Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 231: Ta đi "dạy dỗ" núi
Cập nhật lúc: 2025-10-23 04:22:55
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quỷ Vương đón dâu, trăm quỷ đến chúc mừng, quỷ khí ngút trời, khiến ít đạo sĩ Huyền môn ở gần đó đều âm thầm kinh hãi. Sao quỷ khí ở núi Canh Động đột nhiên dày đặc như ? Hay là kẻ tà đạo nào đang chiêu hồn?
Tần Lưu Tây núi. Người sống chỉ thấy núi rừng âm u rậm rạp, nhưng trong mắt nàng, là một thế giới khác hẳn: khắp nơi giăng đèn kết hoa, quỷ khí ngút trời. Mà những kẻ ngang qua nàng, ai nấy đều tay bưng lễ vật hậu hĩnh, mặt mày tươi .
Đi đến một tòa nhà lớn cửa rộng nhà cao, cột chạm rồng phượng, bóng quỷ dày đặc. Trong nhà tiếng vui vẻ, mùi rượu lan tỏa trong khí.
Có một lão bộc mặc trang phục quản gia đang cửa nhận lễ, bên cạnh một tên sai vặt mặt trắng khác đang xướng tên lễ vật. Không khí náo nhiệt bên trong chẳng khác gì đám cưới ở dương gian.
Âm Dương giới tuy ranh giới rõ ràng, nhưng hai cõi thực cũng tương tự , chỉ cách một lằn ranh. Giống như cảnh tượng mắt, nếu vận thấp vô tình lạc , cũng sẽ nghĩ rằng lạc đám cưới của Quỷ Vương, mà chỉ nghĩ đó là một bữa tiệc cưới bình thường của nhà giàu nào đó.
Tần Lưu Tây quỷ khí ngút trời , trong mắt ánh lên hai đốm lửa nhỏ, : “Nếu siêu độ hết bọn chúng, công đức chắc chắn sẽ nhiều ?”
Quỷ Vương phương Đông: “!”
Hắn liếc đám tiểu quỷ đang Tần Lưu Tây như hổ rình mồi. Ánh mắt thèm thuồng của chúng khi Tần Lưu Tây cứ như thể thấy miếng thịt băm ngon lành.
Quỷ Vương phương Đông liếc bên cạnh đang kim quang công đức bảo vệ, thầm thở dài trong lòng. Hắn ngưng tụ quỷ khí phóng thẳng lên trời, chấn động tứ phương.
Đám tiểu quỷ cả kinh, sợ hãi về phía Quỷ Vương phương Đông. Có kẻ nhận , kinh hãi kêu lên: “Là Quỷ Vương phương Đông!”
Hự!
Bóng quỷ lập tức lùi xa hai cả trăm mét.
Tần Lưu Tây hài lòng vỗ vỗ vai Quỷ Vương phương Đông: “Thằng con nghịch tử cũng hiếu thuận với cha đấy.”
Quỷ Vương phương Đông bực .
Viên quản gia nhanh chóng bay tới, thấy Quỷ Vương phương Đông, ánh mắt khẽ đổi: “Tiểu nhân mắt Quỷ Vương phương Đông. Không ngờ ngài cũng hạ cố đến dự tiệc cưới của đại vương nhà , thật là thất lễ vì đón từ xa.”
Ngoài miệng tuy dễ , nhưng thấy Quỷ Vương phương Đông tay , giống đến uống rượu mừng, mà giống đến phá đám hơn. Không thể nào?
Quỷ Vương phương Đông thu hồi ánh mắt khỏi con tiểu quỷ chạy như bay trong bẩm báo, trong mắt lộ vẻ hứng thú, : “Nghe Khuông Sơn cưới vợ mới, mấy lão già bọn cũng nhận thiệp mời, trong lòng tò mò ai lọt mắt xanh của , nên đến xem náo nhiệt một chút.”
Viên quản gia hòa giải: “Đều là Quỷ Vương bá chủ một phương, đại vương nhà chúng thể quên mấy vị . Chắc là do con tiểu quỷ sai đưa thiệp lạc đường, nên vẫn đưa tới nơi.”
“Ha hả, bây giờ bọn chỉ đáng để một con tiểu quỷ đưa thiệp mời thôi ? Ai, đúng là tre già măng mọc mà.” Giọng Quỷ Vương phương Đông đầy gai góc, đổi giọng: “ đại vương nhà các ngươi cũng quá điều. Coi thường mấy Quỷ Vương bọn thì cũng thôi , đến cả đại nhân triệu hoán mà cũng , đúng là vẻ quá đấy.”
Đại nhân? Đại nhân nào?
Viên quản gia ngơ ngác.
Tần Lưu Tây tiến lên một bước, lộ cả khuôn mặt.
Có con quỷ đang hóng chuyện bên , thấy Tần Lưu Tây thì sững sờ. Gương mặt ? Nó theo bản năng móc từ túi bên hông một bức chân dung nhỏ, so với mặt Tần Lưu Tây, kêu lên một tiếng: “Là cô ! Tiểu sát thần Hồng Liên Nghiệp Hỏa!”
Quỷ tha ma bắt gì ?
Tần Lưu Tây tai thính, liếc mắt qua. Con quỷ thấy Tần Lưu Tây , hồn thể run rẩy, im dám nhúc nhích.
Viên quản gia cũng do dự. Hắn hầu hạ đại vương, ít khi lang thang đường âm, nên đương nhiên đại danh và vẻ hung ác đáng sợ của Tần Lưu Tây.
Quỷ Vương phương Đông cũng buồn giải thích, còn đang chờ xem kịch .
“Đại nhân, chúng thôi. Loại tiểu quỷ đáng để ngài liếc mắt .”
Thư Sách
Tần Lưu Tây trong.
Khuông Sơn nhận tin báo, mày nhíu . Quỷ Vương phương Đông dẫn tới, giống đến chúc mừng mà giống đến phá đám?
Quả nhiên, sát khí của Quỷ Vương ngút trời, khiến đám quỷ khách đang dự tiệc cưới đều tái mặt.
Mặt Khuông Sơn chút khó coi. Quỷ Vương phương Đông hề che giấu sát khí của , quả nhiên là đến phá đám.
Hắn Quỷ Vương phương Đông đang mặc áo choàng đen, tóc xõa, ngoài miệng hừ nhẹ nhưng mặt tươi . Không còn cách nào khác, tuy lên ngôi nhưng vẫn thể sánh với ‘tiền bối’ như Quỷ Vương phương Đông.
“Quỷ Vương phương Đông, đúng là khách quý hiếm gặp! Ngọn gió nào đưa ngài tới đây ?” Khuông Sơn tủm tỉm tới, vẻ trách móc: “Ngài cũng báo một tiếng, để còn sai nghênh đón ngài uống rượu mừng chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-231-ta-di-day-do-nui.html.]
“Không dám!” Quỷ Vương phương Đông thản nhiên : “Đến cả đại nhân triệu hồi mà ngài còn tới, nào dám mời mà đến?”
Khuông Sơn : “Lời của Quỷ Vương phương Đông hiểu lắm. Ngài vị đại nhân nào triệu mà đến?”
“Tần Lưu Tây.”
Tần Lưu Tây lách từ lưng Quỷ Vương phương Đông, đ.á.n.h giá Khuông Sơn một lượt từ xuống . Hắn trông cao lớn thô kệch, da cực đen, mặt chữ điền vuông vức, trán rộng đầy đặn, sơn căn (gốc mũi) thẳng tắp. Đáng tiếc đôi mắt nhỏ, nếu thì tướng mạo cũng , là tướng nên nghiệp lớn điển hình.
“Gì... gì?” Khuông Sơn Tần Lưu Tây đang bao bọc bởi kim quang công đức nhu hòa, nuốt nước bọt đ.á.n.h ực. Đây là thứ đồ bổ cực phẩm gì ? Công đức dày như thế, nếu nuốt chửng , chẳng tu vi sẽ tăng vọt ?
Đôi mắt quỷ của Khuông Sơn đỏ rực, l.i.ế.m liếm môi.
“Ta là Tần Lưu Tây.” Tần Lưu Tây : “Ngươi chính là Khuông Sơn?”
Khuông Sơn nhíu mày. Tần Lưu Tây, cái tên quen tai?
Quỷ Vương phương Đông bên cạnh : “Không sai, đây là Bất Cầu đại sư của Thanh Bình Quan, tên tục là Tần Lưu Tây. Đại nhân triệu ngươi ngươi tới?”
Thanh Bình Quan, Tần Lưu Tây.
Khuông Sơn lúc mới nhớ . Đây chẳng là triệu hoán ? Thế mà đích tìm tới tận nơi, còn cùng Quỷ Vương phương Đông?
Hắn đang định gì đó, khóe mắt liếc thấy đang về phía , còn cả mấy tên hổ tướng do kẻ tiền nhiệm để , ngay cả quỷ tân nương của cũng đang sang.
Hắn ưỡn ngực, học theo dáng vẻ của Quỷ Vương phương Đông, khoanh tay : “Bổn vương hôm nay đại hỷ, rảnh cả. Huống chi, ai triệu thì bổn vương cũng đến?”
Lời thốt , liền liếc thấy đôi mắt Quỷ Vương phương Đông sáng rực lên, vẻ mặt hả hê thấy rõ, trong lòng khỏi giật thót một cái.
Tần Lưu Tây nhướng mày: “Ngươi là Quỷ Vương phương Bắc mới nhậm chức, , coi như bỏ qua. Chúng gặp mặt đầu, quen một chút. Ta là của Thanh Bình Quan, Li Thành, Ninh Châu, đạo hiệu Bất Cầu. Lần đến là hỏi thăm tung tích của Quỷ Vương phương Bắc tiền nhiệm, Chu Nhạc.”
Nghe thấy tên Chu Nhạc, mặt Khuông Sơn căng : “Chu Nhạc ch·ết lâu . Hiện giờ Quỷ Vương phương Bắc là , Khuông Sơn. Sau ngươi nhớ cho kỹ.”
Giọng cố ý to, là để Tần Lưu Tây , cũng là để cho chúng quỷ , mục đích là để dằn mặt.
“Sao ngươi ch·ết? Ngươi tận mắt thấy ?” Tần Lưu Tây kiên nhẫn hỏi.
Khuông Sơn chút mất kiên nhẫn: “Hầy, tiểu đạo sĩ nhà ngươi từ mà lắm lời thế? Hắn ch·ết thì lên ngôi ? Thôi , ngươi cùng Quỷ Vương phương Đông đến đây, thì sang một bên uống chén rượu mừng . Bổn vương còn nhiều khách khứa, xin thất lễ tiếp .”
là một tên ngốc thời thế!
Quỷ Vương phương Đông lắc đầu thở dài.
Tần Lưu Tây vươn tay kéo Khuông Sơn : “Ta cho ngươi ?”
Tiên lễ hậu binh. Phần lễ nàng xong, giờ đến phần binh!