Đăng Thiên Khuyết - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:50:18
Lượt xem: 353
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm giác như về quá khứ.
Dù ba tháng nay chúng ngày ngày sớm chiều bên , nhưng giữa hai vẫn còn chút lạ lẫm khó thành lời.
Xuân Sinh ca câu đó xong, ánh mắt liền trở nên dịu dàng.
Khóe miệng khẽ cong, trong mắt ánh lên giọt lệ.
Ta nhào lòng , nũng nịu : "Ca ca, đêm nay ngủ cùng ."
04
Sắp đến cuối năm, trong cung càng thêm lạnh lẽo.
Ta thì chẳng rét, cũng chẳng đói.
Bốn vị sư phụ chẳng hồn của , đúng một câu:
Chúng cung, quả thực là trong đó!
Vương trù nương ở ngự thiện phòng, hóa là cố nhân của tam sư phụ .
Bà tam sư phụ giờ gầy nhẳng như que củi, liền hừ lạnh hai tiếng:
"Lão già , lão nương hầu hạ, sống nào dễ dàng gì!"
Miệng thì mắng , nhưng mắt bà đỏ hoe.
Ta sát bên, nũng nịu :
"Sư nương , sư phụ mỗi uống rượu đều gọi: 'Phương nhi , với nàng.' Nghe chừng 'Phương nhi' là khuê danh của ."
Vương trù nương lời nào, cứ thế liên tục gắp thức ăn hộp cơm cho .
Hai bát yến sào.
Một đĩa bánh chẻo ngọc bích.
Một dĩa bánh sen hoa quế.
Một thố canh sâm gà ác.
Ta tiện tay bốc một viên viên chay chiên giòn bỏ miệng, lơ đãng :
"Làng lão Lưu què nấu ăn, tay nghề cũng na ná sư nương đấy."
Vương trù nương lập tức đáp: "Ta nào dám so với ông , năm đó chỉ là..."
Nói nửa câu, bỗng dừng , lo lắng liếc một cái.
Ta lúc đang đảo quanh nhà bếp xem thể trộm gì, chẳng rõ bà gì.
Vương trù nương liền thở phào nhẹ nhõm.
Bà gương mặt , kéo thấp vành mũ thái giám xuống, vẫy tay:
"Mau , việc gì thì ngoan ngoãn ở lãnh cung, đừng suốt ngày lang thang."
Ta xách hộp cơm nặng trĩu về lãnh cung.
Xuân Sinh ca đang đèn, vá áo cho .
Thấy trở về, ngạc nhiên hỏi: "Sao hôm nay lâu thế?"
Ta hì hì, bày hết đống đồ bàn.
Xuân Sinh ca một bàn đầy thức ăn, khẽ xoa mặt , áy náy :
"Hoàn Tử, theo ca ca chịu khổ ."
Ta sát bên , nắm tay : "Ca ca, rời khỏi lãnh cung ?"
Xuân Sinh ca nhẹ giọng đáp:
"Trước thì thấy cũng . bây giờ ngoài . Ở lãnh cung, sống ."
Nghe xong, sững .
Không ngờ là vì lý do .
Bên ngoài chợt vang lên tiếng huyên náo.
Người còn tới, tiếng đến .
"Thái tử điện hạ! Ngài nghỉ ?"
Xuân Sinh ca chau mày, lặng lẽ che lưng.
Một tên thái giám hấp tấp truyền chỉ.
Hoàng hậu bệnh nặng, ngày đêm tưởng nhớ Thái tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dang-thien-khuyet/chuong-2.html.]
Hoàng thượng niệm tình mẫu tử, đặc cách cho Thái tử rời khỏi lãnh cung, trung cung hầu bệnh Hoàng hậu.
Xuân Sinh ca cầm thánh chỉ bước .
Ta tít mắt : "Xuân Sinh ca ca, sinh thần vui vẻ! Món quà , thích ?"
05
Từ nhỏ, thể thấu điểm yếu của khác chỉ trong một ánh mắt.
Hoàng hậu mỗi ngày đều dùng thuốc bổ an thần.
Mỗi trong cung chuyện, lượng thuốc càng tăng.
Từ khi Xuân Sinh ca hãm hại, lượng thuốc của bà tăng gấp đôi.
Nói thẳng là tật giật .
Chỉ cần thêm một chút thứ thuốc của bà , cũng đủ để khiến bà chìm ác mộng, đêm đêm trằn trọc, thể yên giấc.
Vì yên tâm, Hoàng hậu ắt sẽ nghĩ cách thả Xuân Sinh ca .
Xuân Sinh ca trọng dụng trở , ngày càng bận rộn.
Mãi đến đêm khuya, mới vội vàng từ Cần Chính điện trở về.
Hắn áy náy : "Hoàn Tử, xin , ca ca về trễ."
Hắn rót nước cho , hầu tắm rửa y phục.
Ta kéo tay : "Ta tắm mà."
Hắn mái tóc khô ráo của , khẽ sững .
Ta thản nhiên : "Là Thúy Thúy giúp lau tóc, y phục cũng là nàng chuẩn ."
Nghe , Xuân Sinh ca mím môi, chỉ “ừ” một tiếng im lặng.
Hắn gắng gượng nở nụ : "Muội nên ăn khuya , ca ca đút ăn chè bánh trôi nhân đậu đỏ nhé?"
Ta lắc đầu: "Ta ăn , là Thúy Thúy mang đến."
Xuân Sinh ca , nhẹ nhàng : "Xem ca ca, Hoàn Tử cũng sống nhỉ."
Ta giả vờ thấy nét thất vọng trong mắt .
Trùm kín chăn, lăn bên trong giường.
Ta thấy trong phòng, Xuân Sinh ca vẫn bận rộn loay hoay.
Thò đầu xem thử, đang giặt bộ y phục hôm nay.
Rồi mở tủ lấy sẵn y phục ngày mai cho .
Hắn lục tìm trong hộc tủ một lọ cao thơm, kéo lòng.
"Trời mùa đông hanh khô, bôi chút cao ngủ, thể sẽ dễ chịu hơn."
Ta tựa trong lòng , dáng vẻ rũ mắt, cẩn thận xoa cao lên cánh tay .
Thần sắc Xuân Sinh ca nghiêm túc như đang một việc trọng đại.
Khiến nhất thời dám cắt ngang.
Hồi còn ở làng, chỉ hai bọn .
Xuân Sinh ca lo cho từng li từng tí, mười tuổi vẫn lười biếng chịu dậy.
Hắn sẽ cạnh giường, lau mặt cho , đút cơm cho ăn.
Sau gặp , ở trong lãnh cung cũng chỉ hai bọn .
Y phục thái giám vốn chẳng gì đặc biệt.
Thế mà Xuân Sinh ca vẫn cầm kim chỉ, thêu cho mấy bông hoa nhỏ.
Không gì chơi, liền mắc dây xà nhà, xích đu cho .
Nói chung là bằng cách chăm lo cho , như ngày xưa .
Hồng Trần Vô Định
Giờ đây khỏi lãnh cung , gì nấy.
chính thấy quen, thao thức cả đêm ngủ .
Ban đêm tỉnh dậy, lập tức phát hiện.
Ta mơ màng sai rót nước.
Hắn đỡ dậy, múc từng ngụm nước ấm đút cho .
Còn cẩn thận lau sạch vệt nước nơi khóe miệng .
Rồi mới yên tâm ngủ.