Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 208: Ta đảm bảo không đánh ch·ết ngươi
Cập nhật lúc: 2025-10-20 12:38:53
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc kệ đám đông xung quanh suy đoán thế nào, đối với Tần Lưu Tây mà , chứng trúng tà chỉ là chuyện vặt. Rốt cuộc, đó nàng mới chữa cho mấy ca trong thành xong, nào là hạ kim , lưu kim bao lâu, nàng nhắm mắt cũng trị .
Giống như đứa bé , âm khí xâm nhập cơ thể, dẫn đến dương khí đủ, âm dương hỗn loạn, nên mới biểu hiện trúng tà. Chỉ cần bổ sung dương khí trở về là .
Còn là quỷ ám? Thật cũng tà ma nào bám , nhiều lắm là lúc ở rừng hòe thấy thứ gì đó sạch sẽ. Dù đứa bé cũng mới năm, sáu tuổi, đôi mắt còn thuần khiết.
Tần Lưu Tây một tay chống cằm lim dim, một tay cảm nhận các huyệt đạo đang lưu kim. Mãi đến khi huyệt vị ấm lên, dương khí vận hành trở bình thường, nàng mới rút kim , day ấn một lượt ở huyệt Quỷ Tâm. Đứa bé giật một cái, tỉnh táo .
“Mẹ?” Thằng bé dụi mắt, phụ nữ: “Chúng về nhà hả ? Con đói bụng.”
Đang , bụng nó còn kêu ùng ục ùng ục.
Người phụ nữ thấy con bình thường, “Ai da” một tiếng, ôm chầm lấy nó mà hôn hít, kích động : “Cẩu Đản của , con khỏe ! Ôi, cục cưng của , dọa ch·ết !”
Khách hành hương xung quanh xì xào: “Thế mà khỏi thật , ngốc nữa.”
“Cũng uống nước tàn hương, cũng dùng bùa bình an, chỉ châm cứu thôi, y như đại phu trong thành .”
“ , thần quá .”
“Vị đạo trưởng đó tên gì nhỉ?”
“Bất Cầu.”
“ đúng, lát nữa cũng nhờ ngài xem thử, cái cổ của đau lâu lắm .”
Tần Lưu Tây cắm kim trở túi vải, tai tiếng bàn tán ồn ào, sống lưng chợt thấy ớn lạnh, cơn tức càng bốc lên. Thanh Viễn, lão già ranh ma , đúng là gian xảo, kiếm việc cho nàng.
Người phụ nữ lúc cũng hồn, kéo Cẩu Đản dập đầu cảm tạ Tần Lưu Tây: “Đa tạ đạo trưởng, ngài đúng là thần tiên hạ phàm, quá thần kỳ!”
“Đừng lạy , lòng thì dâng hương cho Tổ sư gia, thêm chút tiền dầu đèn.” Tần Lưu Tây chỉ Cẩu Đản : “Nó còn nhỏ tuổi, rừng hòe cây cối rậm rạp, ánh mặt trời dù chiếu xuống cũng đủ, nên âm khí nặng. Sau đừng để nó đó ở lâu, kẻo âm khí xâm nhập, cơ thể chịu nổi.”
“ sợ c.h.ế.t khiếp , cho vàng cũng dám dắt nó nữa!” Người phụ nữ với vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.
“Vị Bất Cầu tiểu đạo trưởng , chẳng đứa bé trúng tà ở đó ? Ngài dùng bùa, cũng cho uống nước tàn hương, chỉ dùng kim châm mà trị hết ?” Bà mụ trông giống v.ú nuôi lên tiếng.
Tần Lưu Tây liếc bà một cái: “Mọi chứng trúng tà gây điên cuồng đều là bệnh. Đã là bệnh thì trị. Nó âm khí xâm nhập, dẫn đến dương khí đủ nên mới phát bệnh. Chỉ cần đả thông kinh lạc tắc nghẽn, khiến dương khí vận hành trở là khỏi. Bằng bà còn trị thế nào?”
“Việc, việc ...”
“Không cần nước tàn hương ? thấy mấy bà thầy cúng đều đốt tro hương hoặc lá bùa cho uống để chữa bệnh mà.”
“Nếu là bệnh, thì chỉ dựa nước tàn hương mà chữa khỏi ? Chắc chắn trị đúng bệnh. Nếu bà cứ tùy tiện tin lời mấy gã thầy bói rởm bà cúng ven đường, uống bậy bạ mà ch·ết là mạng lớn, còn sống dở ch·ết dở thì cũng khổ sở, đúng ?” Tần Lưu Tây liếc Vô Vi một cái.
Vô Vi: “...” (Ủa, nhập tịch lương , ngươi lườm gì? Ý gì đây?)
“Bất Cầu đạo trưởng, ngài dù gì cũng là của đạo quan, ngài nước tàn hương chữa bệnh, chẳng là tự vả mặt ?” Bà mụ .
Tần Lưu Tây : “Thanh Bình Quan là đạo quan chân chính, các đạo trưởng ở đây đều là tu đạo đàng hoàng, phường lừa bịp. Các vị cầu bùa để mua sự an tâm, tự nhiên là cầu , tâm thành thì sẽ linh. Muốn lập đàn cúng bái, các đạo nhân của chúng cũng ...”
“Còn y thuật đạo gia nữa, Bất Cầu đại sư của chúng y thuật cực kỳ lợi hại!” Thanh Viễn chen một câu.
Tần Lưu Tây liếc xéo ông , ánh mắt sắc như dao. (Ngươi câm miệng mau, bằng sợ sẽ đ.á.n.h ch·ết cái đồ kiếm chuyện nhà ngươi!)
Thanh Viễn cứng đờ . (Trời ơi, quản cái miệng chứ!)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-208-ta-dam-bao-khong-danh-chet-nguoi.html.]
Tần Lưu Tây tiếp tục với bà mụ : “Nếu cầu thần bái lễ, đều sẽ đạo nhân hướng dẫn, giải quẻ. Vẫn là câu cũ, tin thì linh, tin thì linh. Như vị thím đây, tuy ăn mặc bình thường, nhưng cũng giấu khí chất quanh . Chắc là ngài đang việc cho nhà giàu nào đó nhỉ?”
Bà mụ trong lòng giật thót, gượng mà gì.
Tần Lưu Tây cũng bà nữa, mà sang với của Cẩu Đản: “Thằng bé Cẩu Đản tướng mạo thanh tú, sẽ gặp quý nhân, ắt tiền đồ lớn. Sang năm nó lên bảy tuổi, dịp sinh nhật, nhớ đừng để nó đến gần mép nước một . Qua sinh nhật đó thì về sẽ gặp dữ hóa lành, cả đời thuận lợi. tiền đề là một lòng hướng thiện, như Tổ sư gia sẽ phù hộ.”
Tướng mạo Cẩu Đản , trán ẩn hiện quý khí, là tướng tiền đồ. Chỉ là năm bảy tuổi mệnh một kiếp nạn, hóa giải thì . Vả , nó tuổi còn nhỏ, tướng mạo cũng sẽ còn đổi, giữ quý khí thì sống ngay thẳng, hướng thiện, cho nên nàng mới dặn thêm câu cuối.
Con nhân quả, chỉ cần một lòng hướng thiện, điều ác vướng , thì phận tự nhiên sẽ kém.
Người phụ nữ mừng rỡ, định dập đầu, nhưng nhớ lời Tần Lưu Tây nên vội : “Đa tạ đạo trưởng xem mệnh. lạy Tổ sư gia, còn xin cho con trai một lá bùa bình an.”
Thư Sách
“Đi . Sau bớt dắt thằng bé đến rừng hòe, nó còn nhỏ, chịu nổi âm khí ở đó .”
Vô Vi nhanh nhảu, lập tức dẫn phụ nữ và Cẩu Đản chính điện dâng hương. Thấy bà tuy ăn mặc bình thường nhưng tay hào phóng, bỏ thêm hẳn nửa lạng bạc tiền dầu đèn, gã cũng chỉ lấy bùa bình an đưa qua: “Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn! Con trai của thí chủ với Thanh Bình Quan duyên, nên thường xuyên đến dâng hương cầu khấn để kết phúc duyên nhé.”
“Vâng, .”
Bên ngoài, Tần Lưu Tây vẫn đang : “Bình thường nếu bệnh, tiên cứ tìm đại phu chẩn trị, bốc t.h.u.ố.c đúng bệnh thì sẽ khỏe. Còn nếu may trúng tà hoặc cảm thấy gì bất thường, thì hẵng đến đạo quan tìm đạo trưởng tay giải quyết. Rốt cuộc, đại phu nào cũng trừ tà bắt quỷ, đúng ? Cái gọi là... mỗi giỏi một chuyên môn.”
“Vậy... Bất Cầu đại sư, y thuật của ngài cao siêu như , ơn xem giúp cái cổ với? Ngày thường nó đau kinh khủng, còn đau đầu chóng mặt nữa.” Có chộp cơ hội, chen lên.
Tần Lưu Tây bắt mạch cho bà , xem cổ, thấy một cục u lớn gáy, liền : “Bà quanh năm cúi đầu việc, cục u ở đốt sống cổ sưng to cả lên, dẫn đến kinh lạc tắc nghẽn, nên mới chóng mặt, đau đầu, thỉnh thoảng tay còn tê rần đúng ?”
“, đúng! chuyên giặt giũ thuê cho , quanh năm suốt tháng cắm cúi việc, một hai năm nay thấy khó chịu lắm. Đại sư ngài cứu với.”
Tần Lưu Tây châm cứu giúp bà đả thông kinh lạc, chỉ cho một bài tập vận động cổ, dặn thường xuyên theo động tác đó thì cục u sẽ dần tiêu tan. Nàng với đám đông: “Các vị cũng thể học theo, dù cũng là để rèn luyện sức khỏe, chỉ chứ hại.”
“Đại sư thật bụng!” Khách hành hương như vớ của báu, xúm ríu rít kể bệnh tình của .
Tần Lưu Tây ứng phó, đảo mắt tìm Thanh Viễn. (Ra đây ngay, đảm bảo đ.á.n.h ch·ết ngươi!)
Mà Thanh Viễn ở ? Đã sớm chuồn mất . Đùa , gây họa, chuồn lẹ còn đợi đến bao giờ?
Tần Lưu Tây thầm "lăng trì" Thanh Viễn hai bận, cố ứng phó thêm một lúc tìm cớ chuồn .
“Đại sư, đại sư xin dừng bước!”