Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 188: Mượn mệnh

Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:47:01
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu bàn về những chuyện thần quỷ mơ hồ, phụ nữ thường tin tưởng hơn đàn ông nhiều. Bọn họ cũng sẵn lòng bỏ tiền cho những việc một cách dễ dàng hơn.

, nếu mấy kẻ giả thần giả quỷ lừa đảo kiếm tiền, thì lừa gạt phụ nữ dễ dàng hơn đàn ông nhiều.

Tần Lưu Tây huyền bí chuẩn xác, khiến bà v.ú của Chiêu Thanh Mạn tin tưởng, trong lòng cũng vô cùng khẩn trương.

ngốc. Bà là v.ú nuôi của Chiêu Thanh Mạn, là coi nàng như con gái ruột mà chăm sóc từ tấm bé, theo bên cạnh nàng nhiều năm, tự nhiên cũng vô cùng hiểu rõ Chiêu Thanh Mạn.

Cô nương nhà gì khác, chứ cái mệnh đúng là thật. Nàng là trưởng nữ trong nhà, mới sinh , lão gia liền trúng tiến sĩ, con đường quan lộ thênh thang. Mười mấy năm qua, bề coi trọng, công trạng nổi bật, quan giai thăng tiến như diều gặp gió, đến Tứ phẩm, mà đây còn là giới hạn.

Bản cô nương tính tình , giáo dưỡng , vận may cũng cực kỳ . Lấy ví dụ, cũng là trò ném thẻ bình rượu (đầu hồ), khác ném nhiều trúng, còn nàng nhắm mắt ném bừa cũng trúng. Đó chỉ là một chuyện, quan trọng nhất là nàng luôn gặp thầy dạy giỏi, những điều học tự nhiên cũng hơn khác. Đến tuổi cập kê, hôn sự cũng vô cùng thuận lợi, định hôn ước với đích trưởng tôn của Mạnh đại học sĩ trong triều, chỉ chờ dự thọ yến của dì xong là về trao đổi hôn thư.

Nếu bắt đầu xui xẻo, thì là từ hơn nửa tháng . Đột nhiên cô nương giống như đắc tội với quỷ thần, chuyện đều thuận lợi. Cho đến hôm nay, đang yên cũng suýt chậu hoa rơi trúng, đây chẳng là xui xẻo đến mức uống nước lạnh cũng nghẹn răng ?

Vậy mà Tần Lưu Tây cô nương “mượn mệnh” nên mới xui xẻo như , điều quả thực quá đáng sợ!

“Mượn mệnh” là ý gì? Mới qua khiến kinh hãi.

“Tiểu đạo trưởng, 'mượn mệnh' là cái lý lẽ gì? Ta cho ngươi , ngươi đừng hòng lừa gạt chúng ! Lão gia nhà chính là Phụng Thiên Phủ Thừa, ngươi dám năng bậy bạ, dù đường sá xa xôi, cũng thể cho tới san bằng cái đạo quan của ngươi!” Lão mụ tử vờ vịt quát lên.

Chiêu Thanh Mạn nhíu mày, khẽ trách: “Vú.” Nàng hướng Tần Lưu Tây cúi hành lễ, vái lạy thần tượng Tổ sư gia, thành khẩn : “Người hầu trong nhà vô lễ, mong tiểu đạo trưởng và chư vị thần tiên chớ nên trách tội.”

Tần Lưu Tây : “Vẫn là câu đó, lừa gạt , trong lòng các vị tự . Cô nương là một cô nương , kiếp chắc hẳn tu đại âm đức mới đổi lấy kiếp trời sinh mệnh phú quý, nay mượn , quả thực đáng tiếc.”

“Tiểu đạo trưởng, nếu thật như lời ngài , mượn mệnh, cứ tiếp diễn thế thì sẽ ?” Chiêu Thanh Mạn vẫn hoảng loạn, giọng vẫn dịu dàng.

“Ngài xem? Thực tế ngài cũng phát hiện đấy, chuyện xui xẻo ập tới, ngài khỏi cửa cũng thể vạ lây. Một khi vận may của ngài dùng hết, gặp chuyện xui xẻo, nhẹ thì thấy máu, nặng thì mất mạng, xem phúc lộc của ngài còn bao nhiêu.”

Chiêu Thanh Mạn nhíu mày, hỏi: “Vậy đạo trưởng , ai mượn mệnh ?”

“Mượn mệnh giống với thế mệnh. Thế mệnh là ngài cầm đồ vật của ai, thì đó gánh vác tai ương. mượn mệnh, thì nhất định rõ sinh thần bát tự của ngài, tác pháp một cách chuẩn xác, mới thể mượn vận mệnh của ngài và thế nó.”

Lời thốt , sắc mặt của Chiêu Thanh Mạn và lão mụ tử mới thật sự đổi.

Sinh thần bát tự là thứ vô cùng quan trọng. Sinh thần bát tự của nam nữ, trừ những cận nhất, thì chỉ khi nam nữ cưới gả, trao đổi hôn thư thì mới . Chiêu Thanh Mạn tuy định hôn ước, nhưng cũng tới bước trao đổi hôn thư. Vậy ai thể bát tự của nàng?

Chỉ thể là cận nhất.

“Tiểu đạo trưởng, ... cách nào hóa giải ?” Lão mụ tử sốt ruột, : “Nếu thể cô nương nhà hóa giải kiếp nạn , phu nhân nhà nhất định sẽ trọng thưởng.”

“Tất nhiên là , chỉ cần phá giải cái pháp thuật âm hiểm đó là .” (Chẳng qua là đấu pháp với tên tà đạo tác pháp thôi, cũng khó.)

Lão mụ tử thở phào nhẹ nhõm, thể giải là .

Cách đó xa, Mộc Tích tấm tắc: “Không thể nào, thật sự để tên tiểu thần côn sống ? Phụ nữ đúng là dễ lừa thật.”

“Sao ngươi nàng lừa?” Ngọc Trường Không bất mãn qua, lạnh: “Nếu rời khỏi đạo quan , ngươi dám gỡ hết bùa chú pháp khí xuống ?”

Bên trong đạo quan, chính khí ngập tràn, tự nhiên tà ma nào dám bén mảng. khỏi quán thì ?

Sắc mặt Mộc Tích đổi liên tục, khí thế dâng lên, há miệng định : “Ta gì mà …” Khụ! Song Toàn nhanh chuẩn che miệng .

Mộc Tích: Nô tài c·hết tiệt, càn!

Ngọc Trường Không chỉ châm chọc. Bị chế nhạo, Mộc Tích tức đến thiếu chút nữa ngất .

Thư Sách

Phía bên , Tần Lưu Tây lấy một lá bùa bình an đưa cho Chiêu Thanh Mạn, : “Lá bùa thể giúp ngài cản một họa huyết quang. Cô nương cứ về cùng phu nhân thương nghị, nếu vẫn giải kiếp nạn , thì hãy Thanh Bình Quan.”

Chiêu Thanh Mạn nhận lấy, cũng gì, chỉ bảo lão mụ tử: “Vú, công đức thêm chút tiền nhang đèn.”

“Vâng.”

Đoàn Chiêu Thanh Mạn công đức xong liền vội vã rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-188-muon-menh.html.]

Ngọc Trường Không lúc mới bước tới, : “Cô nương đó, là chúng thấy hai ngày ? Nàng sẽ chứ?”

Tần Lưu Tây : “Sẽ .”

“Vì ? Ngươi nàng mượn mệnh ? Lẽ nào ngươi lừa nàng ?” Mộc Tích chen giữa hai họ, hỏi.

Tần Lưu Tây liếc : “Ta lừa nàng gì? Ta nàng , là bởi vì nàng gặp . Đợi nàng , tự khắc sẽ hóa giải kiếp nạn cho nàng.”

“Nói cứ như thể thần côn nhà ngươi thật sự bản lĩnh đó .” Mộc Tích ha hả chế giễu.

Tần Lưu Tây toe toét: “Có gọi một nữ quỷ nhập ngươi, giúp ngươi đuổi , để ngươi cảm nhận xem thần côn bản lĩnh đó ? Phí đuổi quỷ, thu ngươi rẻ một chút thôi.”

Mộc Tích: “…”

Ngọc Trường Không đẩy , cùng Tần Lưu Tây ngoài, : “Thật sự loại tà thuật mượn mệnh ? Ngươi cảm thấy sẽ là ai?”

“Mượn mệnh cần sinh thần bát tự. Ngoài nhà nàng , ai thể bát tự chứ? Cứ xem trong họ hàng thích của nàng, ai bỗng dưng vận may lên, thì đó chính là tám chín phần mười.”

“Nếu phá giải thì sẽ thế nào?”

“Phá giải , vận khí của nàng tự nhiên sẽ từ từ về, còn kẻ tác pháp và kẻ mượn vận , sẽ tự động gánh chịu phản phệ.” Tần Lưu Tây .

Ngọc Trường Không lạnh: “Cái gọi là tình , cũng bất quá chỉ như .”

.

Mà Chiêu Thanh Mạn, đang nắm chặt lá bùa bình an, lòng ngổn ngang. Nàng về phía sân của Chiêu phu nhân.

Chiêu phu nhân đang ở trong sân con trai múa thương, thỉnh thoảng ho khan vài tiếng, nhưng nét mặt vẫn tươi . Thấy con gái trở về, bà liền vẫy tay: “Mạn Nhi mau tới đây, Dục của con mới học bài thương pháp , múa thật linh hoạt…”

Chiêu Thanh Dục lúc múa một chiêu “rồng bay vẫy đuôi”, trường thương trong tay vung lên, ngờ đầu thương tuột khỏi cán, bay thẳng về phía Chiêu Thanh Mạn.

“Trời ơi, cô nương cẩn thận!”

“Mạn Nhi!” Chiêu phu nhân hét lên.

Chiêu Thanh Mạn trơ mắt mũi thương sắc bén lóe hàn quang đ.â.m thẳng giữa trán , đồng tử co rút . Nàng theo bản năng giơ tay lên che, lòng bàn tay đột nhiên nóng rực như lửa, nàng kinh hô một tiếng, vội buông tay .

Keng!

Mũi thương bay đến ngay chóp mũi nàng bỗng như một tấm khiên vô hình chặn , rơi xuống đất, phát một tiếng vang giòn.

Mà cùng lúc Chiêu Thanh Mạn buông tay, lá bùa bình an nàng đang nắm chặt trong lòng bàn tay, bỗng dưng tự bốc cháy lên.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...