Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương 4: Bạn  cùng khổ
 
Buổi sáng hôm ,  uể oải  dậy khỏi giường. Người đàn ông hôm    khỏi . Trên bàn   để  1 chiếc thẻ ATM và 1 tờ giấy note ghi password và lời nhắn: “Từ giờ đừng  vẫy nữa”. Trên thẻ ATM in tên của : Trần Ngọc Linh.
Chứng tỏ lời    là thật. Anh   điều tra kỹ và  rõ  là ai.
Hắt thở hắt ,   giường phóng tầm mắt xuống hồ Tây. Hôm qua,  khi mây mưa trong nhà tắm. Anh  nhấc bổng  lên giường   tiếp mấy . Bây giờ  vẫn còn cảm thấy đau hông.
Hắn rời khỏi khách sạn và trở về căn phòng trọ chật hẹp. Trên đường  ghé qua ATM để rút tiền. Khi  cắm thẻ ,  choáng nặng vì  tiền trong thẻ. Đó chính là cảm giác trúng . Cơ mà, chẳng    đánh đổi sĩ diện, phẩm giá, và cả  xác mới    tiền   . Hắn ngậm ngùi rút  5 triệu  trở về nhà.
 
Về đến nhà trọ,  mở toang cửa phòng  để đón ánh sáng và  khí trong lành. Thằng bạn của   dậy , đang  bên chiếc laptop  thời, chắc là  update CV. Mấy hôm , nó  ốm nên cứ   giường, thái độ thì lúc nào cũng cau , gắt gỏng. Một phần vì chán đời, 1 phần cũng vì   tỏ  yếu đuối để nhận  sự quan tâm của . Thật , nó cũng  lắm. Hai thằng đều là trai quê, con nhà nghèo  Hà Nội học. Mấy năm đại học đều ở cùng , san sẻ từng gói mì tôm, dùng chung cả chiếc xe đạp cà tàng.
Hắn đến bên cạnh thằng bạn bảo:
- Đi ăn sáng thôi. Tao mời.
Thằng bạn   thì lập tức  dậy  cùng. Cả đêm qua   về, nó  tưởng là bạn  giận dỗi bỏ  hẳn  cơ. Trong lòng cứ thấy day dứt. Bây giờ,  trở về, tâm trạng   thế , nó cũng bớt áy náy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dam-my-lieu-minh-di-vay/chuong-4-ban-than-cung-kho.html.]
 
Hắn dẫn nó  nhà hàng ăn buffet sang chảnh  :
Tiểu thuyết là nơi chữa lành.
Mấy bạn ghé qua follow mình trên Fb để ủng hộ mình nha. 
Mình là Tiểu thuyết Tsuky.
- Ăn buffet thì  cố ăn nhiều  cho đỡ lỗ.
Thằng bạn  ngạc nhiên lắm, thỉnh thoảng   sang  .  mà, suất buffet  mua , cũng  tập trung  ăn cho đỡ lỗ.
Nó  bên bàn buffet  ăn  tò mò hỏi:
- Sao thế, trúng  ?
Mặc dù  nhục nhưng  cũng chả thèm giấu  gì. 2 thằng   như  em ruột thịt , còn  chuyện gì  giấu  nữa.
- Cũng gần như . Hôm qua tao  vẫy.
Thằng bạn   thì  ngập ngừng,   tiếp tục ăn, điềm nhiên hỏi tiếp:
- Thật sự gặp  phú bà vung tay mạnh đến thế ?
Hắn  thằng bạn hỏi xong  thấy rát rát ở mông, nhưng cũng vẫn  thật:
- Không  phú bà, mà là đại gia.