Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-02-16 04:13:07
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên Dụ dỡ tấm bình phong ngăn cách giữa hai , cũng là vì , đại khái nghĩ, giờ thời tiết càng nóng lên, phiền hà như gì.

Bì Bì cảm giác lạ, mùa hè cũng nóng mà thấy gia vẽ cho cô nương nào như thế. Chỉ là ngoài miệng dù gì, trong lòng lặng lẽ quan sát, linh cảm, nhất định chuyện náo nhiệt để xem.

Phương Uyển Chi là mặt thì ngốc, đầu thì khá thông minh. Đoạn đối thoại , cộng với chuyện sát thủ và vương gia viếng thăm lúc nửa đêm đều khiến nàng càng thêm hoài nghi Lan Khanh nhân hề tầm thường. Người phố và vương hầu thường xuyên lui tới, bảo rằng chắc là vì đến giúp đỡ, là do vương hầu thưởng thức kỳ tài của Lan Khanh. nàng rõ, nhất định đơn giản như , điều nàng cũng tiếp tục nghĩ nữa.

TBC

Vẫn câu , dù Lan Khanh là ai, đợi đến khi bức tranh vẽ xong, hai cũng còn gì ràng buộc. Nàng thà giả ngu, cũng phiền toái.

mà điều khiến nàng bực là Lan Khanh lúc nào cũng liếc mắt trừng nàng, khi còn mang ý khinh khỉnh, khiến nàng vô cùng thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-22.html.]

Chuyện hôm đó, nàng là cô nương gia, đương nhiên là hại, đòi sống đòi c.h.ế.t là tấm lòng bao dung rộng lớn , giờ thì quá, cứ y như là do nàng đúng. Mặt mũi cũng trở nên khó chịu. Hai giận , khó chịu càng lúc càng lớn hơn.

Thôn Vạn Lại náo nhiệt hơn Bắc Yến sơn, láng giềng thường xuyên hỏi chút việc nhà. Hôm đó Lan Khanh học một từ mới. đưa cải trắng cho heo ăn. Cả câu chuyện vốn là, cháu gái Vương lão gia để ý thợ rèn thôn Đông Trương Nhị Cẩu, nhưng tên bộ dạng xí, cũng vì vài câu lọt tai mà cô nương nhà ưu ái, thế là lén lút gặp , ngay cả đứa bé cũng . là đưa cải trắng cho heo ăn.

Hắn chân trong chân ngoài lắng , ánh mắt vặn thấy Phương Uyển Chi đang đến vẽ tranh. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy dài thêu hoa gòn, bối tóc xinh xắn, bưng cái bát lớn múc cơm cho miệng, thấy sang, nàng cũng hề mất tự nhiên, còn tranh thủ lúc rảnh rỗi gật nhẹ đầu như chào hỏi, tốc độ múc cơm cũng trở nên nhanh hơn.

Vài ngày gần đây Liên Dụ cứ chọn giờ cơm để gọi nàng đến, lúc trong nhà dọn cơm thì xe của Ngọc trần phụng uyển tới . Trả thù rõ ràng như càng chứng tỏ nào đó lòng hẹp hòi. Phương đại cô nương vốn luôn mang tâm tưởng dĩ hòa vi quý, cho nên cũng chấp nhặt với , cứ ôm thêm bát cơm ăn.

Ánh mắt Liên Dụ lướt qua khóe miệng váng dầu còn dính cơm một vòng, nhướng mày cửa, cảm thấy đúng là một cây cải trắng, còn Phương Uyển Chi giống như heo lúc nào cũng đòi ăn , thật là hết .

Lời đương nhiên thể miệng , Phương Uyển Chi cũng tâm tư trong đầu Liên Dụ. Nếu nàng mà , khéo một trận chửi bới inh đầu.

Loading...