Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1271: Phiên ngoại hai mươi sáu - 50 năm kia
Cập nhật lúc: 2025-12-09 03:44:26
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"50 năm phong lưu khoái hoạt?"
Tần Lưu Tây cúi đầu nhấp một ngụm hoàng tửu, khi ngẩng lên, nụ môi chút khó đoán. "Các ngươi sẽ nghĩ rằng chỉ dựa một tia hồn khí là thể dễ dàng tái sinh đấy chứ?"
Chân mày Phong Tu giật giật.
"Đó chỉ là một tia hồn khí, là hồn niệm, thậm chí còn đủ để gọi là tàn hồn. Muốn ngưng tụ nó thành hồn phách thực sự, công đức và nguyện lực cần thiết còn nhiều hơn cả việc nuôi dưỡng tàn hồn." Tần Lưu Tây thở dài, "Hơn nữa, tia hồn niệm đó chỉ ký sinh trong thần phủ linh hồn của Nguyên Anh, ngay cả việc 'nhất thể song hồn' (hai linh hồn trong một cơ thể) cũng ."
Không chỉ Phong Tu, Ngọc Trường Không dù là đại nho nhưng bao năm nay vẫn bỏ bê việc tu đạo, nên cũng hiểu ý nàng.
Nghĩa là hồn niệm của nàng trong tay Nguyên Anh, đây là mối đe dọa cực lớn. Nàng là tàn hồn, chỉ cần Nguyên Anh chút tà tâm, nuốt chửng tia hồn niệm thì nàng sẽ tan thành tro bụi, biến mất vĩnh viễn khỏi thiên địa.
Tần Lưu Tây nương nhờ trong thần phủ Nguyên Anh, dựa sự lớn mạnh của Nguyên Anh và công đức nguyện lực chất dinh dưỡng, từng chút một tẩm bổ hồn niệm của để ngưng tụ hồn phách.
Lấy niệm ngưng hồn khó khăn hơn nhiều so với việc gom tàn hồn . Phải đại công đức, thiên địa công nhận mới thể thành hình, mới thoát khỏi thần phủ Nguyên Anh, từng bước bò trở thế gian .
50 năm là tốc độ cực nhanh. Bởi ngoài sự tẩm bổ từ Nguyên Anh, ở thế giới , nàng cũng nhận tín ngưỡng và nguyện lực thờ phụng ngừng. Nhờ đó, nàng mới thể ngưng hồn và thắp mồi lửa.
Mồi lửa chính là nàng. Hỏa hồn trở về, mồi lửa tự nhiên sáng, và nàng cũng tái sinh.
Nếu Tần Lưu Tây tà tâm, nàng cũng thể âm thầm chiếm đoạt thần hồn và cơ thể của Nguyên Anh. nàng thế.
Và Nguyên Anh cũng .
Hai đạt thỏa thuận: Nàng mượn thần phủ của Nguyên Anh để ngưng hồn, đồng thời mượn thần hồn Nguyên Anh để hành thiện tích đức. Việc cùng , đại công đức cùng hưởng.
Khi nàng trở về, Nguyên Anh cũng thể dựa đại công đức tu thành Quỷ Tiên, thần vị hẳn hoi.
Cho nên, 50 năm qua nàng phong lưu khoái hoạt, chi bằng nàng đang độ kiếp - kiếp nạn khổ ải nhân gian.
Quá gian nan!
"Thế giới đó rốt cuộc như thế nào?" Phong Tu trầm mặc hồi lâu mới hỏi.
Thực hỏi, vì lờ mờ đoán . Lấy công đức chất dinh dưỡng, lấy niệm ngưng hồn, chẳng nhẹ nhàng hơn việc đ.á.n.h với Hủy La là bao. Thậm chí để bảo hồn lực, nàng thể thường xuyên sử dụng sức mạnh, dè sẻn từng chút một để chờ ngày ngưng hồn. Hơn nữa, chỉ cần Nguyên Anh tham lam một chút thôi, nàng sẽ kết cục .
Đó là một canh bạc khổng lồ!
Cũng giống như khi nàng lấy trận, tiền đồ . Thắng thì vang trở về, thua thì... hiện tại !
nàng thắng. Chắc chắn đó là con đường trải đầy chông gai, và nàng dốc hết lực để bò trở , giống như khi nàng dốc hết tất cả để tiêu diệt Hủy La .
Trong lòng Phong Tu và Ngọc Trường Không đều cảm thấy nặng nề.
Nàng trở về là chuyện vui, nhưng nghĩ đến những khổ sở nàng chịu đựng, họ thấy uất ức nàng, chọc thủng trời xanh hỏi một câu: Tại đến mức ?
, đó chẳng là tu hành ?
Không con đường tu hành nào thuận buồm xuôi gió. Mọi trải nghiệm, ngộ đạo con đường đó đều sẽ hóa thành Đạo của chính .
Tần Lưu Tây khẽ : "Đừng bộ mặt đó chứ. Ta chẳng về ? Tuy muộn nhưng đến, đáng uống một ly!"
Nàng rót đầy rượu cho hai , uống cạn chén của , hắt chút rượu lên trung, đ.á.n.h một thuật quyết đó: "Đó là thế giới như thế nào, các ngươi cứ xem ..."
Hai cùng lên. Thuật hình thành, giọt rượu hóa thành tấm gương nước, tái hiện ký ức của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1271-phien-ngoai-hai-muoi-sau-50-nam-kia.html.]
Đó là thế giới hiện đại, nơi " khi kiến quốc cho phép động vật thành tinh". Khoa học kỹ thuật phát triển, nhà cao tầng mọc lên san sát, vũ khí tối tân, trang phục kỳ lạ, thuận tiện, khác biệt với nơi . Linh khí ở đó còn mỏng manh và thiếu thốn hơn cả đây, tu hành cực kỳ khó khăn.
Quan trọng nhất, ở thế giới đó, hiểu vì địa phủ sụp đổ, hệ thống luân hồi tan vỡ. Người c.h.ế.t thể vãng sinh, hồn nơi nương tựa, chỉ lang thang nhân gian.
Nguyên Anh, với phận con gái ông từ giữ miếu Thành Hoàng, lâm nguy nhận mệnh, trở thành Sống Thành Hoàng của thế giới đó, tái thiết lập địa phủ, dẫn dắt vong hồn luân hồi.
Ban ngày, nàng là cô gái giữ miếu, để duy trì hương khói cho ngôi miếu ảm đạm, nàng còn cái gì mà livestream, xem bói đoán mệnh, thần côn.
Đến đêm, nàng hóa thành Thành Hoàng, dẫn hồn độ quỷ, bận tối mày tối mặt.
Dần dần, miếu Thành Hoàng hưng thịnh trở . Có hương khói ắt nguyện lực. Nguyên Anh lên thì hồn niệm của Tần Lưu Tây trong thần hồn nàng cũng tẩm bổ. Phải mất tròn ba năm nàng mới thể giao tiếp bình thường với Nguyên Anh.
Bởi ban đầu, hồn niệm của Tần Lưu Tây tỉnh táo. Ở Đại Phong, nàng hiến tế bộ thần hồn, rơi trạng thái hỗn độn là chuyện bình thường.
Dẫn hồn độ quỷ thực khó. Nguyên Anh vốn là ngàn năm lão quỷ, cơ duyên xảo hợp đến thế giới , ngờ còn Nữ Thành Hoàng. Quỷ ngoan ngoãn lời thì dễ chuyện, ngoan thì đừng trách nàng "bắt nạt", cứ đ.á.n.h cho một trận tính.
Cái khó là tái thiết địa phủ để nó vận hành bình thường. Việc khó chẳng kém đ.á.n.h Hủy La, bởi còn tìm nguyên nhân sụp đổ của địa phủ bên đó. Không thể chỉ vì một câu "kiến quốc cho thành tinh" mà ngay cả âm tào địa phủ cũng tự động giải tán chứ?
Phong Tu và Ngọc Trường Không lặng lẽ Nguyên Anh chật vật Thành Hoàng, tích công đức, vất vả tái thiết địa phủ. Rõ ràng việc là Nguyên Anh, nhưng họ nhận thấy rõ sự đổi trong cách hành xử của nàng .
Đó là khi ý thức hồn niệm của Tần Lưu Tây tỉnh , Nguyên Anh bắt đầu đổi, mang đậm phong cách của Tần Lưu Tây.
Suốt 50 năm, họ bôn ba vì âm hồn, độ quỷ, xây địa phủ, đấu với , đấu với trời. Cho đến khi chuyện ngã ngũ, hồn Tần Lưu Tây Nghiệp Hỏa Địa Ngục xây dựng . Hỏa hồn nhập mồi lửa, bùng cháy lên, lan tỏa xuyên qua 3000 âm giới, rơi xuống âm giới phương .
Vượt chông gai, rèn luyện tiến bước, cuối cùng thành tựu là ngọn Nghiệp Hỏa thể thiêu rụi tội nghiệt tái hiện.
Phong Tu Tần Lưu Tây, : "Thấy ngươi t.h.ả.m như , tha thứ cho ngươi đấy."
Tần Lưu Tây .
Chợt một tiếng gà gáy.
Thư Sách
Tần Lưu Tây khẽ cứng , về phía ghế quý phi. Ông lão nho nhã ghế nhắm mắt với nụ mãn nguyện. Bên cạnh ghế là một đàn ông, , là một hồn phách, mặc gấm vóc sang trọng.
Đó là Ngọc Trường Không thời trẻ, dáng vẻ như đầu nàng gặp. Chỉ khác là so với vẻ cao lãnh khi xưa, bây giờ tràn đầy nụ , quý khí văn nhã, tuấn tú bất phàm.
Mạch thượng nhân như ngọc, công t.ử thế vô song.
Ngọc thị Trường Không, vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu.
Tần Lưu Tây mỉm , phất tay mở Quỷ Môn quan: "Đi thôi, độ nhập luân hồi."
"Được."