Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 230: Núi không đến với ta thì ta đi tìm núi
Cập nhật lúc: 2025-10-22 03:56:54
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quỷ Vương phương Bắc mới nhậm chức, Khuông Sơn, dạo gần đây thể là phơi phới như gặp gió xuân, gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái.
Hắn sớm phát hiện sự biến mất của Quỷ Vương cũ là Chu Nhạc. Sau khi quan sát một thời gian, liền tung tin đồn thất thiệt trong phạm vi nhỏ thuộc hạ của Chu Nhạc rằng lão tu luyện thành quỷ tiên, độ kiếp thất bại. Tin khiến đám quỷ hoang mang, nhân lúc các đại tướng cận của Chu Nhạc bắt đầu tranh giành thế lực, tay hạ gục và nuốt chửng hai tên đại tướng đó, khiến tu vi của bản tăng vọt.
Sau khi nuốt chửng hai tên đại tướng, án binh bất động một thời gian. Thấy Chu Nhạc vẫn xuất hiện, lòng độc ác nổi lên, liên tiếp nuốt chửng thêm ít quỷ già chút tu vi từng phụ thuộc Chu Nhạc. Tu vi của cao đến mức quỷ nào ở phương Bắc sánh kịp, nghiễm nhiên trở thành Quỷ Vương phương Bắc mới, đồng thời thâu tóm bộ địa bàn và thế lực của Chu Nhạc.
Hiện giờ, đang vận hỉ bào đỏ thẫm, ở ngay trong động phủ cũ của Chu Nhạc để nghênh đón quỷ tân nương. Trăm quỷ đến chúc mừng, ai nấy mặt mày hớn hở.
Trong lòng Khuông Sơn vui sướng khôn tả. Hắn ch·ết từ lâu, bao năm tháng nơm nớp lo sợ tu luyện, tu vi tuy nhưng vẫn thiếu chút vận may và cơ duyên, thể trở thành bá chủ một phương. tham vọng! Có tham vọng là động lực tiến tới.
Cho nên cứ c.ắ.n răng tu luyện, dám lơ là một ngày. Giờ thì , những lên ngôi, mà còn cưới quỷ tân nương danh giá, quyền thế mỹ nhân đều ôm trọn trong lòng, sướng rơn.
Khuông Sơn quỷ già ngàn năm, bao giờ thấy hả hê như hôm nay.
đúng lúc sung sướng nhất , kẻ triệu hoán ?
Tần Lưu Tây? Tiểu đạo sĩ vớ vẩn nào đó, tên còn từng , mà cũng dám triệu hoán đường đường Quỷ Vương như ?
Không kẻ phá đám động phòng hoa chúc là chuyện vô nhân đạo ?
Không ! Không gặp! Cô xứng!
Khuông Sơn ôm quỷ tân nương, sung sướng hả hê đón nhận sự bái lạy của chúng quỷ, tiếng vang vọng khắp nơi.
Tần Lưu Tây cây nhang triệu hoán đồng loạt tắt ngấm, nhướng mày, liếc sang Quỷ Vương phương Đông: “Tên Khuông Sơn cũng vẻ quá nhỉ, mời tới!”
Quỷ Vương phương Đông rùng một cái. Đừng thấy giọng điệu Tần Lưu Tây bình thường, chừng trong lòng bắt đầu "lăng trì" Khuông Sơn cũng nên.
Hắn yên lặng thắp cho Khuông Sơn một nén nhang trong lòng, thầm rủa câu " sống ch·ết", một bên phép, gọi một con tiểu quỷ tới.
Con tiểu quỷ đáng thương thấy Quỷ Vương phương Đông và Tần Lưu Tây, sợ đến nên lời, quỳ rạp xuống đất run lẩy bẩy, lắp bắp: “Đại... Đại vương triệu tiểu nhân chuyện gì ạ?”
“Còn chuyện gì nữa! Ngươi bà con xa từng việc trướng Quỷ Vương phương Bắc cũ ? Có ngóng từ miệng dạo Quỷ Vương chuyện gì , mà đại nhân triệu hồi cũng tới?” Quỷ Vương phương Đông hỏi.
Con tiểu quỷ “À” một tiếng, ngẩng đầu liếc trộm Tần Lưu Tây một cái cúi gằm xuống: “Đó là... bà cô bên nhà chồng của dì hai tiểu nhân...”
“Câm miệng! Ai thèm hỏi là cái thá gì của ngươi!” Quỷ Vương phương Đông quát ngắt lời: “Có chuyện gì thì mau.”
“Ồ . Cũng chuyện gì lớn ạ. Chỉ là hai ngày qua hỏi vay tiểu nhân ít tiền, là Quỷ Vương mới hai ngày nữa thành , chuẩn chút lễ mọn mắt chủ mới. Đại vương, tiểu nhân cũng là quỷ nghèo, lấy tiền mà cho vay, chỉ đưa một ít...”
“Được , !” Quỷ Vương phương Đông mất kiên nhẫn ném hai thỏi vàng giấy qua: “Biến !”
“Cảm tạ đại vương ban thưởng, tiểu nhân biến ngay đây.” Con quỷ nghèo ôm vàng giấy mừng rỡ mặt, thật sự... lăn mất!
Quỷ Vương phương Đông lúc mới sang với Tần Lưu Tây: “Đại nhân, chừng hôm nay đúng là ngày lành của Khuông Sơn, cho nên mới dám lơ lời triệu của đại nhân. Hắn cũng bày vẽ quá , cưới vợ thôi mà, ngày nào chẳng ?”
Thuốc nhỏ mắt thể dừng, nhỏ thêm cho ! (Ý là thêm)
Tần Lưu Tây như liếc một cái, ánh mắt rõ ràng là đang : Ta tỏng cái bụng gian xảo của ngươi , ngừng diễn .
Quỷ Vương phương Đông gượng.
Tần Lưu Tây khoanh tay vầng trăng sáng trời, : “Cưới vợ mới ? Đêm nay trăng thế , chúng cũng nên đến đòi một chén rượu mừng, tiện thể xem tân nương tử là tuyệt sắc giai nhân thế nào.”
Núi đến với , thì tìm núi.
Nàng chính là "tính " như đấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-230-nui-khong-den-voi-ta-thi-ta-di-tim-nui.html.]
Tần Lưu Tây cùng Quỷ Vương phương Đông bước lên đường âm, hướng về động phủ của Quỷ Vương phương Bắc.
“Ê, các ngươi xem kìa, là vị trong bức chân dung nhỏ truyền bữa ?”
“Là cô ! Chính là cô ! Mau báo cho tránh !”
“C.h.ế.t , cô sang con đường bên của chúng ? Xảy chuyện gì ?”
Hai bên đường âm, tiếng quỷ sói gào, bóng quỷ tán loạn tứ phía.
Quỷ Vương phương Đông thấy bọn chúng kiêng dè sợ hãi Tần Lưu Tây, đồng tử đỏ m.á.u trở nên chút thâm trầm, : “Đại nhân, dạo gần đây ngài gì ? Sao bọn chúng sợ ngài đến thế?”
Còn sợ hơn cả sợ .
Tần Lưu Tây liếc mắt một cái: “Ai kẻ nào lưng đồn bậy.” Nàng cũng thèm để ý. Sợ thì sợ thôi, miễn đừng đụng là .
cố tình kẻ đụng , chặn đường kêu oan?
“Đại nhân, đại nhân cứu tiểu nữ tử với!” Một nữ quỷ trẻ chừng mười lăm, mười sáu tuổi nhào tới mặt Tần Lưu Tây, lóc t.h.ả.m thiết.
Cách đó xa phía nàng, một nam quỷ đang dậm chân, gần kéo mà dám, chỉ căm hận về phía .
Quỷ Vương phương Đông nữ quỷ mập mạp , lạnh giọng quát: “Làm càn! Ngươi là quỷ nào, dám chặn đường ở đây?”
Nữ quỷ run lên, quỷ khí nồng đậm dọa cho khuôn mặt nhỏ nhắn tái mét, theo bản năng rụt , lóc : “Đại nhân, ... lừa cưới! Tiểu nữ tử , cứ một mực kéo tiểu nữ tử thành chuyện (động phòng).”
Lừa cưới?
Khóe miệng Tần Lưu Tây giật giật. Nàng theo đầu ngón tay nữ quỷ về phía nam quỷ : “Ngươi thành quỷ mà còn gặp lừa cưới ?”
“Tiểu nữ tử kịp thành ch·ết.” Nữ quỷ lau nước mắt.
Nam quỷ nhịn cũng xông tới, “bụp” một tiếng quỳ xuống: “Đại nhân minh giám! Tiểu nhân ! Tiểu nhân với nàng là vợ chồng đàng hoàng, do cha hai bên sắp đặt, đều là trai vợ gái chồng, cưới hỏi đường đường chính chính.”
“Nói bậy! Cha đến mộ cha ngươi bảo ngươi như Phan An, nhưng ngươi xem, chỗ nào giống Phan An? Ngươi là ch·ết vì bệnh đậu mùa đúng !” Nữ quỷ chỉ khuôn mặt rỗ của , tức đến hộc máu: “Mặt ngươi như , bảo chịu vợ chồng với ngươi, còn... còn chuyện đó nữa?”
Tần Lưu Tây : “Lúc chuyện đó thì che mặt là chứ gì?”
Quỷ Vương phương Đông: Không thể ngờ ngài còn giọng điệu .
Nam quỷ & Nữ quỷ: “???”
Tần Lưu Tây : “Ngươi thích thì báo mộng cho cha ngươi, hủy hôn ước là . Còn ngươi nữa, chê ngươi thì thôi , thể dùng vũ lực?”
Thư Sách
Nam quỷ ấm ức: “Ta còn chê nàng béo!”
“Ngươi xem!”
“Đừng cãi nữa! Dù hai cũng chán ghét , cứ cùng về nhà mà loạn lên, đến khi nào họ thể hủy hôn ước thì thôi. Cứ .” Tần Lưu Tây : “Muốn tự do hôn nhân thì các ngươi tự đấu tranh, cách tranh thủ với nhà chứ. Đi .”
Hai con quỷ: Hình như... cũng lý? Vậy tạm thời ngừng chiến?
Chúng nó khấu đầu lạy Tần Lưu Tây một cái: “Đa tạ đại nhân điều giải.”
Hai con quỷ biến mất. Quỷ Vương phương Đông chút bất đắc dĩ Tần Lưu Tây: “Ngài còn quản cả mấy chuyện vặt vãnh nữa ? Cứ để chúng nó ầm lên, sợ nhà ở dương thế của chúng nó trách ngài xen chuyện khác ?”
“Thuận miệng một câu thôi. Bọn chúng cũng bỏ , đuôi mắt vương tơ hồng, tướng phu thê, là nhân duyên trời định .” Tần Lưu Tây : “Đi thôi, chúng xem một đôi tân nhân khác.”