ĐĂNG HOA TIẾU - Nữ Tử Cô Độc Vào Kinh Trả Thù Cho Cả Gia Đình - Chương 250: Kết thúc 1

Cập nhật lúc: 2025-04-05 15:08:33
Lượt xem: 399

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu tháng chín, tiết Hàn Lộ qua ba ngày.

Kể từ ngày Lục Đồng thành , tròn một tháng.

Những ngày đầu tân hôn luôn bận rộn hơn thường lệ.

Nào là bái kiến trưởng bối, về thăm nhà đẻ, tham gia tiệc tùng, mãi đến khi qua lễ "mãn nguyệt," các nghi lễ mới thể giản lược.

Lục Đồng vốn là kiên nhẫn với các lễ nghi phiền phức, còn Bùi Vân Ánh càng nàng khó chịu, nên chỉ qua loa, các nghi thức hôn lễ đều tối giản hết mức thể. Những ngày nghỉ phép mà hoàng đế đặc biệt chuẩn cho, hoặc là họ cùng chăm sóc khóm mộc cẩn trong phủ, hoặc xe ngựa đến Đan Phong Đài ngắm lá phong đỏ, hai hiếm khi sống thảnh thơi vài ngày.

kỳ nghỉ, cả hai bắt đầu bận rộn với công việc của .

Sau khi Hoàng đế Nguyên Lãng đăng cơ, ông đổi lễ "Hạ Miểu" thành "Thu Thú" như thời Tiên đế. Lễ bao gồm các đội quân xe nhẹ, kỵ binh, cung thủ đều tham gia huấn luyện và kiểm tra. Bùi Vân Ánh mỗi ngày bận rộn ở võ trường, lúc đến tận khuya mới về.

Lục Đồng cũng bận rộn kém.

Khi thu sang, thời tiết chuyển lạnh, bệnh nhân đến Nhân Tâm Y Quán lấy thuốc ngày càng đông. Thêm đó, vì từng đầu bảng đỏ kỳ thi mùa xuân của Thái Y Cục, từng việc ở Y Quan Viện, nên khi Lục Đồng tại y quán, bệnh nhân đến đông hơn hẳn so với lúc Miêu Lương Phương còn . Danh tiếng của Y Quan Viện Hàn Lâm luôn trọng lượng.

Sáng sớm, Y Phương Cục nhộn nhịp hẳn lên.

Lâm Đan Thanh nửa gục bàn, đang tranh cãi với Kỷ Tuân về một vị thuốc.

"Sài hồ, hoàng cầm, sinh địa, sơn thù du, mẫu đơn bì, bạch thược…" Lâm Đan Thanh chỉ phương thuốc bàn: "Thêm vị Hạ Cô Thảo khác nào vẽ rắn thêm chân, , bỏ !"

"Đối diện nàng, Kỷ Tuân nhíu mày, giọng bình tĩnh nhưng kiên định:

""Thêm Hạ Cô Thảo thì hơn."""

"Lâm Đan Thanh nhượng bộ:

""Bệnh thuộc chứng đau đầu do kinh nguyệt, khi hành kinh âm huyết tụ, xung khí quá thịnh, xung khí lẫn gan khí thượng nghịch… Kỷ đại phu, là phụ nữ, am hiểu nhất về phụ khoa, chắc chắn thể thêm!"""

Kỷ Tuân xoa trán.

Từ khi Y Phương Cục thành lập, những cuộc tranh luận như thế diễn hàng ngày, chỉ giữa Kỷ Tuân và Lâm Đan Thanh. Các y giả cùng biên soạn y tịch, phân biệt y công bình dân ngự y trong cung. Do mỗi thói quen hành y khác , phương thuốc đưa thường giống . Khi gặp bất đồng ý kiến, việc tranh cãi đến đỏ mặt tía tai là chuyện thường. Có lúc qua đường thấy, còn tưởng bên trong đang đánh .

Khi Lục Đồng bước cửa, hình ảnh đầu tiên đập mắt nàng là cảnh Kỷ Tuân và Lâm Đan Thanh đang giằng co.

Thấy nàng bước , ánh mắt của Lâm Đan Thanh sáng rỡ, nhanh chóng tiến lên vài bước, nắm lấy tay nàng: “Lục , xem thử xem, phương thuốc bỏ vị Hạ Cô Thảo sẽ hơn ?”

Lục Đồng: ...

Nàng nghĩ, đây nào đang chọn phương thuốc, rõ ràng là đang phân xử đúng sai.

Nàng qua hai phương thuốc, cân nhắc lời : “Thật cả hai đều , mỗi cách lợi ích riêng.” Lời dứt, Lâm Đan Thanh tỏ vẻ bất mãn, trong khi Kỷ Tuân thở phào nhẹ nhõm, liếc nàng đầy ơn. Hắn thật sự giỏi tranh luận.

“Thôi , bàn chuyện nữa,” Lâm Đan Thanh tranh cãi thêm, chỉ hỏi nàng: “Hôm nay tới đây? Không mấy hôm nay ở Nhân Tâm y quán ?”

"Lục Đồng đáp: “Tiên sinh Miêu Y Phương Cục đang biên soạn sách thuốc, nên sắp xếp một bài thuốc cổ bảo mang tới.”.

Dứt lời, nàng đặt chiếc hòm thuốc xuống, lấy một tập văn thư đưa qua.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Kỷ Tuân nhận lấy, : “Đa tạ.”"

"“Tiên sinh nhắn rằng, việc lợi ích cho y học thiên hạ, là đại thiện, cần cảm tạ.”.

Kỷ Tuân gật đầu, ánh mắt nàng đầy cảm kích."

Từ khi Lục Đồng thành , nàng ít tới Y Phương Cục hơn. Không ít bận việc trong cung mà bỏ lỡ cơ hội gặp nàng. Đây là đầu tiên họ gặp kể từ khi nàng kết hôn.

So với khi còn ở Y Quan Viện, sắc mặt Lục Đồng nay hồng hào hơn, còn vẻ nhợt nhạt như . Nàng mặc bộ áo lụa màu xanh ngọc, mái tóc đen như mây, răng trắng môi hồng, toát lên sức sống khác hẳn.

Kỷ Tuân bất giác nhớ tới bộ áo màu lá liễu từng tặng nàng ở Tô Nam. Đáng tiếc khi , chiếc áo xinh tươi sáng, nhưng nàng sống khổ sở. Nay nàng mặc bộ quần áo mới, màu sắc tương tự tôn lên nét xuân sắc như cành liễu mới đ.â.m chồi.

Hắn quan sát một lúc, : “Để bắt mạch cho nàng.”

Lục Đồng đưa tay, để ngón tay đặt lên cổ tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-250-ket-thuc-1.html.]

Chỉ một lát, Kỷ Tuân thu tay , nàng với ánh mắt ngạc nhiên: “Tình trạng khá hơn nhiều, định hơn .”

Thật , từ khi nàng trở về Thịnh Kinh nửa năm nay, Lục Đồng cũng từng phát bệnh trở .

những phát bệnh kinh khủng như ở Tô Nam. Tuy chịu đau đớn, nhưng may mắn nguy hiểm đến tính mạng. Kỷ Tuân từng , độc tố ngày xưa đang dần đào thải, chỉ là quá trình sẽ gian nan.

Tương lai, nàng thể phát bệnh thêm vài nữa, nhưng rơi tuyệt vọng, mà là một hy vọng khác, báo hiệu cơ thể đang dần hồi phục.

Dẫu vết thương kết vảy đau, nhưng nàng hạnh phúc, trông nàng vui vẻ hơn nhiều.

Lâm Đan Thanh : “Lục , tối nay Y Quan Viện tiệc mừng, chúc mừng những chọn ngự y năm nay, chúng cùng .”

Thường Tiến giữ lời, các y quan cứu dịch ở Tô Nam quả nhiên thăng chức nhanh chóng. Thường Tiến ghi tên Lâm Đan Thanh danh sách dự ngự y. Nếu cuối năm nay thi cử thuận lợi, nàng sẽ chính thức trở thành ngự y.

Với một y quan mới, đây quả là sự thăng tiến thần tốc.

Lâm Đan Thanh hài lòng, còn tiết lộ kế hoạch của cho Lục Đồng , nàng đang cố gắng trong một năm thành ngự y, hai năm thành y chính, ba năm vượt qua Thường Tiến để vững tại Y Viện.

Lục Đồng do dự bày tỏ sự ủng hộ với nàng.

“Hôm qua Thường y chính còn bảo lâu gặp . Tối nay cùng nhé, tiện thể để ông lấy cho vài loại dược liệu .”

"Lục Đồng lắc đầu: “Hôm nay , Miêu sắp , tiễn ông .”

“Tiên sinh Miêu sắp ?” Kỷ Tuân và Lâm Đan Thanh đều ngạc nhiên: “Chuyện từ khi nào ?”"

"“Đã quyết định từ , ông cho với các ngươi, cũng các ngươi tới tiễn.”.

Lục Đồng mỉm : “Tiên sinh cân nhắc riêng, cũng tiện thêm.”"

Nghe , Kỷ Tuân và Lâm Đan Thanh đều chút bùi ngùi.

Dẫu , họ từng cùng dự lễ mừng ở Y Quán, vị lão y tầm về y lý.

Đang chuyện, bên ngoài Y Phương Cục vang lên tiếng vó ngựa. Một chiếc xe ngựa đỏ dừng cửa, rèm xe vén lên. Người xe thấy Lục Đồng, liền vẫy tay.

Là Bùi Vân Ánh tới.

“Ôi, Bùi Điện soái tới đón kìa.” Lâm Đan Thanh trêu: “Ta , hễ ngày nào ngai trực, mỗi chiều đều tới Tây Nhai đón về. Một Chỉ huy sứ Điện Tiền Ti bỗng biến thành lính tuần miễn phí của Tây Nhai. an ninh ở đó hẳn, đến nỗi đêm khuya chẳng nhà nào cần khóa cửa.”

Lục Đồng đáp, chỉ xách hòm thuốc lên, dặn dò Lâm Đan Thanh vài câu, cuối cùng : “Ta tiễn Miêu , bàn chuyện của Y Phương Cục.”

Lâm Đan Thanh vẫy tay: “Đi , gửi lời chúc thượng lộ bình an.”

Kỷ Tuân cửa, thấy bóng nàng chạy về phía xe ngựa, tràn đầy sức sống. Khi tới gần xe, xe vươn tay nắm lấy cánh tay nàng, kéo nàng lên xe. Hắn ngẩng lên, khẽ gật đầu với Kỷ Tuân, coi như chào hỏi, mới buông rèm xuống.

Kỷ Tuân cúi mắt, ánh trầm tư.

Đây đúng là bộ dáng của yêu thương.

Trên xe ngựa, Lục Đồng định, Bùi Vân Ánh đưa nàng một tách .

Lục Đồng nhận lấy, nhấp một ngụm hỏi: “Sao đến sớm ?” Thời gian đến sớm hơn so với lúc nàng với đó.

“Hôm nay luyện võ, trong phủ cũng việc gì. Hơn nữa, để nàng gặp Miêu sớm, thể chuyện với ông nhiều hơn một chút.”

Nhắc đến lão Miêu, Lục Đồng trong lòng thở dài một . Miêu Lương Phương quyết định trở về thôn Miêu Gia. Nửa năm , khi Lục Đồng trở về Thịnh Kinh, từ chức Y Quan tại Y Quan Viện, Miêu Lương Phương nhiều thôi. Sau đó, khi chuyện hôn nhân giữa nàng và Bùi Vân Ánh định, lão Miêu mới miễn cưỡng ý định của một ngày cuối năm tại y quán.

“Tiểu Lục, hơn hai mươi năm về Vân Lĩnh, cũng làng Miêu Gia bây giờ thế nào.”

Ông gõ nhẹ chân : “Ngày xưa Thịnh Kinh, là vì lòng mang oán hận, cam lòng, cũng chẳng mặt mũi để trở về. Bây giờ nghĩ , thật là tự khổ .

“Hiện tại chuyện qua, đúng sai rõ. Ta cũng trở về xem thử nhà cửa . Những năm qua tin tức của , chắc họ lo lắng lắm. Ta định mở một y quán ở thôn Miêu Gia. Nơi đó y học phát triển như Thịnh Kinh, mang những gì học ở Thịnh Kinh về Vân Lĩnh, để những nghề y như cũng thể cứu giống y quan Thịnh Kinh.”

Ông Lục Đồng: “Tiểu Lục, ngày nhắc chuyện vì y quán thể thiếu trông coi. nay con còn là Y Quan Y Quan Viện, thấy con vẫn một lòng hành y, điều đó khiến yên tâm hơn nhiều..”

Lục Đồng níu giữ, nhưng thế nào. Tâm trạng của Miêu Lương Phương, một xa quê hơn hai mươi năm, nay trở về, nàng hiểu rõ hơn ai hết. Thực sự, nàng lý do nào để ngăn cản.

, đối mặt với sự chia ly, nàng vẫn chuẩn sẵn sàng.

Loading...