Mặc dù Lâm Tập Tập luôn mong trở về Nam Kinh càng sớm càng nhưng đến lúc về thì cô ngược gấp, khi cửa còn tâm tình ăn sớm hơn một chút, phân phó Thúy Bình đem ít đồ ăn khi lên đường, còn đem theo vài đặc sản cho Tần Mộng.
Kết quả là khi bọn họ cửa, một bức điện tín từ Nam Kinh gửi tới, thúc giục Lâm Kính Đình nhanh chóng về, rằng ở đó xảy chuyện lớn.
Điện tín là do Lâm Tiêu gửi , lẽ bởi vì sự việc quá nhạy cảm, rõ trong bức điện, nhưng Lâm Kính Đình hai ngày tới sẽ trở , liền gửi thêm một bức nữa, điều cho thấy tình hình nghiêm trọng.
Lâm Kính Đình nhận điện báo, cũng do dự, vội vàng mang theo Lâm Tập Tập lên đường.
Lâm Tập Tập đoán rằng Lý Điền Dã bỏ trốn nhưng cô thể , chỉ thể im lặng đường , cho đến khi Lâm công quán buổi chiều, lúc thấy Lý Ngọc thì nàng .
Vẻ mặt Lâm Kính Đình khiếp sợ khi tin Đô đốc từ quan bỏ trốn, còn bước cửa thì xoay ngoài, chỉ để Lâm Tập Tập ở cùng Lý Ngọc.
Lý Ngọc là tiểu thư quan gia cao quý, bởi vì phận nên nàng phong quang rạng rỡ bước Lâm gia, dù nhiều năm con nhưng Lâm gia bao giờ thờ ơ với nàng. Tuy nhiên, bây giờ Lý Điền Dã , núi dựa của nàng cũng sụp đổ theo, về nàng sẽ sống như thế nào đây? Nghĩ đến những thứ , nàng thể ?
“Đang êm , tại chuyện như thế.” Nàng tố khổ với Lâm Tập Tập.
Lý Điền Dã bỏ trốn nhưng thật vẫn còn dấu vết để theo dõi, khi đảm nhiệm chức vụ Tuần phủ thì việc trướng Viên Trí Kỳ – kẻ đầu chính phủ phương Bắc, thể là quan hệ huyết thống, đó thuận lợi lên Tuần phủ cũng là do Viên Trí Kỳ ở lưng đổ dầu vô lửa.
Lúc đầu, Lý Điền Dã tuyên bố độc lập nhưng cũng nhiều băn khoăn, đó thời gian cấp bách nên mới miễn cưỡng gật đầu, nhưng cái chức Đô đốc khiến tương đối buồn bực, nhiều thế lực luôn kìm hãm , còn Quý Khôn ngày càng lớn mạnh, thời thời khắc khắc đều thể uy h.i.ế.p đến địa vị của .
Điều mà Lý Điền Dã lo lắng nhất là Viên Trí Kỳ thể trở thành Tổng thống đầu tiên, trong trường hợp , , phản bội Tổng thống chắc chắn sẽ kết cục , cho nên mới chọn bỏ chạy ngay lúc , để cho ứng phó kịp thời.
Lâm Tập Tập dìu Lý Ngọc đến ghế sô pha, kiên nhẫn an ủi: “Tẩu tẩu đừng lo, chuyện nghiêm trọng như tẩu nghĩ .”
Lý Ngọc vẫn như cũ, đắm chìm trong bi thương của cách nào thoát , nắm chặt chiếc khăn tay lau nước mắt, “Bọn họ thì những tỷ gả ngoài như thì thế nào? Nhiều năm như nhưng thể sinh đứa con nào, tuổi tác cũng lớn, nếu Kính Đình giận cá c.h.é.m thớt, hưu thê thì đây?” Nói tới đây, Lý Ngọc nhịn lớn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-101.html.]
Lâm Tập Tập bất lực bộ dáng thương tâm của nàng, ở trong truyện, Lý Điền Dã bỏ chạy, Lý Ngọc ở Lâm gia sống khổ sở, Lâm Kính Đình liên tục nạp , so với trẻ tuổi hơn, mặc dù Lý Ngọc bỏ rơi nhưng khác gì ở lãnh cung là mấy. Ở Lâm gia, ai ai nàng cũng mắt, cuối cùng chạy đến sân viện vắng vẻ nhất sống một , sống cuộc sống biệt lập.
Hết sức đáng thương.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
tình hình ngày hôm nay khác, Lâm Tập Tập sống chung với Lý Ngọc lâu như , sớm cảm tình, cô sẽ trơ mắt Lý Ngọc rơi kết cục như trong truyện.
“Tẩu tẩu đừng , tẩu nhiều kinh thư như hẳn giữa với đều là duyên phận, khi duyên cạn thì dĩ nhiên chia lìa, tẩu cần lo lắng địa vị của tẩu ở Lâm gia, tẩu quên , ở Lâm gia, còn , chính là núi dựa của tẩu, dư sức.”
Nghe cô bảo đảm như , tiếng Lý Ngọc cũng dừng , chỉ thấy nàng ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng, bộ dạng đáng thương hỏi cô: “Tiểu cô, đây là đang dỗ ?”
Lâm Tập Tập trấn an vỗ tay nàng, : “Tẩu dáng vẻ của giống như đang đùa giỡn ? Yên tâm , ở đây, đây tẩu ở Lâm gia thì cũng .”
Lý Ngọc trở tay cầm lấy tay Lâm Tập Tập, , “Tiểu cô…”
Lý Điền Dã bỏ chạy, phủ Đô đốc như rồng đầu nhưng Quý Khôn là trách nhiệm, ông là thứ hai Lý Điền Dã nên nhanh tiếp nhận hết thảy công việc ở phủ Đô đốc, mặc dù bản ông tỏ thái độ nhưng với tình trạng nắm quyền thế , còn ai dám tranh giành với ông đầu?
Ngay đó, đại diện các bên bày tỏ sự ủng hộ của họ đối với việc Quý Khôn đảm nhận chức vụ Đô đốc ngay trong hội nghị.
Quý Khôn đồng ý ngay, ông khẳng định việc quan trọng nhất lúc là tìm Lý Điền Dã, nhưng ai cũng rằng thể tìm Lý Điền Dã, Quý Khôn chỉ giành chút thời gian nhằm giải quyết những tiếng ủng hộ ông mà thôi.
Trong thời buổi loạn lạc, chỉ tranh chấp liên miên với nước ngoài, mà còn đấu tranh nội bộ trong nước, trong môi trường như , bách tính tìm cái gọi là yên bình.
Lâm Tập Tập nghĩ đến bản lĩnh của Tần Mộng, trong đầu nghĩ: Sau khi tìm cuộc sống định cho bản , cô nên gì đó cho thế giới do chính xây dựng .