Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 248: Cô ấy không phải là loại thùng rỗng kêu to
Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:25:13
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quan chủ Thanh Lam tính tình ngang ngược, chịu gò bó của đồ lão bằng hữu, nhưng đây cũng là đầu tiên ông thấy nàng ăn khách khí như . Bất kể mặt là ai, phận thế nào, tuổi tác , nàng đều giữ đúng tác phong của một đại phu.
Ông liếc Vương công, ho khan một tiếng, định đỡ vài câu.
Vương công bật , cố ý : “Lão phu mà , thì tiểu đạo trưởng tính thế nào?”
Tần Lưu Tây đáp: “Không thì châm cứu cho ngài nữa. Dù cũng là công cốc, đỡ mất công.”
Vương công ha hả: “Làm đại phu, chẳng nên hết lời khuyên giải, khuyên nhủ hết mức ?”
“Đó là đại phu khác. Ở chỗ đây chuyện đó. Chỉ một , đối phương thì thôi.”
Vương công chỉ tay ( vẻ trách yêu) nàng: “ Tiểu đạo trưởng như , thật sự dám . Vương Lập, ngươi bảo thầy t.h.u.ố.c trong phủ dựa theo đơn t.h.u.ố.c lấy d.ư.ợ.c liệu sắc t.h.u.ố.c mang tới đây.”
“Vâng ạ.” Vương quản sự đáp, thêm: “Mấy vị t.h.u.ố.c lão nô xem đều là d.ư.ợ.c liệu bình thường, cũng quá quý giá, chút khác biệt so với các đơn t.h.u.ố.c đây.”
Tần Lưu Tây : “Phàm là trần tục, ngũ tạng lục phủ thất khiếu đều sinh như , vì phận sang hèn mà cấu tạo khác . Cho nên sinh bệnh, cũng cứ phận cao quý là dùng d.ư.ợ.c liệu quý hiếm để chữa trị, mà là chữa đúng bệnh.”
“Nói đúng.” Vương công xua tay: “Ngươi mau bảo thầy t.h.u.ố.c trong phủ sắc t.h.u.ố.c tới đây. Ta ảo giác nữa .”
Vương quản sự vội vàng cúi lui .
Ông ngoài phòng, dặn gã sai vặt hầu hạ cẩn thận, còn thì đích đến chỗ thầy t.h.u.ố.c trong phủ, đưa đơn t.h.u.ố.c cho ông xem.
Thầy t.h.u.ố.c Vương phủ họ Khâu, cũng từng là thái y trong Thái Y Viện. Vì phạm nhỏ suýt đày, ông Vương công bảo lãnh , nên vẫn luôn thầy t.h.u.ố.c riêng cho Vương gia.
Khâu phủ y cũng đang đau đầu vì bệnh của Vương công, vẫn luôn lật xem sách thuốc, điển cố y học xem tìm ca bệnh nào tương tự . Nghe Vương quản sự đến xem bệnh và kê đơn thuốc, ông liền nhận lấy xem thử. Lại thêm lời thuật từ Tần Lưu Tây, ông khỏi kêu lên một tiếng: “Sao nghĩ tới điểm nhỉ! Gia chủ thích rượu ngon, rượu thể sinh thấp, thấp trợ hỏa, sinh đàm nhiệt, đúng là như !”
Vương quản sự hỏi: “Vậy đơn t.h.u.ố.c ?”
“Đơn t.h.u.ố.c dùng . Đàm nhiệt thanh trừ thì tâm khiếu tự khắc thông suốt, tinh thần sẽ minh mẫn, ma quỷ cũng còn.” Khâu phủ y hứng thú hỏi: “Đây là đơn t.h.u.ố.c do quan chủ Thanh Lam kê ?”
Vương quản sự lắc đầu: “Là cùng đạo với quan chủ Thanh Lam? Một vị sư điệt .”
“Thật ? Trong giới đạo y cũng đại phu giỏi như ? Không , đến xem thử mới .” Khâu phủ y gấp sách t.h.u.ố.c .
Vương quản sự ngăn ông : “Trước đó, ngài nhặt t.h.u.ố.c sắc chứ.”
“Được, .” Khâu phủ y lập tức phòng thuốc, tự nhặt d.ư.ợ.c liệu, đong ba chén nước bắt đầu sắc, đó dặn Vương quản sự và d.ư.ợ.c đồng trông lửa, còn thì đến sân của Vương công.
Lúc ông đến, Tần Lưu Tây đang chuẩn châm cứu. Ông hành lễ với Vương công và quan chủ Thanh Lam xong, Tần Lưu Tây, mắt trợn tròn.
Lúc Vương quản sự , ông còn tưởng sư điệt của quan chủ Thanh Lam thế nào cũng là năm mấy chục tuổi, nhưng tuổi tác , đến tuổi trưởng thành?
Khâu phủ y nghiêm trang sang một bên, thấy Tần Lưu Tây định châm cứu, liền : “Đạo trưởng mang theo đạo đồng, là... để giúp một tay?”
Người thể kê đơn t.h.u.ố.c như , y thuật hẳn là cao siêu. Thủ pháp châm cứu ông cũng xem thử.
Vương công tính ông , : “Tiểu đạo trưởng chuẩn châm cứu, lão Khâu ông lui sang một bên .”
Mặt Khâu phủ y nóng bừng, lời ý ngầm gì. Đại phu đều bí kíp riêng, đặc biệt là thủ pháp châm cứu, thường cho ngoài xem, càng coi trọng việc truyền thừa, thậm chí ngoài tử hoặc trong gia tộc thì truyền ngoài.
Ông lỗ mãng .
Khâu phủ y chắp tay: “Là thất lễ.”
Ông đang định lui thì Tần Lưu Tây sang: “Ông xem thì cứ đó xem, chỉ là châm cứu thôi mà.”
Khâu phủ y sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-248-co-ay-khong-phai-la-loai-thung-rong-keu-to.html.]
Tần Lưu Tây : “Huyền môn lấy y nhập đạo, cũng lấy đạo dung y. Châm pháp bí truyền cố nhiên quan trọng, nhưng truyền thừa càng quan trọng hơn. Nếu học , hành y cứu đời, cũng là một công đức. Hơn nữa, châm cho ông cũng là châm pháp bí ẩn gì, sợ ông xem, càng sợ ông học lỏm.”
Khâu phủ y xong lời , mặt càng nóng hơn lúc nãy, chắp tay : “Là lão hủ lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.”
Tần Lưu Tây để ý mà xua tay, mở túi kim , tiên xác định huyệt vị, với Vương công: “Đàm mê tâm khiếu, châm cứu thể giúp ngài thông kinh lạc, hành khí hoạt huyết, thanh khiếu thông thần. Lại kết hợp với t.h.u.ố.c thang, ba thang là thể khỏi.”
“Làm phiền tiểu đạo trưởng .”
“Vậy bây giờ xin châm cứu cho ngài.” Tần Lưu Tây lấy một cây ngân châm, khử trùng qua loa, tiên châm thẳng huyệt Thượng Tinh một tấc. Theo cách gọi của mười ba huyệt Quỷ, huyệt còn gọi là Quỷ Đường.
Ngay đó, nàng lấy một cây kim khác châm xiên huyệt Cách Du. Nàng nhẹ nhàng vê kim, nhấc lên đ.â.m xuống, lặp ba , cho đến khi Vương công khẽ rên lên.
“Hơi tức tức cũng là bình thường.” Tần Lưu Tây nhẹ giọng một câu, ngón tay kẹp thêm mấy cây kim nữa, lượt châm các huyệt Lao Cung, Tam Âm Giao...
Khâu phủ y quan sát cẩn thận từng mũi kim của nàng, thấy nàng hạ kim hề ngập ngừng, lấy huyệt cũng chuẩn xác, kim sâu nông thế nào đều nắm rõ trong lòng bàn tay, hề thấy do dự, khỏi thầm than.
Thủ pháp châm cứu của nàng đúng là châm pháp bí ẩn gì, nhưng cũng tuyệt đối đơn giản như lời nàng . Huyệt vị cơ thể quan trọng, châm cứu chỉ cần lệch một ly, hiệu quả sẽ giảm nhiều hoặc khác biệt, nghiêm trọng hơn còn thể khiến bệnh t·ê l·iệt, t·ử v·ong.
Cho nên việc châm cứu tùy tiện là thể nghề. Trước tiên thuộc làu huyệt vị cơ thể , như mới thể lấy huyệt chuẩn xác, đó mới đến các loại châm pháp.
Chính ông cũng thử nghiệm vô gỗ, mới dám châm cứu bệnh nhân, như cũng mất hơn hai mươi năm.
vị tiểu đạo trưởng mắt, tuổi còn trẻ như mà hạ kim tinh chuẩn đến thế. Lại kỹ nàng đang chuyên chú vê kim, mà trán Vương công bắt đầu lấm tấm mồ hôi mỏng, liền nàng là loại thùng rỗng kêu to.
Khâu phủ y chút đỏ mắt ghen tị. Nếu cháu trai cũng thiên phú thì mấy.
“Lưu kim mười lăm phút.” Tần Lưu Tây nhận lấy khăn lau tay gã sai vặt đưa tới, với Vương công: “Hơi đau một chút , khí huyết thông suốt thể trừ thấp, kiện tỳ vị. Chỉ là ngài từ nay về thể giống như bây giờ, thường xuyên coi rượu như nước uống nữa.”
Vương công chút chột : “Ta chỉ là nhấm nháp thôi mà.”
“Nhấm nháp ? Thật cũng đến mức đàm mê tâm khiếu .” Tần Lưu Tây như , ném cho ông một ánh mắt ‘ngài và đều tự hiểu rõ’.
Vương công ho khan một tiếng.
Khâu phủ y nhịn hỏi: “Tiểu đạo trưởng là do rượu gây ?”
“Người y chú trọng ‘vọng, văn, vấn, thiết’ (, , hỏi, bắt mạch). Một bệnh tìm nguyên nhân, cũng tìm hiểu thêm về cảnh xung quanh. Tìm đúng , hai yếu tố kết hợp là thể chẩn đoán chuẩn bệnh. Lúc và quan chủ phủ, thấy gã sai vặt bưng rượu, mà Vương công cũng còn vương chút mùi rượu. Mũi thính nên đoán .”
Khâu phủ y hổ. Uổng công ông là thầy t.h.u.ố.c riêng của Vương gia mà nghĩ đến điểm . Đây là do tầm hạn hẹp ?
Thư Sách