Thấy   nể mặt, lớp vỏ đạo đức giả  mặt Thẩm Hạo lập tức rạn nứt, để lộ bản chất thật: “Cố Duệ, nếu em   tính sòng phẳng thì  cũng chẳng ngại tính toán rõ ràng với em.”
 
Nói ,   dậy  về phía bố  . Chưa đến hai mươi phút ,   với một xấp giấy dày cộp  tay: “Nè, đây là  bộ khoản chi phí mà nhà   bỏ  cho lễ đính hôn. Em  hủy cũng , nhưng   trả đầy đủ từng đồng một  danh sách .”
 
 cúi xuống xem, suýt thì  thành tiếng.
 
Ngoài 180.000 tiền sính lễ và năm món trang sức vàng như  bàn,  còn liệt kê cả chi phí  , ăn ở, tiền lì xì cho họ hàng nhà ,  đến cả ‘phí tổn thất thanh xuân’ và ‘tổn hại danh dự’ của  cũng  bỏ qua.
 
Đỉnh điểm là cả tiền sửa nhà, mua nhà… và cả phí tắm rửa cho con ch.ó của  cũng  gạch rõ ràng  từng mục.
 
 tức tới mức bật , cầm tờ giấy quẳng thẳng  mặt : “Thích tiền như   là để  đốt cho  luôn một mớ, mang xuống  mà tiêu cho sướng?”
 
Sắc mặt Thẩm Hạo xám ngoét, đang định  gì đó thì  bố  chen ngang:
 
“Cố Duệ, cô đừng  mà trợn mắt với con trai ! Nó hiền lành thật thà nên mới  cô giở trò.   thì  dễ bắt nạt thế .”
 
“Từ đầu    cô là loại đàn bà ham tiền, miệng thì đòi 180.000 tiền sính lễ nhưng chẳng thấy  gì đến của hồi môn. Bấm bàn tính kỹ tới mức hạt còn  văng vô mặt  !”
 
“  cho cô ,  hủy hôn cũng .   bồi thường đủ từng xu theo danh sách, nếu  thì đừng trách chúng  tung hê chuyện  lên mạng cho cô  bại danh liệt!”
 
5.
 
Bị   chỉ thẳng  mặt mắng là hạng đàn bà ham tiền, suốt hơn hai mươi năm sống  đời đây là  đầu tiên  thấy nhục đến thế.
 
Tức đến mức huyệt thái dương giật liên hồi, trong đầu  bất chợt hiện  chuyện bàn bạc sính lễ ngày .
 
Khi  để tránh cảnh hai bên lớn tiếng vì tiền bạc,  và Thẩm Hạo  bàn  với gia đình. Anh  luôn miệng bảo bố   chỉ là dân lao động bình thường, chắc  lo nổi sính lễ cao.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
 
  hết lời giải thích và dỗ dành , cuối cùng mới thuyết phục  bà đồng ý mà  đòi nhà đòi xe. Chỉ lấy đúng 180.000 tiền sính lễ.
 
Vậy mà hôm gặp mặt,   đến ‘sính lễ’ và ‘năm món vàng’. Sắc mặt bố  Thẩm Hạo lập tức tối sầm .
 
Không khí ngột ngạt đến mức khó thở, Thẩm Hạo lúc đó còn tỏ   nghĩa khí mà  dậy vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Cho dù   bán hết đồ trong nhà, con cũng  để Duệ Duệ chịu thiệt. Dì cứ yên tâm, tiền sính lễ nhất định sẽ đủ!”
 
Tiễn nhà họ Thẩm về xong,   dù  gật đầu cho đính hôn nhưng vẫn cẩn trọng dặn dò: “Bố  nó   vui khi nhắc đến tiền, thì  cũng chẳng  gì đến của hồi môn. Nếu họ thật sự vui vẻ mà đưa đủ sính lễ và vàng cưới, thì   ý kiến gì mà đưa đầy đủ của hồi môn. Còn nếu   mà xảy  chuyện thì đám  coi như hủy.”
 
Lúc   còn cho rằng   quá.
 
Giờ  , chỉ  thể : ánh mắt   của , đúng là  trượt phát nào.
 
Bố Thẩm Hạo tham lam trắng trợn, còn  Thẩm thì rụt rè nhu nhược chẳng  chính kiến. Thẩm Hạo thì khỏi  ,   ích kỷ  hèn nhát. Bị bố mắng  mấy câu mà  cúi rạp đầu xuống  dám ngẩng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dam-lua-cuoi-toi-xu-ly-het-may-nguoi/chuong-2.html.]
 
Giữa một đống hỗn loạn thế ,  chỉ  dứt điểm cho nhanh.
 
 cố nén cơn giận,  thẳng  Thẩm Hạo: “Quà gặp mặt với lễ vật hôm đến nhà tổng cộng hơn 2000 tệ. Thêm tiền sính lễ và vàng quy đổi ,  đưa  tròn 300.000 tệ. Anh ký tên    chuyển tiền, từ nay dứt khoát  còn liên quan gì tới  nữa.”
 
6.
 
“Dứt khoát  còn liên quan? Cô  mơ !” Thẩm Hạo đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt   lạnh như băng: “Chúng  bên  hai năm… Hai năm đó  nhẫn nhịn đủ thứ, chịu đựng cái tính tiểu thư thất thường của cô. Giờ cô  hủy hôn là hủy hôn,   là cái gì?”
 
Bộ mặt bất ngờ đổi trắng  đen của   khiến  như tỉnh mộng, hóa  từ  đến giờ   từng thật sự  rõ con  .
 
 vẫn luôn cho rằng chúng  hợp  về quan điểm sống, tính cách cũng hòa hợp.  bây giờ   thì hiểu … tình yêu… cũng  thể là diễn kịch.
 
Nghĩ đến chuyện  đây  từng vô tình tiết lộ với   về của hồi môn, một dự cảm chẳng lành chợt dâng lên.
 
Quả nhiên ngay  đó, Thẩm Hạo mở miệng : “Ba triệu! Một xu cũng   thiếu, nếu  thì khỏi bàn chuyện hủy hôn.”
 
“Ba triệu?”  hít một  lạnh: “Anh điên  ?  đào   ngần  tiền?”
 
Thẩm Hạo  ở ghế cầm cốc nước lên uống,  đó  nhạt :
 
“Hóa đơn liệt kê  rõ ràng. Căn nhà mới và chi phí trang trí nội thất là  chuẩn  để cưới cô. Riêng giá nhà  gần một triệu, cộng thêm mấy khoản khác nữa thì ba triệu là còn nhẹ.”
 
“Còn cô bảo   tiền? Nhà cô chẳng   mấy căn nhà ? Dù  tên  cô thì sớm muộn gì chả là của cô. Bán bớt hai căn  là đủ.”
 
“Cho cô thời hạn một tuần. Nếu đến lúc đó tiền   tài khoản,  sẽ  báo cảnh sát tố cáo cô tội lừa đảo hôn nhân. Dù , tiền sính lễ cũng đang  trong tài khoản của cô .”
 
7.
 
Thẩm Hạo cùng cả gia đình  hùng hổ bỏ , bộ dạng cứ như chắc chắn  sẽ  xuống nước. Dù  thì, công việc của  vốn  kỵ dính  tranh chấp  bê bối gì.
 
    tính sai một điều.
 
 vốn là dạng  cứng đầu, mềm mỏng còn  chuyện  chứ cứ hở tí là giở thói ép buộc thì đừng hòng.
 
Ban đầu  định chủ động đến đồn công an , nhưng    kéo  . Bà ôm n.g.ự.c thở dốc từng , do  nhà họ Thẩm chọc tức đến mức cao huyết áp tái phát.
 
Mẹ  hồi trẻ từng theo bố  ăn buôn bán,  nếm đủ đắng cay. Nhẫn nhịn cũng từng mà cúi đầu cầu cạnh  khác cũng .
 
Vậy mà đến tuổi xế chiều,  thành  sợ mất mặt nhất. Lo lắng bà vì tức giận mà xảy  chuyện gì,  vội vàng lái xe đưa bà đến bệnh viện gần nhất.