Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:32:54
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên Dụ tìm chỗ kéo Phương Uyển Chi đến , liền kéo thẳng đến bên giường.

Trên cái rương lớn cạnh giường là một cái mặt mèo lớn, ngửa ngủ, bụng hướng lên , thỉnh thoàng móng mèo vuốt vuốt. Cái rương , khỏi , đương nhiên là của Cung lão gia, bạc bên trong chắc cũng non nửa rương.

Con mèo mập của Thiên tôn ý di chuyển, mà cũng ai dám thất lễ với nó, mời nó ngoài nó dùng móng vuốt bấu chặt lấy cái rương, ai dám đến gần. Vẻ mặt hết sức hung tàn.

Cuối cùng Cung lão gia cách nào khác, dù cũng mời thiên tôn bắt quỷ, nên đưa rương bạc đó hiếu kính luôn.

Lão gia tử già , nhưng cũng là hiểu lí lẽ, ông thuê bốn tráng hán ôm cái rương và Vương Thủ Tàn nhà.

Từ đến nay Liên Dụ vẫn thích con mèo , nhưng bây giờ cực kì mắt, thấy nó tổn hại khí ấm áp trong phòng kinh khủng.

Phương đại cô nương cũng liếc Vương Thủ Tài một cái, nhịn .

“Giờ cũng thấy ghét nó hả, bảo là đừng cho nó ăn nhiều như mà”.

Liên Dụ đầu , trong lòng bàn tay đều là mồ hôi, đến bây giờ mới , thể sợ đến thế, theo thói quen mạnh miệng: “Không tối qua nàng cũng thấy nó đáng thương, bảo đút cho nó đuôi cá ”.

Phương cô nương hiếm khi thẹn thùng . Nàng trộm bàn tay hai đang đan , rút tay về, cắn môi hỏi: “Kéo tới đây gì?”

Bên ngoài , cần gì chạy thẳng phòng .

Thực Liên Dụ cũng kéo nàng tới đây, mặt mày cũng thoáng nét hoang mang.

TBC

Hắn từng qua với nữ nhân, nhưng cũng sẽ giống với cách nâng li cạn chén cùng các quan lớn triều đình, cho nên mới thấy khó xử. Hắn cứ với nàng thôi, việc gì thì ngơ ngẩn, cũng .

Tuy là thế, nhưng cũng thể im như thóc, suy nghĩ một lúc mới nhớ tới một chuyện: “Ta thấy nàng mang hành lý tới gian nhỏ bên , ngủ với ?”

Lúc chân núi hai luôn ngủ một phòng, quen mỗi tối nàng chuyện. Phòng còn lớn hơn hậu viện nhiều, chuyển một cái sập nhỏ đến là ngủ .

Liên Dụ mấy lời thực suy nghĩ gì nhiều, nhưng khác thấy hề tế nhị.

Mặt Phương Uyển Chi ửng hồng, nàng liếc một cái: “Nói hươu vượn gì thế, ai ngủ cùng hả?”

Liên Dụ nghiêng đầu, vẻ mặt hết sức vô tội:

“Không nàng vẫn luôn cùng ngủ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-81.html.]

Phương đại cô nương nhẫn nhịn, hôm nay nàng dạy dỗ , cúi đầu xuống mũi hài, nàng thong thả giải thích:

“Khi đó là do cách nào hơn, giờ phòng ở đây lớn như , là cô nương gia, hiểu đó?”

Liên Dụ càng càng hiểu, ngón tay vuốt ve theo từng móng tay của nàng, hổ : “Cô nương buổi trưa và buổi tối đều ngủ cùng đấy”.

Phương Uyển Chi sự vô liêm sỉ của á khẩu .

Nàng nhớ Lô Thúy Hoa từng , nữ nhi nữ nhi gia huấn, lúc ở cùng nam tử, khi lập gia đình thì quá mức thiết, Phương Uyển Chi nghĩ nên nghiêm túc giáo dục Liên Dụ một phen, nhưng liếc mắt qua thì thình lình thấy Bì Bì lò mặt .

Hắn gọi họ ăn cơm, ngờ là một chuyện kinh hãi đến , con mắt mở to như chuông đồng, rõ ràng là vô cùng khiếp sợ.

Một hồi lâu mới kì quái Liên Dụ :

“Ngủ, sớm như ?”

Lời cộng thêm vẻ ngu si mặt càng tăng thêm phần công kích.

Phương Uyển Chi ngượng đến mức đào ba thước đất mà chui xuống, nàng xoay trừng Liên Dụ một hồi, cũng mấy chuyện thể nào rõ ràng hết , thế là đành cấu tay một cái, xoay chạy .

Bì Bì vẫn tỉnh , thấy Phương Uyển Chi chạy nhanh như , thì chỉ hướng cửa hỏi:

“Hai ngươi ăn cơm ?”

Liên Dụ buồn mặt , chau mày nghiêng ngã xuống giường, tức giận bảo:

“Chúng đang mật, ngươi tiến gì hả, ăn cơm nữa.”

Hắn còn đang định khuyên Phương Uyển Chi mang hành lý chuyển kìa.

Bì Bì thì đặt m.ô.n.g xuống cạnh .

“Ngài thích ăn ai mà , ban ngày mà còn ngủ, nhéo là đáng đời”.

Liên đại nhân vuốt vuốt cánh tay, lười chấp nhặt với , ôm Vương Thủ Tài lòng vuốt ve.

“Ngươi cái gì, cái gọi là tình thú đó.”

Loading...