Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1264: Phiên ngoại mười chín - Phong Tu
Cập nhật lúc: 2025-12-09 00:09:13
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phong Tu sớm từ rằng nhân loại giảo hoạt, thể tin tưởng . Lòng phức tạp, thậm chí còn khó lường hơn cả yêu quái, tuyệt đối mất cảnh giác. Vì thế ngàn năm qua, luôn giữ cách với loài , ẩn cư nơi sâu thẳm Thiên Sơn tu hành, chứng kiến mặt trời mọc lặn, bãi bể nương dâu, thế sự đổi .
Ngàn năm trôi qua, tuổi thọ của đến hồi kết thúc. Hắn là con Cửu Vĩ Yêu Hồ cuối cùng thế gian . Một tu hành tịch mịch bao, nên thử trở thành , nhân gian xem nó đáng giá .
Tần Lưu Tây, cô bé con loài , là đầu tiên trong ngàn năm qua thử tin tưởng.
Nếu nàng dám phụ , thà hủy hết ngàn năm đạo hạnh cũng sẽ kéo nàng cùng xuống địa ngục.
Đóa vạn niên tuyết liên nở rộ, kết thành tinh phách. Phong Tu chút do dự, nếu ăn hết thì khả năng độ kiếp thành công cao hơn ?
"Ngươi mà ăn hết thì kiểm soát nổi ." Tần Lưu Tây lạnh lùng nhắc nhở.
Phong Tu hừ một tiếng, vung móng vuốt chia đôi đóa hoa cùng tinh phách, vội vàng nuốt chửng phần của .
Tu luyện vạn năm, tuyết liên là thiên tài địa bảo trứ danh. Chỉ nuốt nửa cây, Phong Tu cảm nhận yêu lực bùng nổ trong cơ thể. Hắn cố kìm nén, Tần Lưu Tây hỏi: "Ta thực sự thể thành ?"
Tần Lưu Tây , đáp.
Lòng Phong Tu lạnh một nửa, ánh mắt còn chút cảm xúc.
Tần Lưu Tây bỗng : "Có ở đây, đương nhiên ngươi thể hóa hình thành ."
Phong Tu sững sờ.
"Điều động yêu lực dẫn thiên kiếp . Trong đầu ngươi chỉ nghĩ đến việc thôi: Ngươi trở thành một con của thế gian ." Tần Lưu Tây lấy bùa chú và mấy viên ngọc thạch , cầm la bàn bắt đầu bày trận.
Nhìn hành động của nàng, trong lòng Phong Tu dấy lên cảm xúc lạ.
Cô bé mặc áo xanh nhỏ nhắn bày trận vô cùng nghiêm túc và cẩn thận. Mỗi phương vị đều tính toán kỹ lưỡng mới chôn bùa điền ngọc. Một lúc , nàng kết ấn, dậm nhẹ chân xuống đất.
Khí trường vô hình lập tức đổi. Linh khí mỏng manh trong trời đất như tìm lối , cuồn cuộn đổ về phía .
Cảm nhận yêu lực bàng bạc trong cơ thể linh khí dẫn dắt, Phong Tu Tần Lưu Tây thật sâu.
Thư Sách
Sự tin tưởng của , dường như đặt sai chỗ!
Yêu vật phong chính hóa hình cần thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Phong Tu hai yếu tố đầu, còn Tần Lưu Tây chính là nhân hòa mà định mệnh an bài.
Phong Tu nhạt. Đã thì dốc lực, một chuyến đến nhân gian xem .
Hắn nhập định, vận chuyển yêu lực, dẫn thiên kiếp.
Tần Lưu Tây cách đó xa quan sát một lúc chống cằm ngủ gật. Chưa nhanh thế . Đầu nàng gật gù như gà mổ thóc.
Nàng mệt .
Phong Tu phân chút thần thức ngoài, suýt nữa thì tẩu hỏa nhập ma. Con nha đầu c·hết tiệt chắc là giúp đấy?
Dù , nàng vẫn bỏ .
Thôi kệ.
Phong Tu thu hồi thần thức, tâm ý vấn đạo nhân gian. Cho đến khi mây đen cuồn cuộn kéo đến, sấm rền vang trong tầng mây, thiên kiếp của tới.
Tần Lưu Tây cũng tỉnh dậy, bỗng nhiên hét to: "Muốn hóa hình thì nhớ chỉnh sửa dung nhan cho chút, đừng biến thành cái thứ xí đấy nhé!"
Phong Tu: "?"
Câm miệng !
Yêu vật phong chính hóa hình chịu thiên kiếp nhỏ. Những tia sét to bằng cổ tay giáng xuống thương tiếc.
Tần Lưu Tây mà kinh hãi. Sau nàng thăng cấp tu vi đ.á.n.h tàn nhẫn thế ? Giờ nàng mặt thiên lôi , coi như quen, thể thương lượng đ.á.n.h nhẹ chút ?
Thiên lôi: Ghét nhất mấy đứa nhóc lải nhải lúc đang việc.
Tích lạp!
Một tia sét đ.á.n.h lệch.
Búi tóc củ tỏi của Tần Lưu Tây nổ tung, tóc dựng cả lên.
"Lôi Công ngài mắt đấy? Có đang độ kiếp !" Tần Lưu Tây tức điên, chỉ tay lên trời mắng xối xả. là điếc sợ súng.
Mắng một hồi, nàng bỗng nảy ý tưởng, quanh quất chạy đến vách núi đào một cây đào dại nhỏ, đặt cách Phong Tu xa: "Nào nào nào, giỏi thì đ.á.n.h đây !"
Thiên lôi: "?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1264-phien-ngoai-muoi-chin-phong-tu.html.]
Phong Tu: "..."
Rõ ràng lúc phân tâm, nhưng cứ cảm giác nàng đang phá đám thế nhỉ?
Nhờ "yêu tinh" quấy rối, thiên lôi dường như cũng phân tâm, cường độ đ.á.n.h xuống nhẹ hơn một chút. Cho đến đạo sét cuối cùng, đạo sét thử thách thần hồn và đạo tâm nhất.
Phong Tu da tróc thịt bong, thần hồn đau đớn tột cùng, bỗng nảy sinh một tia khiếp sợ. Ngay cả cũng thể hóa hình, liệu thể ?
Chỉ một thoáng chần chừ đó, yêu lực trong yêu đan rò rỉ ngoài.
Phong Tu hoảng hốt.
Yêu lực thoát , chắc chắn chịu nổi kiếp nạn , ngàn năm đạo hạnh sẽ tan thành tro bụi.
Tần Lưu Tây nhận ngay, nhíu mày quát: "Đừng sợ, ở đây!"
Nhìn tia sét sắp giáng xuống, nàng thầm nghĩ: Không thể để chín cái đuôi đẽ trụi lủi .
Tần Lưu Tây lao tới, hai tay bắt quyết, truyền mấy luồng công đức sang Phong Tu.
Cùng lúc đó, tia sét tím khổng lồ mang theo sức mạnh vạn quân giáng xuống.
Ở cách gần trong gang tấc, Tần Lưu Tây cảm nhận luồng điện tê dại truyền , sắc mặt trắng bệch. Theo bản năng, nàng dẫn luồng điện đó chạy dọc kinh mạch.
Không thể lãng phí!
Sấm tan mây tạnh.
Mây đen dần tan, đó là ánh sáng ngũ sắc chiếu rọi, cùng cơn mưa linh khí tí tách rơi, tưới mát vạn vật và bồi cho ... , yêu vượt qua thiên kiếp.
Tần Lưu Tây đang cuộn tròn đất, tóc che kín rõ sống c.h.ế.t, vội vàng chạy tới đá nhẹ: "Này, c.h.ế.t ?"
Phong Tu vẫn bất động.
Tần Lưu Tây xổm xuống, gạt tóc , để lộ một khuôn mặt quyến rũ, yêu mị vô cùng xinh . Lông mày dài xếch lên, đôi mắt hồ ly hẹp dài nhắm nghiền, đường viền mắt sắc sảo, làn da trắng sứ mịn màng.
Ực.
Tần Lưu Tây nuốt nước miếng. Mỹ nhân ngủ trong rừng, thật đấy.
"Lau nước miếng ." Phong Tu mở mắt, chậm rãi dậy, "Hài lòng với những gì ngươi thấy ?"
Tần Lưu Tây gật đầu lia lịa, đưa tay véo má , kéo dãn sang hai bên, khúc khích: "Chào ngươi nha, nhân yêu."
Nụ mặt Phong Tu tắt ngấm. Đứa trẻ c·hết tiệt ăn đòn ?
"Nhân yêu cái gì? Ta tên Phong Tu. Phong trong 'phong chính', Tu trong 'tu hành', là tên đặt, mong một ngày phong chính, tu thành đại đạo uổng phí kiếp ." Hắn hung dữ , "Ngươi, gọi một tiếng ca ca xem nào."
Tần Lưu Tây cãi: "Ngươi phong , coi như hôm nay là sinh nhật. Ta lớn hơn ngươi, nên gọi tỷ tỷ là ngươi mới đúng."
Phong Tu phắt dậy: "Chỉ bằng cái đứa vắt mũi sạch như ngươi mà đòi tỷ tỷ ?"
Hắn lên, một mảnh vải che , cơ thể trần trụi cứ thế đập mắt Tần Lưu Tây.
Chim nhỏ.
Tần Lưu Tây ngẩn : "Cái ... trả tiền cũng xem ? Mà ngươi thụ phong thành công gớm nhỉ, đầy đủ phụ tùng luôn."
Cái gì?
Phong Tu cúi xuống , sững sờ mất hai nhịp thở, hét lên thất thanh bỏ chạy: "Nhân loại đáng hổ! Phi lễ chớ , ngươi hiểu hả?"
Tần Lưu Tây lẩm bẩm: Chạy cái gì, chê ngươi bé !