Đây là đầu tiên nàng dùng kế một hai mà nhị nương dạy, già mồm giả bộ, giọng hét phần run rẩy, hất khăn vung vẩy, lóc om sòm. Phải tranh thủ diễn tiết mục đáng thương, phối thêm chút hương vị kêu oan nữa.
Nước mắt cứ thế giàn giụa chảy , ai thấy cũng thể nhắm mắt.
Sau khi Bì Bì trở thấy Liên Dụ đang bàn cầm bình thuốc nhỏ, suy nghĩ dùng bình đó g.i.ế.c c.h.ế.t Phương Uyển Chi .
Hắn thấy nữ nhân nào thể lóc om sòm như thế, nếu còn tán thưởng nàng hòa ái thì giờ cũng màn thét g.i.ế.c c.h.ế.t triệt để.
Nàng : “Nương ơi, nương gả cho nào khá một chút? Ta là một cô nương hai mươi, tính trẻ cũng tính tàn, khó khăn lắm mới đến đây mà ngay cả nước giếng cũng mua ba lượng bạc. Cha thì tai to mặt lớn, thì xa xỉ mà thực nghèo kiết xác. Nhà thì gì, phú hộ gì chỉ để cho mắt thôi, ngài ngân phiếu ? Hôm nay để c.h.ế.t ở đây , ngài gọi hắc bạch vô thường đến kéo ”.
Phối hợp với đoạn kêu còn đặt thêm một con đao nhỏ nơi cổ tay.
Lan Khanh qua, đây là d.a.o Phương Uyển Chi dùng để gọt trái táo, trông cùn, bề mặt còn gỉ, gọt táo nhiều quá .
Căn nhà tranh lớn vì tiếng la hét mà ầm ĩ như chợ. Lan Khanh vùi trong đống vụn sứ, thỉnh thoảng bình thuốc trong tay, thực sự ý đánh c.h.ế.t nàng.
Sau khi Bì Bì nhà tiếng gõ cửa, nghĩ lẽ đến lão đánh xe cũng tiếng giương cung bạt kiếm trong nhà. Nếu là bình thường cũng tâm tình hòa giải, nhưng hôm nay thực sự , bởi vì Trần Vương Lưu Lễ từ lúc nào tìm đến đây, thấy Bì Bì thì :
“Chỗ của hai bản vương tìm dễ ”.
Nhìn gương mặt nửa nửa , trong lòng Bì Bì hốt hoảng, mặt cảm xúc gì. Hắn cúi xuống hành lễ, vấn an:
“Thỉnh an vương gia”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-18.html.]
Lưu Lễ hàng năm đều sống ở quân doanh, tuy là thiên tài quân sự nhưng cũng một hữu dũng, vóc to lớn, cánh tay tráng kiện đưa lên vỗ vai Bì Bì.
“Khách khí với gì, gia nhà các ngươi xưa nay thiết với , ngươi là tùy tùng của , đương nhiên cũng là tín của bản vương. Hai ngày đưa canh thì thấy hồi âm gì, bản vương nghĩ hẳn là Lan Khanh đang bận kiếm tiền, ngờ đúng như dự đoán”.
Đoán?
Bì Bì vuốt cằm, gì. Trong lòng thừa bản chất vị gia , cũng loại chủ tử dễ đối phó.
Liên Dụ mở Ngọc Trần Phụng Uyển để vẽ tranh, điều cũng bí mật ở trong triều. Hắn cũng ngại khác đời sống cá nhân của , chỉ là lai lịch của mà thôi.
Xưa nay Liên Dụ vẫn thích yên tĩnh, quấy rầy, nơi vẽ tranh thể đổi bất cứ lúc nào, chỉ tấm biển Ngọc trần phụng uyển chuyển .
Lưu Lễ tìm nơi cũng là trùng hợp, lẽ thăm dò tốn ít công sức .
Còn vì bỏ sức thì …
Năm nay Lưu Nguyên Đế cũng qua sáu mươi, nhiều bệnh nặng, cơ thể cũng mang nhiều bệnh tật. Vị trí Đông cung thì rõ là ai, điều khiến cho mấy con trai bắt đầu rục rịch.
Trong đó vị Trần vương Lưu Lễ mặt và nhị hoàng tử Lưu Đệ là đấu đá gay gắt nhất.
Tự cổ chí kim, hoàng tử lúc nào cũng tranh thủ phát triển thế lực lôi bè kéo cánh. Liên Dụ mặc dù cha mất sớm nhưng ông nội là vương gia khác họ tiên đế khâm phong, đất phong thì , dù tuổi hơn bảy mươi mà vẫn đầu một chi cấm vệ quân tinh nhuệ. Trên triều đình ai cũng kinh sợ vị lão gia .
Bởi , lôi kéo Liên Dụ trở thành chuyện nhức đầu nhất đối với mấy vị hoàng tử leo lên ngôi hoàng đế.
TBC