn tính tình lạnh lùng, sẽ quá thiết với gia đình. Các vị nên chuẩn tâm lý ."

Thư Sách

Vương thị định gì đó thì Xích Nguyên đạo trưởng ngắt lời: "Mười lăm năm , Tần gia sẽ gặp một kiếp nạn. Chỉ nó mới thể giúp Tần gia vượt qua. Điều kiện tiên quyết là nó theo bần đạo nhập đạo. Có như , Tần gia mới tìm đường sống."

Đây cũng là sự ràng buộc hình thành từ sát khí của đứa trẻ. Sát từ nó mà , cũng từ nó mà giải.

Đầu óc Vương thị ong ong.

Xích Nguyên đạo trưởng chắp tay cáo từ, để một lá bùa hộ mệnh tã lót đứa bé. Không ông keo kiệt, mà một lá bùa là quá đủ, cô hồn dã quỷ nào dám gần nó chứ.

Bước cửa, ông cúi đầu dòng nước chảy về hướng tây, lẩm bẩm: "Nước cửa chảy về tây, t.ử cũng đến . Đặt tên con bé là Lưu Tây . Năm năm , bần đạo sẽ đón nó."

Vương thị ôm bọc tã, giật bởi tiếng của đứa trẻ. Bà cúi xuống , cô bé vặn ré lên rõ lý do.

Tay bà siết chặt.

Thân duyên đạm bạc, thật sự là ?

Không, đạo sĩ chỉ là kẻ lừa đảo, hươu vượn mà thôi.

Vương thị nhẹ nhàng ru con, thì thầm: "Con là đại trưởng nữ của Tần gia chúng , phúc khí dồi dào, chắc chắn sẽ bình an lớn lên."

Năm năm , khi Tần Lưu Tây tròn 5 tuổi, Vương thị nhận tin từ gác cổng: Vị đạo trưởng tự xưng là Xích Nguyên đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1256-phien-ngoai-muoi-mot-tien-duyen-xich-nguyen-dao-truong-va-nang.html.]

Vương thị bật dậy. Chiếc trống bỏi bà đang dùng để trêu đùa con trai Tần Minh Ngạn lắc mạnh, phát tiếng bùm trầm đục khiến đứa bé thét lên.

màng dỗ con, ném cho bà v.ú vội vã sang sương phòng bên cạnh.

Vạn di nương còn trẻ, quản việc, thêm đứa trẻ sức khỏe yếu nên từ khi ghi danh nghĩa Vương thị, Tần Lưu Tây dọn về chính viện sống cùng bà ở tây sương phòng, do bà đích chăm sóc. Vạn di nương tuy ngày nào cũng đến thăm nhưng chỉ trêu đùa con chứ dạy dỗ gì.

như lời Xích Nguyên đạo trưởng, Tần Lưu Tây từ nhỏ ít , tính tình lạnh nhạt. Có khi nàng ngẩn ngơ cả ngày, trông vẻ ngốc nghếch, nhưng Vương thị con bé cực kỳ thông minh. Bà dạy chữ nào, nó nhớ ngay chữ đó, gần như gặp qua là quên.

đối với nhà họ Tần, nó luôn giữ cách, như thể tự tạo một thế giới riêng, ung dung tự tại.

Giờ thì lão đạo sĩ đến.

Vương thị bước tây sương phòng. Tần Lưu Tây ngủ dậy, đang nha mặc quần áo. Thấy bà , đôi mắt hạnh sáng ngời chớp.

"Tây Nhi dậy ." Vương thị bước tới.

Cài xong cúc áo, Tần Lưu Tây bỗng nhiên mở miệng: "Con ."

Nụ môi Vương thị cứng , mặt tái : "Con... con gì?"

Tần Lưu Tây cửa sổ.

Có một giọng vang lên trong đầu nàng, bảo nàng thôi. Ngôi nhà nàng thể ở lâu .

Vương thị ôm chầm lấy con bé, nước mắt trào .

Không lâu , lão thái thái và lão thái gia cho gọi bà sang. Xích Nguyên đạo trưởng đang ở vị trí phía hai . Thấy bà, ông dậy hành lễ: "Phu nhân, bần đạo đến đón đồ ."

Vương thị hít sâu một : "Con bé... thực sự ?"

Lão thái thái lên tiếng: "Vương thị, mệnh cách con bé kỳ lạ, giữ trong nhà sẽ bất lợi cho cả nó và Tần gia. Lão đạo trưởng chỉ đưa nó về nhà cũ ở Li Thành, vẫn thể gặp . Ở đó cũng gia nhân chăm sóc, ."

Xích Nguyên đạo trưởng tiếp lời: "Thanh Bình Quan ở ngoại ô Li Thành, gần nhà cũ của Tần gia, nó thể ở cả hai nơi. Việc nhập đạo chỉ là để nó độ độ mà thôi."

Lòng Vương thị quặn đau. Bà cha chồng, chồng, nên lời. Hồi lâu bà mới đáp: "Con hiểu . Con thu dọn đồ đạc cho con bé và sắp xếp hầu theo."

"Phu nhân cần sắp xếp hầu. Đã nhập môn của tức là trong đạo môn. Học đạo cũng là đạo cứu thế, con đường chỉ thôi." Xích Nguyên đạo trưởng , "Lần là mười năm. Các vị cần vướng bận qua thăm nom. Mười năm , nó sẽ tự khắc trả ơn sinh dưỡng của Tần gia."

Tim Vương thị như búa tạ giáng mạnh. Bà phắt , thấy Tần Lưu Tây đang ngoài cửa . Khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt toát lên vẻ lạnh lùng, ngây thơ như thấu hồng trần.

Thân duyên đạm bạc, hóa là thật. Đứa trẻ , họ giữ !

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...