Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 245: Oán niệm từ thầy trò Thanh Lam

Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:48:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan chủ Thanh Lam đang giảng kinh cho đồ và đồ tôn thì bỗng ngừng , trong mắt thoáng vẻ bất đắc dĩ nhưng cũng xen lẫn vui mừng.

“Thái Thanh, khách quý tới, con cổng núi đón khách.”

Thái Thanh chút tò mò: “Trời tối thế , là ai đến giờ ?”

“Là sư Bất Cầu của con.”

A, cô tới nữa ?

Mắt Hòa Minh sáng rực lên, : “Thưa sư tổ, sư phụ, tử đón Bất Cầu sư thúc.”

Cũng đợi hai đáp lời, y nhanh như chớp chạy biến ngoài.

Thái Thanh bóng lưng tử biến mất dạng, : “Cũng vị Bất Cầu sư gây đả kích gì cho nó mà đứa nhỏ dạo gần đây tâm trạng lúc thì ủ rũ, lúc phấn chấn.”

Quan chủ Thanh Lam nhớ chuyện xảy ở Tư gia đêm đó, bật : “Có lẽ là thiên phú của cho sốc nặng chăng?”

Thái Thanh: “?”

Hòa Minh kể từ khi tận mắt chứng kiến màn vẽ bùa của Tần Lưu Tây, liền canh cánh trong lòng, chỉ tiếc là lá bùa của Tần Lưu Tây, nếu lấy về học theo cách vẽ cũng .

Thư Sách

Bây giờ Tần Lưu Tây đến, y nhất định xin một lá bùa mới .

Y kích động chạy đến cổng núi, quả nhiên thấy Tần Lưu Tây đang ở đó. Hòa Minh chỉnh trang phục tiến lên, cung kính chắp tay hành lễ: “Đệ tử Hòa Minh mắt Bất Cầu sư thúc.”

Tần Lưu Tây thấy y, cong mắt : “Lại là ngươi , tiểu Hòa Minh.”

Hòa Minh: “...” Gọi tên thôi là , thêm chữ ‘tiểu’ gì?

“Sư tổ sư thúc tới, nên cố ý bảo đón.” Hòa Minh : “Sư thúc, mời lối .”

“Có lòng.”

Tần Lưu Tây bước cổng núi, lên bậc thang, thấy Hòa Minh vẻ ngập ngừng , liền hỏi: “Có chuyện gì hỏi ?”

“A, gì ạ, chỉ là lọ kẹo ngài thưởng, tiểu chất dùng thấy , giọng cũng trong hơn nhiều, đa tạ sư thúc.” Hòa Minh gãi đầu ngượng nghịu .

Lúc cứ tưởng lọ kẹo đó chỉ để dỗ trẻ con, mới công hiệu của nó, đúng là kẹo nhuận họng cực .

Tần Lưu Tây tưởng y xin thêm lọ nữa, liền : “Hôm nay mang kẹo theo.”

Hòa Minh thấy nàng hiểu lầm, vội xua tay: “ Tiểu chất xin kẹo ạ. Cái đó... tiểu chất thể xin sư thúc một lá bùa ạ?”

“Bùa?”

“Vâng, sư thúc vẽ bùa giỏi, tiểu chất xin một tấm về học theo.” Hòa Minh vài phần ngượng ngùng.

Tần Lưu Tây lấy từ trong tay áo một lá bùa: “Xin thì cần xin. Hôm nay Thanh Bình Quan chúng lễ khai quang Tổ sư gia, thí chủ cầu bùa nên cũng tiện tay vẽ mấy lá. Lá bùa hộ mệnh tặng ngươi, thể chống một kiếp nạn.”

Hòa Minh mừng rỡ, hai tay đón lấy: “Quý giá như ạ? Đa tạ sư thúc.”

Tần Lưu Tây thấy vẻ mặt vui mừng của y, liền : “Nếu vẽ bùa cho thì nhất định luyện tập nhiều hơn, công phu sớm tối đều cần , tu vi thâm hậu thì tự nhiên vẽ bùa cũng sẽ thuận buồm xuôi gió. Còn một điều quan trọng nhất nữa là đạo tâm vững. Trong lòng Đạo, vạn vật đều thể thành phù.”

Trong lòng Đạo...

Hòa Minh như khai sáng, đến khi hồn thì Tần Lưu Tây một đoạn xa, y vội vàng đuổi theo.

Thái Thanh đợi sẵn ngoài phòng, thấy Tần Lưu Tây liền chắp tay thi lễ: “Bất Cầu sư , gặp mặt .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-245-oan-niem-tu-thay-tro-thanh-lam.html.]

“Thái Thanh sư , mấy ngày gặp, trông sư càng phúc hậu hơn.” Tần Lưu Tây đáp lễ .

Ờ... ý là ông tròn trịa hơn ?

Thái Thanh : “Sư phụ đợi sẵn bên trong, mời sư .”

Tần Lưu Tây gật đầu, theo , Hòa Minh theo sát phía .

Mấy đến mặt quan chủ Thanh Lam, từng hành lễ xuống, Hòa Minh vội vàng pha .

“Đại lễ khai quang hôm nay viên mãn chứ?” Quan chủ Thanh Lam hỏi: “Vốn cũng định đến xem lễ, nhưng một vị lão thí chủ khỏe, suốt đêm tìm đến bắt mạch nên đành bỏ lỡ.”

“Nhờ phúc của ngài, việc đều thuận lợi ạ.” Tần Lưu Tây đáp.

“Tốt. Vậy con đến là để đưa pháp khí cho Tư gia cô nương ?” Quan chủ Thanh Lam hỏi tiếp.

Tần Lưu Tây gật đầu: “Đã nhận tiền dầu đèn thì tự nhiên giữ lời. Đã đến đây cũng dám ngang qua nhà mà , nên ghé qua bái phỏng .”

Nàng lấy túi gấm trong lòng đưa qua: “Ngài xem giúp xem thứ lọt mắt xanh .”

Quan chủ Thanh Lam nhận lấy, đổ chuỗi hạt bên trong . Thấy những hạt kim châu tròn bóng khắc phù văn Đạo gia tinh xảo, ẩn chứa linh khí bên trong, ông khỏi gật đầu: “Rất . Đây là khắc chú Tịnh Tâm Thần ? Con tự khắc ?”

“Mấy năm khám bệnh tại nhà một hộp kim châu khá , nên con chọn vài viên khắc chơi, tẩm bổ mấy năm, hôm nay cũng khai quang theo Tổ sư gia.” Tần Lưu Tây : “Lọt mắt ngài là con yên tâm .”

Quan chủ Thanh Lam Thái Thanh đầy ẩn ý: “Con cũng xem , sư con mấy năm tự nuôi dưỡng pháp khí đấy.”

Thái Thanh nhận lấy, thầm nghĩ: Sao cảm thấy luồng oán niệm mãnh liệt thế nhỉ?

Ông cẩn thận xem chuỗi hạt màu vàng kim trong tay, những hạt châu nhỏ xíu khắc phù văn tinh xảo, khỏi kinh hãi.

Việc khắc vẽ phù văn hạt châu đòi hỏi tay nghề cực kỳ khéo léo và cẩn trọng, tính tình cũng trầm . Chỉ cần sai một nét là cả phù văn coi như bỏ , huống chi hạt châu tròn nhỏ như , cầm tay thật vững.

Bây giờ phù văn những sai nét nào, mà còn hề dấu hiệu ngập ngừng, thể thấy tâm thái lúc khắc cực kỳ định.

“Sư vẽ từ mấy năm ?” Thái Thanh cũng nghĩ Tần Lưu Tây đang khoác lác, bởi vì một món pháp khí xem linh khí đó. Mà món trong tay , chỉ cần cầm lên cảm nhận linh khí ẩn chứa bên trong, tuyệt đối một hai ngày là thể hình thành .

Vậy thì mấy năm mới mấy tuổi? Nghe năm nay mới cập kê?

Thấy Tần Lưu Tây gật đầu thừa nhận, Thái Thanh lập tức hiểu oán niệm của sư phụ từ mà tới. Nói thật, ông cũng thấy oán niệm.

Ông lặng lẽ sang Hòa Minh. Cùng là tử, cách lớn đến thế?

Hòa Minh: “???”

Thái Thanh lờ ánh mắt khao khát xem của Hòa Minh, cất chuỗi hạt túi, trả cho Tần Lưu Tây.

Đừng nữa, nữa sốc, khi tuyệt vọng tục mất.

“Bất Cầu sư quả thực là thiên phú hơn .” Thái Thanh tủm tỉm : “Thật phong cảnh Thanh Lam Quan chúng tệ, còn nhiều kinh thư, đạo phù, đan phương quý giá. Bất Cầu sư nếu bằng lòng đến đạo quan chúng nhập tịch, con chắc chắn thể trở thành đại tử một của sư phụ.”

Tần Lưu Tây tủm tỉm: “Lời mà để sư phụ con thấy, e là chòm râu phất phơ của Thanh Lam sư bá đây sẽ ông già nhà con nhổ mất mấy sợi mất.”

Xích Nguyên lão đạo: Đâu chỉ mấy sợi! Dám đào góc tường của lão, tất chiến!

Quan chủ Thanh Lam vuốt chòm râu của , : “Không nhập tịch ở đây thì cũng thể thường xuyên qua chỉ điểm cho các sư của con, để chúng nó thế nào là núi cao còn núi cao hơn, giỏi còn giỏi hơn.”

“Còn Thanh Bình Quan thì Bất Cầu đây?” Tần Lưu Tây vênh váo tiếp lời.

Quan chủ Thanh Lam lớn thành tiếng, chỉ tay nàng ( vẻ trách yêu), : “Pháp khí cực kỳ quý giá. Đêm nay con cứ ở đây, ngày mai cùng con thành đến Tư gia. Vừa con đến , giúp sư bá một việc, bắt mạch cho một vị lão thí chủ ?”

Thái Thanh kinh ngạc. Lẽ nào là vị đó?

Loading...