Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 250: Tên trộm dụ dỗ đồ đệ, nạp mạng đây!

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:25:15
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Tần Lưu Tây thốt , Vương Chính liền nhíu mày. Đào hoa sát gì cơ?

Quan chủ Thanh Lam cũng chút bất ngờ vì Tần Lưu Tây thẳng kiêng dè như . Ông suy nghĩ một lát : “Tứ thiếu gia dạo gần đây... dường như vướng vận đào hoa?”

“Cũng ạ.” Vương Chính lắc đầu: “Ông nội qua, đợi đến tuổi trưởng thành mới bàn chuyện hôn sự, cho nên cũng cái gọi là quan hệ thông gia tương lai nào cả. Hơn nữa sang năm thi, ngày thường cũng chỉ giao du với bạn đồng môn, đối với nữ tử, xưa nay luôn giữ trong sạch, hề qua , càng tư giao.”

Không qua quan hệ cá nhân, thì đào hoa ở , còn thành kiếp sát nữa?

Quan chủ Thanh Lam về phía Tần Lưu Tây: “Con thấy ?”

Tần Lưu Tây nhạt: “Quan chủ sư bá , con cũng , mà Vương công tử quan hệ cá nhân. Nói như , lẽ nào cả hai chúng đều lầm ?”

Một lầm là lầm, hai cùng lầm, cũng là lầm ?

Vương Chính nhíu mày, đầu ngón tay đặt ở eo siết .

Hắn xuất danh môn, ông nội coi trọng đích dạy dỗ, đối với lễ nghi nam nữ rõ ràng. Hắn học vấn là thật, ngày thường giao du với bạn đồng môn cũng phần lớn là để thảo luận văn chương học vấn, tuyệt đối những chuyện phong lưu tài tử. Ngay cả khi tham dự các buổi văn hội thuyền hoa, đối với nữ tử đều cực kỳ giữ lễ tiết.

Rốt cuộc hiểu rõ phận địa vị của , càng hiểu rõ chuyện hôn nhân của sẽ do ông nội sắp đặt, thể chuyện thất lễ ?

“Vương công tử cho rằng , nhưng nào vô tình ở đó, gặp gỡ một vị giai nhân nào đó, khiến đối phương sinh ảo giác hoặc hiểu lầm ?”

Tần Lưu Tây đặt chén xuống: “Trán ngài rộng, chân tóc mỹ nhân tiêm (chân tóc hình chữ M), mắt vân đào hoa, một đôi mắt phượng long lanh ngấn nước, đuôi mắt hồng ánh tím. Ngài những đào hoa, mà còn dần thành sát . Vương công tử là cháu đích tôn Vương công cực kỳ coi trọng, gia giáo nhà họ Vương nghiêm cẩn, bần đạo cũng tin tưởng công tử giáo dưỡng , chuyện lén lút qua với nữ tử chắc chắn . nếu là hiểu lầm thì ? Vương công tử , những cô nương, một khi gặp trong lòng thì dễ dàng mất trí, giống như Vương công , vô cớ sinh bệnh tâm thần, sinh ảo giác thì ?”

Vương Chính xong, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng.

Đầu ngón tay Tần Lưu Tây nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: “Đa phần nữ tử thường dễ rơi lưới tình hơn nam tử. Một khi lún sâu thì sẽ đ.á.n.h mất chính , thậm chí còn vì thế mà trở nên điên cuồng. Nếu một như , gặp Vương lang lầm lỡ cả đời, sinh bệnh tâm thần, phát điên lên, ai nàng thể chuyện gì?”

Mặt Vương Chính từ xanh chuyển sang đen. Sao loại như ?

“Bệnh tâm thần cũng là bệnh. Phàm là bệnh mà chữa thì sẽ ngày càng trầm trọng, những chuyện khiến khác khó mà lý giải.” Tần Lưu Tây chỉ đuôi mắt : “Tướng mạo của ngài chính là biểu hiện ngài đang dính đào hoa sát. Đương nhiên, chỉ là một thầy bói quèn, Vương công tử xuất danh môn sách, cảm thấy lời là giật gân hoang đường mà tin cũng chẳng . Chỉ một câu, dạo gần đây nên cẩn thận một chút.”

Vương Chính há miệng, định gì đó phản bác, nhưng thốt nên lời. Hắn về phía Tần Lưu Tây, thấy con ngươi nàng sâu thẳm, trong lòng dưng dấy lên một trận hoảng hốt.

Hắn cũng khỏi cửa, cũng lúc ngoài, nhưng chọc như , thật sự nghĩ nổi.

Vương Chính dù cũng là giáo dưỡng , hít sâu một bình tĩnh . Hắn chắp tay hành lễ với Tần Lưu Tây: “Là phúc họa, là họa tránh khỏi. Chính đa tạ thiếu quan chủ chỉ điểm.”

Tần Lưu Tây nhướng mày. Quả nhiên là đứa cháu Vương công mang theo bên nuôi dạy. Tuy còn trẻ, trải sự đời nhiều, nhưng cũng là đóa hoa yếu đuối mỏng manh, dễ vùi dập. Trải qua nhiều chuyện tự nhiên sẽ trưởng thành, suy tính hơn.

Quan chủ Thanh Lam liền : “Đã giúp thì giúp cho trót. Bất Cầu, con chỉ điểm , là tặng cho một lá bùa hộ mệnh?”

“Không . Đêm qua đến vội, lá bùa hộ mệnh cuối cùng còn thưởng cho Hòa Minh nhà ngài .” Tần Lưu Tây .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-250-ten-trom-du-do-do-de-nap-mang-day.html.]

“Vậy vẽ một lá ?” Dù con vẽ bùa cũng dễ như chữ mà.

Tần Lưu Tây về phía Vương Chính, thấy ánh mắt thanh chính, : “Cũng .”

Vương Chính còn kịp lời cảm tạc.

“Một trăm lượng tiền dầu đèn.”

Vương Chính: “???” Một trăm lượng một lá bùa hộ mệnh?

“Ha ha, Chính Nhi, còn mau lấy tiền dầu đèn tới.” Vương công ha hả xuất hiện, mặt còn nửa điểm u sầu, cũng ông bao nhiêu.

Vương Chính vội vàng đồng ý, sai gã sai vặt lấy bạc.

Vương quản sự lúc bưng bát t.h.u.ố.c sắc xong tới, sai lấy giấy vàng chu sa.

Vương công cũng hỏi Tần Lưu Tây về chuyện Vương Chính mệnh phạm đào hoa sát, uống t.h.u.ố.c xong liền cùng họ luận đạo. Ông Tể tướng nhiều năm, thời trẻ cũng từng ngừng nhậm chức ở bên ngoài để tích lũy kinh nghiệm, chiến tích, kiến thức sâu rộng. Nói về phong thổ các nơi tín ngưỡng tế lễ địa phương đều thuộc như lòng bàn tay.

Mà Tần Lưu Tây tuy thể gọi là nhiều sách vở, nhưng vì phận đặc biệt, nàng cũng chỉ giới hạn ở một nơi. Mấy năm nay cũng thường xuyên những con đường thường đến để tới những nơi khác, trải qua ít chuyện đời, nên cũng thể tiếp lời .

Vương công thấy nàng tuổi còn trẻ mà tiếp chuyện đấy, trong mắt khỏi xẹt qua một tia tán thưởng.

“Nếu con thể sách quan, nhất định thể tạo phúc cho dân chúng một phương, đó là phúc lớn của Đại Phong .” Vương công chút tiếc tài, : “Đã Huyền môn , cũng thể tục chứ?”

Quan chủ Thanh Lam suýt nữa thì sợ ch·ết khiếp, vội : “Vương công, cô là thiếu quan chủ của Thanh Bình Quan... À đúng , cô là nữ đạo sĩ, thể quan .”

Hoàn tục quan? Nếu để lão bằng hữu , dẫn Tần Lưu Tây đến xem bệnh, kết quả xúi giục tục, e là sẽ đ.á.n.h ch·ết ngay mặt Tổ sư gia mất.

Thư Sách

Nghĩ đến tình huống Tần Lưu Tây thỉnh thoảng nổi loạn, quan chủ Thanh Lam chẳng buồn che giấu phận cho nàng nữa, thẳng giới tính.

Đại Phong tuy cũng nữ tử quan, nhưng phần lớn là nữ tướng hoặc chức quan cấp thấp như ngục , nữ quan thật sự triều đình nghị sự thì đếm đầu ngón tay.

Vương công và Vương Chính đều sững sờ: “Nữ đạo sĩ?”

Vương Chính càng quên cả phận, Tần Lưu Tây đ.á.n.h giá. Nàng... là con gái ?

Vương công thở dài: “Ta thật sự già , đến cả việc con là nữ đạo sĩ cũng . Lại còn hiểu rộng như , thật sự là tú ngoại tuệ trung.”

Thật đáng tiếc.

Ông thấy cháu trai thất thố, ho khan một tiếng, hỏi quan chủ Thanh Lam: “Vậy Thanh Bình Quan thờ phụng vị Tổ sư gia nào? Giáo phái quy củ gì ? Nhập phái thể kết hôn ?”

Quan chủ Thanh Lam: “???”

Trước mắt ông hiện lên một cảnh tượng: Xích Nguyên lão đạo tức thổi râu trừng mắt, ném phất trần: “Tên trộm dụ dỗ đồ , nạp mạng đây!”

Loading...