Bì Bì thẳng ngoài thèm đầu , tự dưng thấy chuyện yêu đương mới đáng sợ , về cho mấy nha lắm chuyện trong phủ , công tử nhà họ đang yên đang lành giờ yêu cứ như váng đầu. Giờ còn hứng thú với mấy chuyện gia đình nữa.
Xuân hoa tiết vốn ngày lễ truyền thống của Đại Yển, chỉ thể xem là một phong tục đặc sắc ở địa phương.
Lúc Đại Yển mười hai năm, Nhạn Nam mất mùa, nhiều bộ tộc về phương bắc, đó một bộ phận đến Vạn Lại Thôn.
Về thánh thượng phát bạc, hạn chế tình hình tị nạn, những ở đây núi non, sinh tình cảm. Rất nhiều tộc nhân cưới các cô nương trong thôn, quyết định ở nơi sinh sống.
Vạn Lại thôn là vùng phì nhiêu, nhưng cũng cằn cỗi, dân quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, sống vô cùng tự tại. Phong tục ở đây cũng vì khá nhiều tộc nhân sinh sống nên lấy tiết xuân hoa ngày truyền thống trong năm.
Người tộc Khu Xa thích hoa, càng thích hoa mùa xuân, phân biệt loài gì. Họ cảm thấy một mùa đông, hoa nở sẽ cảm giác sức sống tràn trề, như một biểu tượng của cuộc sống mới.
Họ thích điều đó, cho nên mỗi khi đến tháng ba, tất cả trong tộc cùng già trẻ trong thôn sẽ ngoài, hát hò, phẩm rượu, vô cùng náo nhiệt.
Hôm nay Phương Uyển Chi mặc trường bào, đầu bối ngọc quan, lúc gặp Liên Dụ, còn đang lấy gương đồng soi gương tự khen .
TBC
Hắn cảm thấy , cả Đại Yển chỉ mới xứng nhất mỹ nam. Lúc thấy Phương Uyển Chi giả nam bước , khỏi ngây ngẩn cả .
Hắn vội vất gương đồng lên giường, chăm chú một lúc đưa kết luận:
“Không bằng ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-36.html.]
Phương đại cô nương xong thì phì một tiếng: “Ai so với ngài, nam nhân ”.
Chẳng qua nàng thấy mặc nam trang thì hành động tiện hơn, nên mới đồ như đến đây.
Liên Dụ gì, gật đầu ôm lấy con trai bảo bối Vương Thủ Tài lòng, buộc một cái nơ bướm lên đỉnh đầu.
Trong lúc Vương Thủ Tài cố gắng giãy giụa mấy , móng mèo cũng vươn hù dọa nhưng vẫn thể ngăn hăng hái của Liên Dụ.
Còn về phần kết quả…
Phương Uyển Chi phẩy phẩy cây quạt trong tay, tay nghề thực chẳng gì đặc sắc, xem một con mèo đang yên đang lành buộc như tướng sĩ thương kìa.
Vương Thủ Tài hiển nhiên cũng thích tay nghề của Liên Dụ, móng tay vươn kéo xuống. Hắn buộc, nó chụp.
Liên đại nhân từ đến nay vẫn tự cho là siêu phàm, , thì mèo cùng cũng , thấy đối phương chịu phối hợp thì phần tức giận, bực bội sợi dây lụa đến ngẩn .
Phương Uyển Chi : “Nó thấy ngài thương nó nên mới bắt nạt ngài, ngài tránh qua một bên , buộc cho”.
Liên các lão khịt mũi coi thường, rõ ràng Phương Uyển Chi xem thường năng lực của . hung ác tới, Vương Thủ Tài trở nên đàng hoàng.
Nhìn đóa hoa nhỏ thuận lợi Phương Uyển Chi buộc lên đầu con mèo, Liên Dụ thể thừa nhận, đời một quy củ, vỏ quýt dày móng tay nhọn, cọp cái là tổ tông của mèo, Vương Thủ Tài sợ nàng cũng là đạo lý.