Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:21:26
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhạn Nam?”

Phương Uyển Chi nháy mắt hai cái:

“Ngài mang Nhạn Nam?”

Thế mới bảo chuyện với thông minh sẽ thấy phiền mà.

Liên các lão khoái trá gật đầu một cái, thích Phương Uyển Chi lanh lợi, nhưng mà câu tiếp theo liền thích .

Bởi vì Phương Uyển Chi .

“Ta , chỗ đó trời mưa, thời tiết .”

Liên Dụ hạ quyết tâm dẫn Phương Uyển Chi , vẫn nghĩ nàng sẽ từ chối. mà bây giờ nàng cự tuyệt thoải mái như , phút chốc ngây ngẩn cả .

Phương Uyển Chi tiếp tục thu dọn đồ đạc, vùi đầu xếp dọn một hồi, nhịn thả đồ tay xuống hỏi:

“Mà tại ngài dẫn ?”

Liên Dụ liền thành thật :

“Bì Bì ở đây, đường chăm sóc .”

Phương đại cô nương nheo mắt , khoanh tay tại nghiền ngẫm .

“Vậy nếu Bì Bì ở đây, ngài sẽ dẫn theo?”

Liên Dụ thể cho ý kiến, cảm thấy ánh mắt của nàng ý , giống như ăn thịt .

Xoay tới bên giường xuống, .

“Hai đường tâm sự ?” Sau đó quanh một lượt, như tìm bia đỡ đạn, ôm con mèo mập lên, “Vương Thủ Tài cũng .”

Phương Uyển Chi nhướn mày.

“Vì thế thôi?”

Liên Dụ gật đầu.

“Vì thế đó.”

Trong tiềm thức, xem Phương Uyển Chi như một vật của riêng , giống như Bì Bì, cũng là bên cạnh từ nhỏ, quen mang theo, cũng mang theo.

Phương Uyển Chi cũng hỏi, cứ khoanh tay tiếng nào , vẻ mặt đó khiến Liên Dụ nhớ tới dạy khi còn bé.

Hắn thấy sai cái gì, bởi vì lâu quá tiếp xúc với nữ nhân, cho nên cũng ý thức việc mang theo một cô nương danh phận là chuyện bất bình thường cỡ nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-56.html.]

Phương Uyển Chi cứ như , mãi, đến mức và Vương Thủ Tài đều cảm thấy khốn đốn, nàng mới yên lặng tiếp tục dọn dẹp đống rối rắm .

Nàng phát hiện ở phương diện Lan Khanh thực sự chậm chạp quá, nhưng mà những lời đó, một cô nương gia như nàng mà mở miệng hỏi ? Dù hỏi, cũng chờ cảm nhận tâm ý của Lan Khanh mới .

Tính tình của nàng khá dửng dưng, trong chuyện tình cảm thiếu cảm giác an . Gia đình thiếu quan tâm khiến nàng vẻ tim phổi, cũng cẩn thận trong lời và việc .

Nàng cảm thấy Lan Khanh cũng vẻ hiểu. Nàng thích Lan Khanh, nhưng mà Lan Khanh thích , thì nàng . Nàng cứ như một con ốc sên vác căn nhà nhỏ, nếu Lan Khanh thích, cả đoạn đường , dù xa, nàng cũng nguyện ý cùng.

Phương Uyển Chi trầm mặc cho Lan Khanh phần hiểu, nhíu mày kéo kéo ống tay áo của nàng: “Cô đó?”

TBC

Phương Uyển Chi để ý tới.

“Có ?”

Vẫn tiếp tục để ý.

Lại kéo.

“Có đó?”

“Gì mà thế!!! Ta !!!”

Phương đại cô nương kéo đến phiền, bực bội rút góc áo về, trừng mắt với Liên Dụ:

“Cái tên xa vương bát đản trời đánh , ngài xem đồ ngài nhiều như , qua đây giúp một tay, trời sắp tối kìa”.

Lan Khanh thả mèo , yên lặng đến bên giúp đỡ. Vừa đưa tay đồ đạc lộn xộn hết lên.

Cho nên ai ngây ngốc nguyên tại chỗ, thấy hình như sợ Phương Uyển Chi .

Phương Uyển Chi bộ dạng đờ đẫn mà phì , ghét bỏ đẩy qua bên cạnh.

“Sang bên ”.

Liên Dụ thấy Phương Uyển Chi , trong lòng cũng thoải mái hơn, lời về giường tổ.

Mấy ngày gần đây các cửa hàng ở kinh thành chuyện, mỗi tối xem sổ sách đến tận khuya, dậy thì sớm giờ mão, đến giờ ngọ thì mệt rã cả , trong lúc mơ màng đột nhiên nhớ Phương Uyển Chi còn uống thuốc, vội mở mắt dậy:

“Cô uống thuốc ”.

Thời tiết ở đó , sợ nàng bệnh.

Liên Dụ chờ nàng uống đến sạch chén mới xuống. Ôm Vương Thủ Tài trong lòng, còn gì bỏ quên nữa.

Đối với chuyện Phương Uyển Chi cùng, Phương Chính đương nhiên là trăm nguyện ý.

Liên Dụ lấy lí do là chuyến đường xá xa xôi, bao lâu mới về, cho nên mang Phương Uyển Chi theo tiện cho việc vẽ tranh.

Loading...