[Đam mỹ] Nhân Ngư Thuần Khiết Của Thượng Tướng - Chương 11: Quá trời cá luôn!

Cập nhật lúc: 2024-05-05 02:39:34
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm thức dậy Nhất Thiên thấy Lục Hoà mặt, giật .

Hắn thấy ngủ quá nhiều nên xử ? Đáng chết!

Cậu gầm rừ với Lục Hoà tỏ vẻ bực bội, sẽ ngay lập tức đánh nếu dám đụng . Lục Hoà cũng hiểu mà lùi về vài bước, nhẹ giọng với .

- đưa chăm sóc tóc đừng giận dữ.

Hắn dùng tay chải chải mái tóc. Cậu gật gù hiểu ý cũng dừng việc gầm rừ .

Lúc Lục Hoà mới dám tới gần ẵm lên một cách thuần thục đặt lên chiếc xe lăn, chân là một cái hộp nước để đuôi tránh khô. Hắn đẩy rời khỏi nhà bước lên xe huyền phù.

Vừa lên xe huyền phù mau chóng thả hồ nước nhỏ phía cạnh ghế của . Xong xuôi chuyện, mới lệnh cho chiếc xe huyền phù chạy tự động đến Khu giải trí và chăm sóc cá Hải Dương.

Trên đường , Lục Hoà nữa chằm chằm Nhất Thiên như đưa về biệt thự. Cậu thầm nghĩ, khiến áp lực mà c.h.ế.t !

Ngược với Nhất Thiên, Lục Hoà luôn suy nghĩ rằng bé cá của liệu chê chói đến bực tức giận cá c.h.é.m thớt, sang "hứ" với .

Nghĩ thật mệt mỏi, ai dám chê liền liếc đến c.h.ế.t cho xem!

Hắn nghĩ chút cũng khẳng định mà với .

- thật sự chói.

Nhất Thiên: "…" Đợi , ngày đánh c.h.ế.t ngươi xa !

Cậu xoay hướng cái lưng trắng nõn về phía Lục Hoà, đừng hòng thẳng mà chê nữa!

Lục Hoà thấy hành động hờn dỗi trẻ con của mà nhoẻn miệng .

Quả nhiên vẫn là bé cá mà.

Hắn cái gáy đang ửng đỏ do tức giận của đến chăm chú.

Hắn lẽ nên xin .

Nghĩ liền mở lời với .

- xin chê , dù chói thì cũng là chói đến xinh !

Nhất Thiên Lục Hoà với ánh mắt khó hiểu như đang tên kì hoặc nào đấy.

Hắn nhất đừng mở miệng bình luận về nhan sắc của ! cũng , tạm tha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dam-my-nhan-ngu-thuan-khiet-cua-thuong-tuong/chuong-11-qua-troi-ca-luon.html.]

Cậu nghĩ chút liền quyết định, chấp nhặt với trẻ con.

Truyện được dịch/viết bởi: Hóng Dưa Là Chính. Cả nhà yêu ơi, Dưa tới đây~

Lục Hoà thành hồ cũng hắt xì rõ lý do. Hắn đoán chắc rằng A Diệp là lây , trừ lương thưởng tháng của A Diệp!

A Diệp đang đưa đồ ăn sáng cho Tiểu Từ bỗng lạnh run , hôm nay trời trong ? Vì lạnh rõ nguyên do thế ?

Bên , Nhất Thiên bụng đói cồn cào mà rưng rưng nước mắt, khoé mắt phiếm hồng, khuôn mặt trông vẻ ấm ức.

Trong lòng ngừng trách mắng, định cho ăn ? Thật quá đáng!

Lục Hoà cũng cảm nhận đang ủ rũ mà chợt nhớ sáng nay quá gấp gáp, lẽ quên chuyện quan trọng nhất ..

Hắn liền lệnh cho xe huyền phù đến cửa hàng bán cá gần nhất. Hắn áy náy mãi thôi.

Rất nhanh tới cửa hàng gần đó, nhướn lên qua cửa sổ, ánh mắt liền sáng cả lên.

Quá trời cá luôn, thích!

Nhìn ánh mắt lấp lánh khi thấy cá của Nhất Thiên mà Lục Hoà cảm thấy chút buồn , miệng cong.

Hắn liền đùa vui, lẽ thật sự quá vô tâm với trách nhiệm là nuôi dưỡng cá thuần khiết.

Lục Hoà bước cửa hàng mua mỗi loại một con, cho cá bọc chứa nước để cá thể tươi nhất thể để ăn ngay khi còn sống.

Nhất Thiên vui mừng đung đưa đuôi về những con cá đem lên.

Người nuôi dưỡng là tuyệt vời nhất!

Cậu bơi tới thành hồ nhấc lên sàn lựa chọn cá. Cậu liên tục nuốt nước bọt nhưng vẫn thể ngăn chặn một vài giọt nước miếng chảy ngoài, tí tách xuống nền.

Một bên tay nhỏ của cứ vươn thu về, cứ như trẻ con nên ăn món ngon nào .

Cậu phân vân mãi vẫn nên ăn con nào , chỉ thể chọn những con cá trông mắt nhất mà mở tiệc nhỏ ngay xe.

Lục Hoà thích thú với mấy con cá nhịn nổi liền thành tiếng.

- Cậu cứ ăn từ từ, chẳng ai thể giành với cả.

Nhất Thiên thế cũng từ từ mà giải quyết "đồ ăn" của .

Lục Hoà đợi ăn tiệc xong thì mới khởi động xe huyền phù tiếp tục tới Khu giải trí và chăm sóc cá Hải Dương.

 

Loading...