Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:21:34
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba ngày lênh đênh nước, vất vả lắm mới lên bờ, chân của Vương Thủ Tài vẫn mềm như cũ.

Vị tiểu gia chúng say sóng. Từ khi lên chiếc thuyền cảm thấy tự nhiên, cộng thêm bản tính gần nước, khiến nó đầu tiên cảm nhận cái gọi là bơ vơ nơi nương tựa.

Hiếm khi nó mới chịu để yên cho Phương Uyển Chi chăm sóc, giờ lên bờ thì vui chơi cỏ thật , ngờ vì Lưu Lăng mẩy nên xuống thuyền lên xe ngựa.

Dịch quán huyện thừa là một khá lạnh lợi, một miệng ca công tụng đức, gì mà vương gia ngại cực khổ, tàu xe mệt nhọc còn vội vã lên đường, thật cho hạ quan quỳ bái lạy. Rồi cái gì mà dân chúng Nhạn Nam vương gia đến tiêu diệt phản loạn, đúng là phúc khí tu luyện tám trăm năm.

Khen đến mức Lưu Lăng cả như bay lên, liên tiếp khen thưởng nhiều vàng bạc.

Phương Uyển Chi tổ trong xe ngựa cũng vén rèm xem, chậc chậc hai tiếng rụt đầu về.

Nàng bắt đầu thấy lo cho Liên Dụ , tên Lưu Lăng tính tình kiêu ngạo ương ngạnh, nếu Nhan Nam thực sự động binh, thể lời Liên Dụ ?

Nếu , tên ngu rối hết việc, thật cuộc chiến sẽ biến thành cái dạng gì?

TBC

Hắn sợ liên quan ?

Phương Uyển Chi nghĩ , liền hỏi thẳng.

Liên Dụ nệm êm, đang tính toán sổ sách từ kinh thành đưa tới. Nghe nàng hỏi thì ngẩng đầu, thẳng: “Ta chơi với kẻ ngốc, cô xem ngốc thành cái dạng gì kìa, gì mà liên quan với , .”

Phương Uyển Chi bên cạnh nhìn sang, đột nhiên nàng thấy, tính tình của Liên Dụ, cũng khá giống tính cách của . Lúc thì giả khiêm tốn, khi thì khắp mùi vô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-60.html.]

Nàng tin Liên Dụ sẽ chịu lỗ như thế, nàng sẽ ngước mắt xem, định xử lí tên Lưu Lăng thế nào?

Bên Liên đại nhân xác lập quan hệ đồng minh, Lưu Lăng bên cũng ý nghĩ đó. Đầu tiên, hề thấy thông minh, cũng thấy Liên Dụ gì hơn . Hơn nữa đó cũng , hợp mắt với khiếu thẩm mỹ của Liên Dụ.

Bởi vì nghĩ , Liên Dụ để một ngừa chàm nửa mặt như theo cả ngày, nha đầu ngốc chứ. Hai còn khá thiết, lúc ở chung một chỗ, khi nha đầu còn hung dữ với , cũng chịu, bệnh ?

Lưu Lăng cũng phát hiện , Liên Dụ lúc nào cũng ăn ngon hơn , bởi vì nha đầu thiên vị. Sau khi thuyền lớn đến Giao Châu, Liên Dụ liền xe ngựa. Hắn với Lưu Lăng, là xe cửa hàng mang tới.

Lưu Lăng cũng ăn ở Giao Châu, vốn trách cứ hai câu, bắt xe ngựa cùng loại với , nhưng khi chiếc xe đưa tới, bề ngoài gì lạ, cũng bằng một nửa xe , cho nên khó dễ nữa.

Nào , khi xe đến Liêu thành, Lưu Lăng cải trang bộ, thuận tiện dạo kỹ viện hai vòng, khi đó mới phát hiện bên trong xe ngựa của Liên Dụ như thế nào.

Xe của mặt trong cực kì tinh xảo, gian rộng rãi, còn một chiếc bàn gỗ hoa lê nhỏ bày một bàn cờ bằng ngọc, chắc là ổ trong đánh cờ với A Đào.

Sau khi Lưu Lăng thấy thì cực kì vui, trừng mắt : “Bổng lộc triều đình bao nhiêu, rõ ràng là nhà ngươi tham ô”.

Liên Dụ , chỉ , nhẹ nhàng, như biểu cảm gì.

Trong lòng Lưu Lăng càng nghẹn, nhưng phát tác lửa giận , cái miệng rộng mở một lúc mới một câu:

“Rõ ràng là ngươi tham ô, ở xe của ngươi cái gì cũng . Cốc là sứ ngọc Nam triều, ”.

Liên đại nhân vốn đang để ý, Phương Uyển Chi đẩy một cái trừng mắt, mới thong thả đặt quân cờ xuống, chỉ vật trang trí bên trong với Lưu Lăng: “Nhãn lực của vương gia thật . Cái là cha tặng cho ông nội, ông nội tặng cho . Món là cha của Trương Lương tặng cho cha , cha tặng cho cha ngài, cha ngài ban cho ông nội , ông nội mới đưa cho . Còn cái là cha hiếu kính ông nội , ông nội giao cho ”.

Loading...