Ở Hoa Quả thôn mấy trăm năm qua cũng từng bắt quỷ.
Tai nạn quẫy nhiễu Cung gia nửa tháng cứ như giải quyết trong một phút đồng hồ.
Mọi ai nấy đều khiếp sợ. Phần đông dân chúng đang ngủ say cũng dậy kéo đến.
Liên Dụ xếp bằng bồ đoàn, mặt là cái bàn bát quái nhỏ, một lư hương tám chân đúc bằng đồng, đốt hương mùi thơm ngát, cũng đổi thành áo đạo bào màu tím.
Ngày thường phong thái thần tiên, giờ ăn mặc như càng tăng thêm phần khí thế, đức cao vọng trọng.
Phương Uyển Chi một bên, thấy cầm lấy một tờ giấy vàng vẽ một đạo phù, kinh ngạc .
“Không ngờ cũng đuổi quỷ ?”
Hắn đưa phù tới ngọn nến đỏ bên cạnh đốt , tranh thủ lúc rảnh rỗi một câu.
“Ừ, .”
Đầu ngón tay run lên, suýt nữa nóng đến phỏng tay .
Hắn cái rắm.
mà tư thế thì đúng là am hiểu.
Con quỷ Bì Bì giữ vẫn kêu loạn lên, Liên các lão phất phất trần xuống đàn, tay đưa dấu kết ấn mà chính cũng hiểu, : “Độ mất mạng linh, chuyện cũ qua, thiên đạo luân hồi, hành khôn chọn thiện, định.”
Quỷ là giả, Thiên tôn cũng là giả, đương nhiên thể nào vì một câu của mà định cái gì . Chỉ là Liên Dụ điểm huyệt, điểm giữa trán đối phương, phong thái.
Đó là hải huyệt đỉnh đầu.
Nữ quỷ thật sự bất động, đôi mắt mở to duy trì vẻ dữ tợn, mùi m.á.u tanh vẫn bay đầy khí.
Các thôn dân vốn tưởng rằng Thiên tôn sẽ như La Bàn Nhi, bắt quỷ sẽ biến hóa, nhưng Liên Dụ chỉ dặn tử đưa nữ quỷ một cái vạc lớn, đậy nắp . Con quỷ cứ thế nhúc nhích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-86.html.]
TBC
Liên Thiên Tôn , độ hơn là hóa, độ những oan hồn , tan hết lệ khí nó, để nó sớm ngày đầu thai chuyển thế.
Dân chúng xong đều tiến tới bái phục, cảm thấy vị Thiên tôn đạt tới một cảnh giới quá cao, vất hết mấy thứ Thiết giáo chủ dạy qua vài con phố.
La Bàn Nhi thu quỷ thường mất ba ngày. Ngày đầu tiên tìm quỷ, ngày hôm quỷ đánh, ngày thứ ba diệt. Trên thực tế là cho dân thấy con quỷ lợi hại thế nào, cho nên mời nhiều mới chịu rời núi, giá tiền cũng vì thế nâng lên. Giờ vị thiên tôn tay bắt , đủ thấy lợi hại bao nhiêu.
Sau ngày ở Cung gia, dân chúng liền đổ tới viện của Liên Thiên tôn, ngày lễ mỗi nửa tháng một của Thiết giáo cũng nữa. La Bàn Nhi tức chịu , thả thêm nhiều quỷ .
những con quỷ đều một trở , bắt mấy chum vạc lớn. Cuối cùng dám thả nữa, sợ Liên Dụ bắt hết tay sai của , cũng sợ bắt càng nhiều danh tiếng của càng ít .
Thế cho nên cuối cùng La Bàn Nhi suốt ngày ổ trong Thiết Thiêu Các, đối xử với dân chúng cũng ôn hòa hơn nhiều.
Liên đại nhân vẫn cứ mặn nhạt, đường cứ . bước chân đó hết sức nhẹ nhàng, bởi vì cuối cùng cũng tìm kế, đánh bại La Bàn Nhi triệt để, trở thành vị thần tiên mới của Hoa Quả thôn, cuộc sống vô cùng xuôi chèo mát mái.
Mà xưa nay câu, một đắc đạo, gà chó thăng thiên.
Bên Liên Thiên Tôn sở hữu nửa giang san Hoa Quả Thôn, hai tên ngốc núi cũng kích động ít. Giống như là nhà nghèo tìm thích, họ lên thăm nọ một chút.
Thực ý nghĩ trong lòng hai tên ngốc đơn giản. Hắn thấy dân chúng lấy trứng gà rau củ đánh mất mặt như . Giờ Liên Dụ thành công , cũng diễu võ dương oai một phen. Còn một điểm nữa, Liên Dụ tự xưng là bắt quỷ, hơn nữa còn bắt ít.
Quỷ nó là như thế nào, buổi tối Lưu Lăng dám , nhưng ban ngày thì dám xem. Hắn nghĩ ban ngày trông thấy quỷ, so với dạo kỹ viện thì khá là mới mẻ.
Ngày hôm đó dùng xong bữa trưa, Lưu Lăng gọi Trương Lương và Bạch Yến Trầm đến, lời ít mà ý nhiều bày tỏ lên núi.
Trương Lương phần nghi ngờ, bởi vì Liên Dụ dặn để cho hai bọn họ lên đó nữa. Quan trọng hơn là, Lưu Lăng chỉ định một , mà ý mang theo , cho nên càng chịu.
Mà Lưu Lăng bây giờ thấy xem thường Trương Lương, nhất là khi Liên Dụ với Trương Lương còn thông bằng một nửa , cho nên chơi với tên nữa. Hắn với thông minh, như Liên Dụ , khi đó đầu óc mới linh hoạt hơn một chút.
Lưu Lăng chịu đưa Trương Lương , bên cạnh cần một hầu hạ.
Hắn thấy Bạch Yến Trầm ở cách đó xa, như thể né tránh tầm mắt , co đầu rụt cổ trốn cửa, ngay cả vạt áo cũng giấu .
Lưu Lăng bộ dạng tiền đồ thì nổi điên, kéo tới bên cạnh, như phun nước bọt: