Trong lòng  dâng lên cảm giác bất an. Nghĩ đến sự trơ tráo của Thẩm Hạo,  vỗ nhẹ vai Trần Viên giọng trầm xuống: “Xem … chúng   tìm từng nhà một .”
 
Toàn bộ thành phố Vân Xuyên chỉ  hai bệnh viện tâm thần. Tính luôn cả trung tâm tiếp nhận ở các thị trấn, khu lân cận và huyện vùng ven thì tổng cộng cũng chỉ  năm nơi.
 
Loại trừ những cơ sở điều trị quá đắt đỏ, cuối cùng chỉ còn  ba địa điểm khả nghi.
 
13.
 
Nếu   vì Thẩm Hạo,  lẽ cả đời   cũng chẳng bao giờ đặt chân  một trung tâm tiếp nhận bệnh nhân tâm thần.
 
May mắn , Trần Viên  rằng  đây cô từng là luật sư  Lưu Mộng Tần ủy thác. Nên khi lấy lý do cần gặp   chủ cũ vì một vụ án  kết, việc đặt lịch thăm gặp diễn  suôn sẻ và  gặp cản trở nào.
 
Phòng tiếp khách rộng rãi nhưng trống vắng, khi Lưu Mộng Tần  đưa  thì  mặt vẫn còn vương chút vẻ sợ hãi.
 
Y tá định kéo tay cô, nhưng cô né tránh theo phản xạ.
 
 kín đáo nhét một cuộn tiền mặt  tay y tá, mới  phép  đối diện  chuyện trực tiếp với cô.
 
Ban đầu  định trấn an vài câu, ai ngờ y tá  khép cửa thì sắc mặt cô lập tức  đổi. Ánh mắt sắc bén    mà hỏi thẳng: “Cô gọi điện   tin tức về con trai . Nó  ?”
 
  từng nghi ngờ tình yêu của một   dành cho con , cũng   ý định che giấu  lợi dụng cô .  chỉ thành thật kể  tình trạng hiện tại của Thẩm Hy, cùng  bộ những gì  xảy  giữa  và Thẩm Hạo.
 
Sau cùng, ánh mắt  lướt qua căn phòng tẻ nhạt và lạnh lẽo mà cô đang sống  chậm rãi hỏi: “Cô   bắt tay với  ?”
 
Lưu Mộng Tần  trả lời ngay. Cô  trầm mặc, ánh mắt rơi    như đang chìm trong hồi ức.
 
Vài phút , cô  ngẩng đầu lên nhẹ giọng hỏi     một câu chuyện  .
 
Câu chuyện bắt đầu bằng một tình tiết cũ kỹ đến nhàm chán: một cô gái đơn thuần mất cha  từ nhỏ, gặp  một  đàn ông dịu dàng ấm áp như cha. Liền ngỡ rằng   tìm  tình yêu đích thực.
 
Chỉ vì Thẩm Hạo  nhà nghèo  mua nổi nhà để cưới vợ. Cô liền bất chấp lời can ngăn của họ hàng, mà kiên quyết thêm tên   sổ đỏ căn nhà do cha  để .
 
Cô cứ nghĩ   cho Thẩm Hạo một mái ấm.
 
Nào ngờ từ đầu đến cuối, thứ mà nhà họ Thẩm nhắm đến… chỉ là tài sản của cô.
 
14.
 
“Sau khi  mang thai vẫn   , đến khi ở cữ còn  nấu cơm cho cả nhà họ ăn. Cô  xem, một  phụ nữ ngu ngốc như … Rơi  kết cục thế    là đáng đời ?”
 
Lưu Mộng Tần lau nước mắt, cả  toát  một vẻ u sầu và mệt mỏi đến cùng cực.
 
  ánh mắt trống rỗng của cô   khẽ lắc đầu:
 
“  nghĩ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dam-lua-cuoi-toi-xu-ly-het-may-nguoi/chuong-5.html.]
 
“Chị chỉ là  trải qua một cuộc hôn nhân sai lầm, điều đó chỉ chứng minh rằng chị từng tin nhầm . Một  chọn sai   nghĩa là cả đời đều là sai.”
 
“Cuộc đời đúng là   đường  , nhưng điều đó  đồng nghĩa với việc   sống mãi trong sai lầm .  tin chúng  ai cũng  quyền sửa sai.”
 
Ánh mắt Lưu Mộng Tần dần  đổi, từ vô hồn chuyển sang sửng sốt.   đây là lúc nên  thẳng:
 
“Thẩm Hạo đang gánh một khoản nợ cờ b.ạ.c  lớn, bây giờ   sang uy h.i.ế.p  để đòi tiền.   sẽ  đưa  lấy một xu.”
 
“Không chỉ  đưa, mà  còn    trả giá.”
 
Lưu Mộng Tần  đáp lời, nhưng   cô  sớm muộn gì cũng sẽ đồng ý bắt tay với .
 
Chẳng bao lâu  khi rời khỏi trung tâm,  nhận  tin nhắn từ Trần Viên:
 
“Lưu Mộng Tần  đồng ý để   luật sư đại diện cho cô  !”
 
“Vậy là chúng   tăng thêm một phần thắng.”
 
Từ thế trận ngang ngửa năm năm, giờ  nghiêng về sáu bốn.  suy nghĩ một lúc, quyết định  châm thêm một mồi lửa nữa khiến nhà họ Thẩm tự bốc cháy từ bên trong.
 
Dù gì thì, so với hai cha con Thẩm gia suốt ngày gào rú như chó điên. Mẹ Thẩm Hạo là Triệu Thúy Anh, mới thực sự là con ch.ó dữ ẩn .
 
Cha con nhà đó cứ tưởng bà  cả ngày chỉ  lặng lẽ  dạo công viên,  nhảy múa ngoài quảng trường.  thứ họ   là ở  lưng, Triệu Thúy Anh đang nuôi tới hai tình nhân.
 
Mà trong  đó,  một  chính là bác sĩ tâm thần từng phụ trách điều trị cho Lưu Mộng Tần.
 
15.
 
Thẩm Phú Quý  quen thói hống hách trong nhà.
 
Có lẽ đến chec ông  cũng  ngờ:  vợ mà ông luôn coi là nhạt nhẽo khô khan, chẳng chút thú vị… Lại đều đặn mỗi tuần  ngoài mở phòng sáu ngày  bảy.
 
Ông    cũng  ,   bụng như  sẽ giúp một tay.   đổi diện mạo, chọn  những tấm ảnh  mật  chụp công phu và rửa  một xấp.
 
Đợi Triệu Thúy Anh  rời khỏi nhà,  liền nhét hết  trong xe của Thẩm Phú Quý.
 
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Sau bữa nhậu với bạn bè, Thẩm Phú Quý loạng choạng trở về xe. Vừa mở cửa  thấy ba tấm ảnh chình ình  mặt… Cảnh ân ái rõ rành rành khiến mắt ông  suýt thì lồi  ngoài.
 
“Con đàn bà khốn nạn !” Ông  là kiểu  chẳng giấu  lửa giận, lập tức gọi điện thoại cho Triệu Thúy Anh.
 
 bên  đang bận ‘giờ vàng hạnh phúc’, dĩ nhiên là  bắt máy. Thẩm Phú Quý tức giận đến run , cầm mấy tấm ảnh lên định xé nát thì bỗng  thấy mặt   ghi địa chỉ khách sạn.
 
Tiếng động cơ vang lên rền rĩ  xa dần,  từ trong bụi cây bước  vươn vai duỗi chân tê cứng.