ĐĂNG HOA TIẾU - Nữ Tử Cô Độc Vào Kinh Trả Thù Cho Cả Gia Đình - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-04-04 18:44:12
Lượt xem: 561
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Đồng đội mạng che, bước khỏi Trúc Lý Quán, Ngân Tranh từ bên ngoài tiến lên đón nàng.
Nàng bước đến bên cạnh Lục Đồng, thấp giọng : "Cô nương, ngân phiếu giao hết cho Tào gia ."
Lục Đồng gật đầu: "Tốt."
Tào gia của Khoái Hoạt Lâu, vốn xuất từ kẻ vô , từ gặp vận may, bám quý nhân, phép mở một sòng bạc ở phố Thanh Hà phía nam thành.
Tào gia vốn phát tài từ việc cho vay nặng lãi trong sòng bạc, vốn gan lớn, nay quý nhân chống lưng, càng coi ai gì. Ngày đó Lục Đồng đến sòng bạc, Tào gia Ngân Tranh gian lận đặt bẫy, nhưng khi Lục Đồng đưa hai ngàn lượng bạc thắng giao cho Tào gia, vui lòng giúp Lục Đồng việc .
Tào gia chỉ cần bạc, còn những chuyện ngầm bên , rảnh quản. Huống chi thể mở sòng bạc ở nam thành, lưng đại thụ nương tựa? Dù Vạn Toàn lôi nhà họ Kha , Vạn Phúc rốt cuộc cũng chỉ là đầy tớ nhà họ Kha mà thôi.
Một tên đầy tớ, Tào gia thực sự chẳng để mắt.
Chuyện về Tào gia, là đây lúc nàng nhàn rỗi trong y quán, từ miệng Đỗ Trường Khanh mà . Y là kẻ phong lưu, ở Thịnh Kinh hễ thanh lâu sòng bạc nào, y đều rành rẽ hơn ai hết, chỉ tùy miệng nhắc đến Tào gia như , nhưng khiến Lục Đồng ghi nhớ trong lòng. Vì thế mới cục diện , mời Vạn Toàn bẫy.
Giờ Tào gia một khoản bạc lớn như , thuận tay giúp Lục Đồng giữ Vạn Toàn , cũng giúp Lục Đồng tiết kiệm nhiều sức.
Ngân Tranh thấy xe ngựa gọi từ đến, vội kéo Lục Đồng cùng lên xe.
Xe ngựa chạy vòng quanh phố Thịnh Kinh mấy vòng, Lục Đồng và Ngân Tranh đổi xe mấy , xác định ai theo mới thong thả trở về y quán.
Trong y quán, Đỗ Trường Khanh đang gục tủ thuốc ngắm mưa, thấy hai về, liền nhấc mí mắt lên, than phiền: "Lục đại phu, trời mưa to còn chạy ngoài, cô sợ ướt giày ."
Ngân Tranh xếp ô, liếc : "Dù mấy ngày nay trong y quán mua thuốc cũng ít, một Đỗ chưởng quầy là đủ . Ta và cô nương dạo một chút, tiện ngắm cảnh mưa Thịnh Kinh."
Đỗ Trường Khanh hì hì mấy tiếng: "Có nhã hứng ghê nhỉ. Chỉ là thực sự thưởng thức mưa, đến Ngộ Tiên Lâu ở nam thành? Lầu bên sông liễu, đến ngày mưa, khói mưa m.ô.n.g lung, nước sông đều xanh biếc, nếu tìm một thuyền hoa trong đó càng , mời thuyền nương đàn vài khúc, uống chút rượu ấm, gọi một đĩa bánh cuộn mỡ ngỗng, mới gọi là lạc thú nhân gian..."
Hắn đang say sưa , ngẩng đầu lên, phát hiện mặt còn ai. Chỉ A Thành chỉ phòng trong, nháy mắt với : "Hai họ ."
Đỗ Trường Khanh tức giận: "Không lễ phép gì cả, ít cũng hết câu chứ!"
Lục Đồng lúc , thực sự tâm trạng Đỗ Trường Khanh khoe khoang.
Nàng vòng qua tiểu viện phòng, Ngân Tranh giúp nàng cởi áo mưa ướt, một bộ áo mỏng lụa xám xanh, đem quần áo ướt mái hiên giặt.
Lục Đồng xuống bàn.
Trong ống bút tre cũ bàn cắm xéo hai cây bút lông sói, cửa sổ bày mực và bút.
Đây là những vật Ngân Tranh lục từ trong tủ gỗ vàng trong phòng , lẽ là đồ cũ của chủ nhân đây để . Ngân Tranh đôi khi chữ cửa sổ, ánh sáng chiếu qua cành mai, gió thổi đêm trăng, cũng khá thú vị.
Lục Đồng ít khi chữ.
Phần lớn thời gian, nàng đều ở trong sân xay thuốc, hôm nay bàn, lấy giấy bút, chấm mực, một chữ "Kha".
Nét chữ của nàng khác hẳn với lối chữ nhỏ của Ngân Tranh, những dịu dàng, ngược còn cẩu thả phóng khoáng.
Lục Đồng chữ "Kha" đó, thất thần.
Cha là thầy dạy học, ba đứa con trong nhà đều do cha đích khai tâm. Chữ của Lục Nhu ôn nhuận nhàn nhã, tú lệ phiêu dật. Chữ của Lục Khiêm kết cấu nghiêm cẩn, thô kính trang trọng. Chỉ Lục Đồng chữ, vẽ bừa một , hỉ nộ tùy tâm.
Cha luôn tức giận đến nhảy dựng lên khi thấy bài thư pháp nàng nộp lên, càng phạt càng cẩu thả, càng cẩu thả càng phạt. Vì thế Lục Khiêm lén cha tìm một quyển chữ, lén lút đưa cho nàng : "Đây là chữ của danh gia Trình đại sư, chữ của ông kỳ lạ quái dị, chí ở mới lạ, thích hợp với hơn những chữ khác. Muội cho , đừng vẽ bậy nữa, khỏi cha ngày nào cũng mắng , mà bực ."
Lục Đồng lật xem quyển đó, quả thực hợp ý nàng, nên cứ lật lật mà mô phỏng, suýt rách cả quyển . Mãi mới , quyển đó đắt lắm, đến một lượng bạc, Lục Khiêm để mua quyển , chép sách thuê cho bạn học nhà giàu suốt nửa năm trời.
Lục Đồng chữ đen giấy trắng.
Quyển đó sớm thất lạc , nhưng giờ đây, nàng hạ bút, vẫn là nét chữ năm xưa.
Nàng lặng lẽ một lúc, cầm bút lên, chữ "Kha", thêm mấy chữ "Thích Thái sư" và "Thẩm Hình Viện" .
Hôm nay nàng gặp Vạn Phúc, tuy y điều giấu giếm, nhưng rõ ràng, mạch truyện của bộ sự việc rõ ràng .
Vĩnh Xương năm ba mươi bảy, tiết Kinh Trập tháng ba, Lục Nhu may công tử phủ Thái sư nhục tại Phong Nhạc Lâu.
Nhà họ Kha e sợ quyền thế phủ Thái sư, đè nén chuyện xuống, thậm chí vì cầu phát đạt, tiếc chuyện ác quỷ, nhốt Lục Nhu trong nhà, vu khống nàng mắc bệnh điên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-35.html.]
Lục Nhu cam chịu, gặp tai họa , dù thế nào cũng đòi một công đạo, càng giam cầm trong phủ họ Kha như một kẻ điên, nên thư gửi về huyện Thường Vũ cầu cứu Lục Khiêm.
Chuyện Lục Nhu thư, để Kha Thừa Hưng , đồng thời nhà họ Kha phát hiện Lục Nhu thai. Tháng sáu năm đó, của phủ Thái sư cùng nhà họ Kha gây áp lực, vì thế nhà họ Kha, đúng hơn là Kha Thừa Hưng g.i.ế.c Lục Nhu diệt khẩu. Nếu thì thể giải thích vì hôm của phủ Thái sư đến, ngày hôm Lục Nhu nhảy hồ, và lâu khi Lục Nhu c.h.ế.t thì việc buôn bán đồ gốm của nhà họ Kha phủ Thái sư coi trọng.
Đủ loại hành vi, càng giống như phủ Thái sư uy h.i.ế.p dụ dỗ, lấy tính mạng của Lục Nhu đổi lấy sự thăng tiến của nhà họ Kha.
Không lâu khi Lục Nhu chết, Lục Khiêm kinh, tiên đến nhà họ Kha chất vấn về cái c.h.ế.t của Lục Nhu, đó lâu, Lục Khiêm giam cầm, phán quan của Thẩm Hình Viện là Phạm đại nhân kết tội Lục Khiêm.
Lục Đồng khoanh mạnh một vòng tròn ba chữ "Thẩm Hình Viện".
Lục Khiêm nhất định phát hiện điều gì đó, nếu sẽ vô cớ gánh một tội danh như . Nhìn qua đúng là vì hành động của Lục Khiêm mà liên lụy cả cha cùng gặp nạn.
Manh mối mà Lục Khiêm phát hiện, nhất định quan trọng...
Lục Đồng nắm chặt bút.
Người ở huyện Thường Vũ Lục Khiêm tháng ba mới nhận tin Lục Nhu chết, nhưng lúc đó Lục Nhu rõ ràng còn sống. Là ai mua chuộc, đúng hơn là dẫn dắt sai lệch hàng xóm ở huyện Thường Vũ, rốt cuộc là nào thủ đoạn lớn như ?
Chỉ một phủ Thái sư, thể một tay che trời như thế ?
Đáy mắt Lục Đồng lướt qua một tia lạnh lẽo.
Ngân Tranh giặt xong quần áo phơi khô, từ bên ngoài , thấy chữ Lục Đồng giấy, khỏi giật . Ngập ngừng một lúc, Ngân Tranh mới mở miệng : "Hôm nay cô nương gặp đầy tớ của Kha đại lão gia, nếu đồng ý việc cho cô nương..."
"...cô nương định tìm sự thật, để minh oan cho nhà họ Lục ?"
"Minh oan?" - Lục Đồng ngoài cửa sổ, thì thầm tự .
Thời tiết sắp sang hạ , hôm nay mưa, sắc trời trong như thường ngày, mây đen cuộn sóng, tiếng sấm nhẹ vang lên.
Nàng ngẩng đầu, đôi mắt đen u lạnh phản chiếu đám mây dày, dường như một tia sát khí lóe qua.
Minh oan gì?
Sự thật thì tác dụng gì?
Lục Nhu nhục, chịu nhẫn nhục, liều mạng đòi một công đạo, kết quả dìm c.h.ế.t trong hồ lạnh, thành một nắm hương hồn.
Lục Khiêm đau lòng cho trưởng tỷ, mang trong lòng chính nghĩa, bất chấp thế tình lạnh bạc cũng tự chạy đôn chạy đáo tìm kiếm chứng cứ, kết quả danh tiếng tan tành, đến c.h.ế.t cũng thể vạch trần sự thật cho thiên hạ thấy.
Còn cha nàng, cả đời, rơi kết cục thảm khốc diệt môn tuyệt hộ như .
Tìm sự thật, thì thể minh oan ?
Dù minh oan, thì thể khiến những kẻ đó ác ác báo ?
Thích Thái sư thể mua chuộc nhà họ Kha, mua chuộc Thẩm Hình Viện, lẽ tương lai còn thể mua chuộc Đại Lý Tự, hoặc là với hoàng quốc thích quan hệ họ hàng, dù sự thật phơi bày, thiên tử che chở, sẽ xử tử hình, giam vài ba năm thả , nắm nặng thả nhẹ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
bốn mạng nhà họ Lục của nàng sẽ bao giờ trở nữa.
Tại ?
Tại mạng của quyền quý cao quý, mạng của dân thường thấp hèn?
Tại bọn chúng g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà bốn , mà còn thể coi như từng chuyện gì xảy .
Lục Đồng : "Không, định minh oan."
Ngân Tranh ngạc nhiên nàng.
Thân hình thiếu nữ mảnh mai, tóc đen ướt buông xuống vai, gió mưa lạnh lẽo, như một dải mây mỏng mưa tưới ướt, m.ô.n.g lung dễ tan.
Nàng cúi đầu, chằm chằm nét chữ như thảo như cuồng giấy trắng, chầm chậm đưa tay vo nát tờ giấy, đặt đèn đốt .
Giấy trắng chớp mắt thành tro tàn, gió thổi bay .
"Tỷ tỷ của c.h.ế.t ."
Lục Đồng lẩm bẩm: "Ta đồng táng."