Đánh Cắp Trái Tim - Chương 131: Ăn Cũng Không Tệ - 1

Cập nhật lúc: 2025-09-09 00:40:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rõ ràng cô cơ hội gần gũi với Tống Cảnh Hạo. Sao tìm thế chứ?

Hạ Nhược Lâm sững sờ, nhạt ngã xuống giường.

- Em sợ sẽ nghĩ em là một phụ nữ trong trắng. - Hạ Nhược Lâm ngửa đầu như ma nhập.

- Anh nhận em nhà, nhưng bao giờ chạm em. Em là một con , một phụ nữ nhu cầu sinh lý bình thường. Em cần một đàn ông yêu thương và chạm em.

Hạ Nhược Trạch cứng đờ , như sét đánh.

Sao em gái như thế ?

Hạ Nhược Lâm như điên.

- Em tìm một phụ nữ trong trắng cho , đó thế cô , trở thành phụ nữ trong trắng. Em cứu từ nhỏ, và em ở bên nhiều năm, sẽ chịu trách nhiệm với em. Cho dù yêu em, cũng sẽ đối xử với em. Hóa em đúng, đối xử với em . Kế hoạch của em hảo như , ngoại trừ phụ nữ em tình cờ tìm thấy. Em ngờ cô đến từ thành phố B, nước Z. Càng trùng hợp hơn là cô chính là phụ nữ mà Tống Cảnh Hạo từng hứa hôn từ khi còn nhỏ.

Nếu phụ nữ đó, giờ cô thể sống hạnh phúc bên Tống Cảnh Hạo .

Tất cả là của phụ nữ đó! Tất cả là của cô !

chấp nhận điều .

Cô sở hữu phận con gái nhà họ Hạ. Với xuất như , cô gì mà thua kém phụ nữ đó chứ?

Cô nắm lấy tay Hạ Nhược Trạch.

- Nhược Trạch, giúp em.

Hạ Nhược Trạch em gái , dường như xa lạ, ngơ ngác hỏi.

- Anh thể giúp gì cho em?

Hạ Nhược Lâm suy nghĩ một lát.

- Anh thể...  - Cô kéo và thì thầm tai .

Hạ Nhược Trạch càng , vẻ mặt càng trở nên kinh khủng. Anh đẩy cô .

- Không ! Em mệt . Ngủ ngon nhé!

Anh bước khỏi phòng mà ngoảnh .

- Nhược Trạch.

Cho dù Hạ Nhược Lâm hét thế nào, Hạ Nhược Trạch cũng ngoảnh .

....

Tống Cảnh Hạo băng bó vết thương bước khỏi bệnh viện. Tài xế cầm thuốc theo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-cap-trai-tim/chuong-131-an-cung-khong-te-1.html.]

- Phong gọi điện hỏi thăm tình hình của . , và dặn ông chủ đừng lo lắng...

- Anh đặt chuyến bay mà nhờ ? - Anh ngắt lời tài xế.

Anh quan tâm đến những gì tài xế .

Tài xế phản ứng nhanh, vội vàng đáp.

- Vâng. Chuyến bay cuối cùng lúc 11 giờ. Bây giờ, về nhà ?

Tống Cảnh Hạo giơ tay đồng hồ. Bây giờ là 10 giờ kém 20, còn hơn một tiếng nữa.

- Đi sân bay.

Anh bước xuống cầu thang, tài xế vội vã theo.

- Thiếu gia, thương , nghỉ ngơi một lát ?

- Không .

Tài xế chạy phía mở cửa cho . Tài xế định khuyên Tống Cảnh Hạo nên nghỉ ngơi vì đang thương. nghĩ đến tính cách của , đành nuốt lời, thở dài chạy phía , lái xe.

Quốc gia A.

Lâm Hi Thần ghế sofa bên trong LEO, mặt là một đống đồ ăn ngon. Cậu chớp mắt to, hỏi.

- Cháu thể mang những thứ về nhà ?

- Được, . - Các cô gái trong cửa hàng đặc biệt thích Lâm Hi Thần. Cậu trai thông minh, lòng .

- Hi Thần, cháu mang về nhà? Sao ăn ở đây? Cháu sợ mấy cô gái ở đây thấy cách ăn uống của cháu ? - Ellen chống cằm Lâm Hi Thần. Cô ngoài bốn mươi mà vẫn cứ bắt Lâm Hy Thần gọi là cô.

Lâm Hi Thần ngây thơ Ellen với đôi mắt to sáng ngời.

- Dì Ellen, cháu cách ăn uống kém cỏi. Cháu mang về cho em gái cháu.

Mặt Ellen biến sắc, cô giả vờ buồn bã, đưa tay véo má .

- Cháu đừng sự thật nữa ? Và cô vui lên ?

Lâm Hi Thần trông nghiêm túc.

- Mẹ cháu , chúng dối.

Không nên lời, Ellen khịt mũi.

- Mẹ cháu , cháu là một đứa con trai ngoan.

- Mẹ cháu sẽ thế . - Lâm Hi Thần phản bác.

- Nếu cháu tin cô thì hỏi cháu . - Ellen cố ý khiêu khích.

Loading...