Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1265: Phiên ngoại hai mươi - Phong Tu 2

Cập nhật lúc: 2025-12-09 00:09:14
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa mới hóa hình thành , Phong Tu thấy cái gì cũng mới mẻ. Hắn biến hóa một bộ y phục màu đỏ rực ống tay rộng, mái tóc đen tùy tiện buộc bằng một sợi dây leo, trông phóng khoáng bất cần. Khổ nỗi sinh mang vẻ yêu mị, khuôn mặt còn xinh hơn cả nữ nhân, khiến ghét cũng .

Hắn lẽo đẽo theo Tần Lưu Tây, hỏi đủ thứ chuyện trời biển về nhân gian. Thấy nàng hái ít thảo dược, tò mò: "Ngươi cả y thuật ?"

"Ngươi dù nhập thế cũng Huyền môn ngũ thuật chứ. Y thuật là một trong đó. Ta là đạo sĩ, y thuật gì lạ? Ta chỉ mà còn tinh thông đấy." Tần Lưu Tây liếc , "Nếu ngươi sinh con đàn cháu đống, cũng thể giúp ngươi điều trị, đảm bảo sinh mười đứa tám đứa dễ như trở bàn tay."

Thấy ánh mắt nàng dán hạ bộ , Phong Tu lùi hai bước, bực bội: "Ngươi con gái đấy? Mắt thế hả? Phi lễ chớ hiểu ? Còn nhỏ mà đầu óc đen tối thế."

"Trong mắt thầy t.h.u.ố.c phân biệt nam nữ. Hơn nữa, còn nhỏ, hổ là gì. Mà ngươi chỗ nào, ngươi rõ xem?"

Phong Tu: "..."

Đồ hổ, ngươi thắng !

"Ngươi theo gì? Đường lớn mỗi một bên, hiểu ?" Tần Lưu Tây ôm chặt túi bên hông, cảnh giác trừng mắt , "Nửa đóa tuyết liên là của , đừng hòng tơ tưởng."

Phong Tu đảo mắt, : "Đều là bạn cùng chịu sét đánh, thế đau lòng quá. Cùng chơi ."

"Chơi với ngươi gì vui, rảnh." Tần Lưu Tây xua tay, sực nhớ điều gì, nghiêm giọng : " , khuyên ngươi một câu. Dù hóa hình thành , nhập thế thì sống như thường. Tuyệt đối dùng yêu thuật hại ác ở trần gian. Nếu ngươi dám , đành xử lý ngươi."

"Ồ? Xử lý thế nào? Ta rửa tai lắng đây." Phong Tu nhướng mày thách thức.

"Ngươi sẽ . Có khi sẽ thiêu c.h.ế.t ngươi đấy. Bởi vì nếu ngươi ác, gây nhân quả, ít nhiều cũng dính líu. Tại ư? Vì lúc ngươi chịu đạo lôi kiếp cuối cùng, là ban tạo hóa giúp ngươi vượt qua. Ngươi ác thì món nợ chẳng tính một phần lên đầu ?"

Nhớ những công đức nhận trong thần phủ khi độ kiếp, tim Phong Tu nóng lên. Hắn là hồ yêu nhưng cũng tầm quan trọng của công đức. Ngàn năm dặn, thể tin con , nhưng việc thiện tích công đức thì lợi lớn cho tu hành.

Đặc biệt với yêu vật như bọn họ, tu thành đại đạo hóa hình, công đức hộ thể khi độ kiếp thì xác suất thành công sẽ cao hơn nhiều. Hóa hình thành công chỉ đơn thuần là hồ yêu nữa, mà thể trở thành Hồ Tiên.

Tiên và Yêu, danh xưng khác biệt một trời một vực.

Người tu hành ai mà chẳng công đức hộ thể, tín ngưỡng nguyện lực gia trì. Chẳng ai chê nhiều cả.

Tần Lưu Tây chia sẻ cho một phần công đức, giúp độ kiếp thành công.

"Ta tuy là kẻ thù tất báo, nhưng loại vong ân phụ nghĩa khốn nạn. Ta đạo lý ' phạm , phạm '. Yên tâm , sẽ liên lụy đến ngươi ." Phong Tu khẳng định.

Thư Sách

Tần Lưu Tây bĩu môi: "Mới hóa hình mà xưng '' nhanh gớm nhỉ. Bản thể vẫn là con hồ ly thôi."

Phong Tu: "..."

Cái thói chọc tức khác của ngươi đúng là thiên hạ nhất.

Tần Lưu Tây chợt thấy một cây nhân sâm, hớn hở chạy tới định nhổ. kịp chạm , củ sâm vèo một cái biến mất tăm.

Mặt nàng tái mét.

Phong Tu ngặt nghẽo: "Nhân sâm chạy đấy. Trên núi ít , linh thực sinh linh trí nhiều lắm. Ngươi chuẩn thì chúng chạy mất là cái chắc."

Tần Lưu Tây trừng mắt : "Số công đức đó là cho ngươi, ngươi trả tiền."

Nụ mặt Phong Tu cứng : "?"

"Sao? Thiên hạ bữa trưa miễn phí. Chúng bèo nước gặp , cho ngươi công đức ? Không chuyện thế . Đưa tiền đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1265-phien-ngoai-hai-muoi-phong-tu-2.html.]

Phong Tu chỉ tay nàng, run rẩy: "Đạo môn t.ử con buôn như ngươi chứ!"

"Sư môn chỉ dựa nuôi sống. Nào là tu sửa đạo quan, nào là bố thí hành thiện, cái gì chẳng cần tiền? Ngươi cũng thế thôi, ở nhân gian mà tiền thì nửa bước khó . Ít nhất cũng cái nghề kiếm sống. Có nghề nghiệp mới thực sự hòa nhập dân gian, dư dả thì bố thí việc thiện, đó đều là công đức sẽ với ngươi."

Tần Lưu Tây nghiêm túc: "Công đức nhiều chỉ lợi cho ngươi thôi. Đừng tưởng hóa hình thành là vạn sự đại cát. Hành thiện tích đức, nhất định ghi nhớ."

Phong Tu bùm một cái biến trở nguyên hình. Làm phiền phức quá, yêu tiếp cho xong.

Thấy biến thành con hồ ly nhỏ xíu với chín cái đuôi ve vẩy, mắt Tần Lưu Tây sáng rực lên. Nhỏ nhắn, mềm mại quá! Nàng lao tới tóm lấy .

Phong Tu cứng đờ khi nàng ôm lòng, gãi gãi cổ. Hắn rụt cổ , tiếng lanh lảnh như chuông bạc của nàng, đôi mắt híp .

Đây mới là sự ngây thơ mà một đứa trẻ nên .

Hóa nàng thích thế .

Tần Lưu Tây sức đề kháng với hình dạng hồ ly của , bế về thẳng Thanh Bình Quan gặp Xích Nguyên đạo trưởng.

Thấy Phong Tu, Xích Nguyên đạo trưởng : "Hóa hình là tạo hóa tu hành ngàn năm của ngươi. Từ nay về chớ quên hành thiện tích đức. Nếu điều ác, chính đạo chắc chắn sẽ tru diệt, nhớ kỹ đấy."

Phong Tu vẻ để tâm lắm, nhưng thấy Tần Lưu Tây , ngoan ngoãn cúi đầu: "Đa tạ Quan chủ chỉ điểm."

Xích Nguyên đạo trưởng sang Tần Lưu Tây: "Đã là con tặng cho nó một hồi tạo hóa phong chính, hãy dẫn nó đến mặt Tổ sư gia dâng nén hương ."

"Vâng."

Xích Nguyên đạo trưởng niệm câu "Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn" với Phong Tu cho họ lui .

Chờ họ khuất, ông mới gạt đống đồ bàn , để lộ một quẻ tượng. Khóe môi ông nhếch lên.

Sinh t.ử chi giao.

Đứa trẻ bắt đầu nhân mạch của riêng . Bất kể là yêu, lọt mắt xanh của nàng, đến gần nàng, ắt sẽ theo nàng bằng cả tín ngưỡng.

Đây cũng là mệnh.

Theo Tần Lưu Tây đại điện, Phong Tu do dự hỏi: "Yêu vật như thể đến tượng thần dâng hương ?"

"Vào , đương nhiên là . Hơn nữa ngươi độ thiên kiếp, coi như trời đất công nhận, yêu vật tầm thường nữa, là Hồ Tiên ."

Lòng Phong Tu nóng lên. Đây ý nghĩa tu hành của những yêu vật như họ ?

Bước lên con đường chính đạo, tu đến viên mãn, đường đường chính chính mà sống!

Hắn bước ngôi miếu mà đây dám bén mảng tới, tượng Tổ sư gia bằng đồng, cầm nén hương, lòng đầy kính sợ, cung kính dâng lên và vái ba vái.

Tổ sư gia ở cao: Con vốn là yêu, hữu duyên phong chính, nay , nhập đạo tu hành ở nhân gian, nguyện giữ vững đạo tâm, hành thiện tích đức.

Hắn liếc "nghịch đồ" nào đó đang lén vươn móng vuốt nhỏ về phía đĩa điểm tâm bàn thờ, im lặng ngơ như thấy.

Sau đó, thầm bổ sung trong lòng: Từ nay về , nguyện lấy nàng tín ngưỡng. Nàng việc thiện, phò tá; nàng g.i.ế.c quỷ, đưa dao; nàng chọc thủng trời, cũng theo cùng!

Nơi nàng hướng đến, nguyện theo.

(Hết chương)

Loading...