Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 189: Đoán chữ tìm người

Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:47:02
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây tin chắc cô nương nhà họ Chiêu sẽ . Quả nhiên, sáng sớm hôm , nàng vận hành xong một đại chu thiên thì tiểu đạo đồng gõ cửa báo rằng nhà họ Chiêu lên đạo quan, đang chờ ở hậu điện.

Tần Lưu Tây chỉnh trang một phen, tinh thần sảng khoái về phía hậu điện. Vừa đến gần cửa điện, nàng liền thấy tiếng Thanh Viễn đang ôn tồn an ủi khách:

“Các vị, xin đừng nóng vội, tiểu sư của sắp tới . A, tới kìa.” Thanh Viễn chỉ tay về phía cửa điện.

Người nhà họ Chiêu đầu , quả nhiên là Tần Lưu Tây tới.

Lão mụ tử đỡ Chiêu Thanh Mạn, vô cùng kích động, : “Phu nhân, chính là vị tiểu đạo trưởng phán mệnh cho cô nương hôm qua.”

Chiêu phu nhân mặc một tố bào màu trắng bạc, đầu cài hai cây ngọc trâm, gương mặt mang vẻ bệnh tật. Không là do cả đêm ngủ do bệnh tình, sắc mặt bà tái nhợt mà suy yếu. Khi thấy Tần Lưu Tây, trong mắt bà loé lên một tia sáng sắc bén xen lẫn kích động.

Hôm qua, Chiêu Thanh Mạn suýt nữa mũi thương của con trai đ.â.m trúng. Sau một phen hoảng hồn, thấy lá bùa bình an tự bốc cháy, bà cảm thấy chuyện cứ như một cơn ảo giác. Đợi đến khi tỉnh táo , mới nhận lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Sau đó, v.ú nuôi của con gái mới kể bộ đầu đuôi việc Tần Lưu Tây phán rằng cô nương mượn mệnh. Chiêu phu nhân lúc lập tức mềm nhũn cả , kinh hãi giận dữ.

Kinh hãi là vì con gái mượn mệnh mà bà hề , chỉ cho rằng đó là do vận rủi bình thường nên chuyện xui xẻo mới liên tục xảy , ngờ tà ma quấy phá. Giận là vì nếu thật sự kẻ mượn mệnh, thì kẻ đó là ai?

Thật sự như lời Tần Lưu Tây , là cận ?

Chiêu phu nhân cả đêm ngủ, trời còn sáng cho chuẩn xe, mang theo Chiêu Thanh Mạn khỏi thành, đích lên đạo quan cầu cứu.

Thật sự là vì cách “mượn mệnh” quá đáng sợ, mà lá bùa bình an tự bốc cháy quá thần kỳ, khiến bà thể tin. Rốt cuộc, nếu lá bùa đó chắn một kiếp nạn, chẳng mũi thương sắc nhọn đ.â.m trúng Chiêu Thanh Mạn ?

Với mũi thương sắc nhọn như , dù ch·ết, cũng nhất định trọng thương. Bất kể là kết cục nào, đều là điều bà thấy.

Thà tin là còn hơn , chuyện liên quan đến tính mạng của con gái ruột, bà buộc chuyến .

Chiêu Thanh Mạn bước lên, cúi hành lễ với Tần Lưu Tây: “Tiểu nữ tử đa tạ tiểu đạo trưởng tặng bùa cứu mạng.”

Mũi thương kề sát mắt, chỉ thiếu chút nữa là đ.â.m trúng con, thế mà nhờ lá bùa bình an tự cháy, mũi thương giống như ai đó nắm giữ , thật quá huyền diệu. Lá bùa bình an của tiểu đạo trưởng giúp con chắn một kiếp, hóa giải một họa huyết quang. Ngài sai chút nào.

Chiêu phu nhân cũng dìu tới, hành lễ tạ ơn Tần Lưu Tây: “Đa tạ tiểu đạo trưởng cứu con gái một mạng.”

“Đó là phúc báo mà cô nương nên .” Tần Lưu Tây , giơ tay hiệu cần đa lễ.

Chiêu phu nhân vội vàng hỏi: “Nghe nhà , đạo trưởng phán rằng con gái gần đây xui xẻo là do kẻ mượn mệnh, thật là ? Hôm qua nó suýt mũi thương của tiểu nhi đ.â.m trúng, nhưng hóa giải, là kiếp nạn qua ?”

“Chỉ cần thuật mượn mệnh phá giải, thì kiếp qua , sẽ còn kiếp khác.” Tần Lưu Tây : “Cho đến khi cô nương còn mệnh để mượn nữa, thì cũng là lúc…”

Sắc mặt Chiêu phu nhân tái nhợt, bà kích động đến lồng n.g.ự.c nhói đau, khom lưng ho khan dữ dội, ho cạn kiệt sức lực, như thể ho cả phổi ngoài.

Thư Sách

Các bà v.ú và nha đều vô cùng khẩn trương, vội vàng tiến lên vỗ lưng cho bà.

Chiêu Thanh Mạn Tần Lưu Tây, : “Gia mẫu ho mãi dứt, nay kích động, thất lễ mặt đạo trưởng, xin đạo trưởng đừng trách tội.”

“Không .” Tần Lưu Tây bước lên, hiệu cho nha đang vỗ lưng lui , : “Phu nhân, mạn phép, giúp ngài giảm ho nhé?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-189-doan-chu-tim-nguoi.html.]

Cách lớp áo, nàng ấn huyệt Thiên Đột của Chiêu phu nhân, lực đạo , thuận theo chiều kim đồng hồ xoa ấn huyệt Đại Chùy, đó mới xoa ấn huyệt Liệt Khuyết.

Chiêu phu nhân tuy kinh ngạc vì Tần Lưu Tây ngay, nhưng thấy nàng tuổi còn quá trẻ nên nhất thời gì. Dần dần, cơn ho của bà dịu , khỏi cảm thấy vài phần thần kỳ.

“Chiêu thức của đạo trưởng… là ngài y thuật?”

“Mười đạo sĩ thì chín y thuật, cũng một chút.” Tần Lưu Tây khẽ.

Chiêu Thanh Mạn lập tức : “Đạo trưởng, mẫu ho đờm dứt một tháng nay, cách nào chữa trị ạ?”

“Mạn Nhi, việc của con mới là mấu chốt nhất, lo cho bệnh của , mẫu .” Chiêu phu nhân vỗ vỗ tay con gái, với Tần Lưu Tây: “Đạo trưởng, chuyện của con gái , xin hỏi ngài cách nào hóa giải ? Và... là do ai ?”

“Mượn mệnh, ắt sinh thần bát tự của cô nương. Ai thể điều đó, trong lòng phu nhân hẳn là rõ.”

Chiêu phu nhân nhíu mày. Sinh thần bát tự là thứ tối quan trọng, thể dễ dàng tiết lộ ngoài. Những bát tự của con gái bà, đếm hết một bàn tay, đều là những cận nhất. Sao họ thể lấy bát tự của Chiêu Thanh Mạn để tà thuật ?

“Nếu ngài thật sự nghĩ , là để giúp ngài đoán một chữ tìm đó?” Tần Lưu Tây xuống, với Chiêu Thanh Mạn: “Cô nương nhắm mắt , trong lòng thầm niệm ‘là ai mượn mệnh’, cho một chữ.”

Chỉ cần đoán chữ là ? Thần kỳ như ?

Chiêu Thanh Mạn theo bản năng về phía Chiêu phu nhân. Bà gật đầu, thầm nghĩ cứ thử đạo pháp của một chút xem . Nếu bản lĩnh thật, bà sẽ mời cao tăng thần đạo khác để hóa giải kiếp nạn cho con gái.

Chiêu Thanh Mạn thấy mẫu gật đầu, bèn xuống, nhắm mắt suy nghĩ về chuyện mượn mệnh, một chữ: 借 (Mượn).

“Chữ 借 (Mượn) , gồm bộ Nhân (人 - ) và chữ Tích (昔). 'Mượn' chính là vay mượn đồ của khác. Chữ Tích (昔) còn nghĩa là 'chim thước', mà khi cô nương chữ , thấy chim bay đến, đây là điềm 'chim thước', ứng với ý 'tu hú chiếm tổ'.”

Tần Lưu Tây tiếp: “Chữ Tích (昔) , ngũ hành thuộc Kim. Mà Hỏa khắc Kim. Tên của cô nương là Thanh (Thanh Mạn). Nếu lấy chữ Nhật (日 - mặt trời, thuộc Hỏa) ghép với chữ Thanh (青) sẽ thành chữ Tình (晴 - nắng). Đây chính là Hỏa khắc Kim.”

Tần Lưu Tây ngẩng đầu, mấy Chiêu Thanh Mạn : “Người mượn mệnh cô nương, hẳn là một nữ tử tên 'Tình', và trong nhà nuôi chim thước.”

Ngón tay Chiêu Thanh Mạn run lên.

Sắc mặt Chiêu phu nhân thì lập tức trở nên xanh mét, hiển nhiên nghĩ tới ai đó, nỗi đau đớn trong lồng n.g.ự.c bất chợt âm ỉ trỗi dậy.

Lão mụ tử ấp úng : “Phu nhân, biểu tiểu thư là…”

Chiêu phu nhân lườm một cái, lão mụ tử vội vàng cúi đầu, nuốt nước bọt.

Chuyện thật quá đáng sợ! Lấy tà thuật mượn mệnh, thể là biểu tiểu thư ?

Đó chính là cháu gái ruột của phu nhân. Phu nhân thương nàng thể trạng yếu ớt, ngày thường cũng gửi đồ bổ dưỡng qua. Đối với tỷ tỷ ruột ( của biểu tiểu thư) cũng thiết. Ngay cả , bà cũng mang bệnh mà đích đến phủ thành chúc thọ.

Thế mà chính những đó, tay với cô nương nhà . Nếu đến Thanh Bình Quan một chuyến, tình cờ gặp Tần Lưu Tây vạch trần, cô nương nhà hãm hại đến c·hết mà ai ?

Đây là mượn mệnh, là g·iết dao! Lão mụ tử rùng một cái, lo lắng về phía cô nương nhà .

Chiêu phu nhân trấn tĩnh , gương mặt hiện lên vẻ lạnh lùng, sắc bén: “Tiểu đạo trưởng, thuật thể giải ? Xin đạo trưởng tay hóa giải kiếp nạn cho con gái .”

“Giải thì khó. phu nhân cần điều tra xem lời đoán chữ chuẩn xác ?”

“Không cần. Ta nhà , một khi chú thuật giải, kẻ thi thuật và kẻ mượn mệnh đều sẽ phản phệ? Nếu họ , tự nhiên sẽ . Còn nếu , thì đó là tự tự chịu, liên quan đến ai cả!” Chiêu phu nhân lạnh lùng : “Trên đời , một ai quan trọng hơn con của .”

Loading...