Điều cũng sai lầm chí mạng.
Lan Khanh trơ mắt Phương Uyển Chi dứt khoát mở ngăn tủ, lôi cái bình hoa lớn bằng bình thường ném ngoài, vỡ choang một cái, còn nhanh chóng chui bên trong, với tay đóng chặt cửa.
Ngay cả mấy Vô sắc lâu cũng ngẩn . Sắc mặt Lan Khanh thì vô cùng khó chịu.
Bên trong tiếp tục vang lên tiếng đồ sứ va .
Trong lúc bối rối, Phương Uyển Chi thấy tiếng mắng thô tục của Lan Khanh, nhưng tâm hết sức rối loạn, kịp suy tư cái gì.
TBC
Trong lòng vẫn còn thầm, một con đường ngầm trong phòng chứ, đuổi g.i.ế.c cũng chỗ lui?
Thực ngăn tủ chính là lối , chỉ cần chuyển động bình hoa sẽ một gian nội thất khác.
Ai mà ngờ Phương Uyển Chi khi kinh hãi sẽ sức lực trâu bò đến thế, vất luôn cả bình hoa ngoài.
Tráng sĩ từ ?
Sau khi bình hoa vỡ nát, Lan Khanh cũng còn chút hào hứng nào. Cổ tay khẽ chuyển, roi như rồng lượn, vụt qua như gió.
Phương Uyển Chi ở trong ngăn tủ dần lấy bình tĩnh, lá gan cũng lớn hơn một chút, nàng trộm mở cửa một khe nhỏ, tình hình bên ngoài.
Công tử văn nhã, tay cầm thủy sắc trường tiên. Từng chiêu thức như tùy ý, nhưng mỗi chiêu đều là chí mạng.
Người mới án thư, nhếch môi , khóe mắt đuôi mày đều khiến cảm giác như tắm gió xuân ấm áp.
Lúc , trong khí đầy mùi m.á.u tanh, phần sát ý lạnh lùng.
Không hiểu trong đầu Phương Uyển Chi hiện câu , nơi đây còn non xanh nước biếc, nghiêng mã dựa lang kiều.
Nàng thừa nhận, công tử bộ mặt như ngọc, cũng thấy cảnh xuân ý . Chỉ là nàng bao giờ thấy sinh mệnh qua mắt như thế, dù rõ họ c.h.ế.t thì chết, nhưng nàng vẫn cảm thấy sợ Lan Khanh.
Lan Khanh giống như những hiệp sĩ giang hồ trong truyền thuyết, khiến cho một cảm giác mơ hồ mung lung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-16.html.]
Phương Uyển Chi khuôn mặt dễ của , dù trận c.h.é.m g.i.ế.c khiến nàng run sợ, nhưng lúc ngẫu nhiên lướt qua, vẫn tấm tắc khuôn mặt tinh xảo như ngọc khắc.
Cũng lúc Phương đại cô nương sắp móc xương tủy Lan Khanh phân tích, chân nhẹ điểm một cái, cầm mảnh sứ bạch ngọc văng trong lúc đánh , nhíu mày trách mắng: “Biết là nó đắt bao nhiêu ?”
Cái là từ lăng mộ của Văn Đế Bắc Nguỵ đó, lúc mua tốn năm vạn lượng bạc đó.
.....
Sau một thời gian dài, Phương Uyển Chi Lan Khanh chăm chú nhặt mấy mảnh bình. Mấy tên sát thủ thì tức đến đỏ mắt.
mà vẫn thủ nhặt, bên cũng chiếm thế thượng phong. Cho đến khi Bì Bì đẩy xe lừa trở về, cuộc chiến mới đến hồi kết thúc.
Có Bì Bì cao lớn thô kệch, Lan Khanh cũng lười quất roi, cúi đầu lấy khăn lau mấy mảnh bình sứ.
Phương Uyển Chi thấy tên sát thủ cuối cùng Bì Bì đ.â.m trúng mắt, chao đảo ngã về phía ngăn tủ nàng đang trốn thì Lan Khanh đưa tay hất lên, vung roi kéo nàng về.
Nàng cảm thấy, nàng nên cảm kích , khi tên sát thủ còn kịp tiếp cận, Lan Khanh tay .
Đồng thời, Phương Uyển Chi cũng thấy với Lan Khanh.
Bởi vì động tác lúc nào cũng ý thức, đến khi phản ứng kịp, nàng cầm cái chén bể đập đập đầu đối phương.
Thật sự là, nàng chỉ theo bản năng thôi.
Vật nàng tiện tay cầm phòng trong lúc hỗn loạn thôi.
Nàng , vật …
“Là của Thương Chu!!”
Nàng tiếng Lan Khanh cắn răng nghiến lợi.
Cái chắc là tốn bạc lắm?
Đây là ý thức duy nhất của nàng khi té xỉu.