Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:33:08
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Uyển Chi mở miệng ý gì, đợi nhăn mặt gắt: “Nữ nhân thì ích lợi gì chứ, cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh lúc tuổi xế chiều. Lão nương của nô tì lúc đầu cũng là mỹ nhân, cuối cùng cũng nương nhờ cửa Phật . Nam nhân luôn mới nới cũ, giống như nô tì mà , thì tính tình nhân phẩm. Bởi vì chỉ hai thứ mới thể sánh cùng năm tháng. Như đại nhân nhà chúng mới ”.

Lưu Lăng A Đào mấy lời nho nhã như , ngẫm nghĩ một hồi thì thấy hợp lí. Hắn cái bớt đỏ mặt nàng, đập bàn : “Cô mà còn năm tháng trôi qua, lúc tuổi xế chiều ? Cô thấy gia chủ của cô thể gửi gắm hả? Hắn mà thích xinh á? Chắc cô , Liên Dụ và tiên nữ, hai họ …”

A Đào bật dậy, cao giọng hỏi Liên Dụ đang cho mèo ăn bên cửa sổ:

“Đại nhân, thấy ?”

Lưu Lăng tiếng kêu của A Đào cho sợ hãi, thấy nàng dũng khí, còn dám hỏi một vấn đề như .

Liên Dụ lúc chính nửa nửa cái sập nhỏ gốc cây cho mèo ăn, thường phục Quảng Đông càng thêm phần lười biếng. Bóng cây loang lổ rọi bóng mặt , từng góc cạnh rõ ràng.

Nghe thấy nàng hỏi câu , Liên Dụ đút cho Vương Thủ Tài miếng thịt, khẳng khái đáp: “Đẹp”.

Phương Uyển phấn khởi, hất tóc lên lộ hết khuôn mặt cho xem.

“Như bây giờ cũng ?”

Liên Dụ liền : “A Đào, nàng vẫn nên để tóc xuống .”

Sau khi xong hai đều ha hả, trong mắt đều là bóng dáng của .

Dung mạo tại lòng , bọn họ đều mới là quan trọng.

Lưu Lăng hai qua như tên ngốc, đột nhiên phần lí giải khiếu thẩm mỹ của Liên Dụ.

Xấu cũng thích, cũng thưởng thức.

Hắn đảo mắt A Đào một lượt, hy vọng tìm nàng ưu điểm gì đó. Có lẽ Liên Dụ thích tính tình thẳng thắn của nàng chăng? mới giác ngộ chung , Lưu Lăng thấy xú nha đầu đổi mặt, chống nạnh nhíu mày hét: “Có cho Vương Thủ Tài ăn thịt ?”

Liên Dụ vội vàng lắc đầu.

“Không .”

TBC

“Ta thấy !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-chan-thuong-kinh/chuong-89.html.]

“Không thấy , nàng thấy cho mèo ăn .”

A Đào nghiêm mặt ngoài, chuẩn đấu khẩu với . Khí thế cực kì hung hăng. Liên Dụ thấy Vương Thủ Tài hết sức đáng thương, Phương Uyển Chi thấy Liên Dụ quá thương .

Lưu Lăng bên cạnh cửa sổ xem, tính tình của A Đào thật sự cách nào chịu nổi.

, khẩu vị của Liên Dụ hết sức đặc biệt.

Sau khi ăn trưa xong, mấy xuống uống chung , vẫn như cũ, một bình , Bạch Yến Trầm và Lưu Lăng hai chén lá bọt, Lưu Lăng cứ giả vờ giả vịt uống một ngụm nhỏ, ngon.

mà Liên Dụ cũng kiên nhẫn để Lưu Lăng ở lâu núi, cho nên uống xong thì về.

Giờ Lưu Lăng cũng cái gọi là tự xét , cũng Liên Dụ ghét lí, dù hai đều do và Trương Lương gây họa. Cho nên bây giờ liên tục đổ tội cho Trương Lương.

Trương Lương đầu óc , Trương Lương nghĩ mưu tính kế, dù bộ đều là của Trương Lương. Hắn thông minh hơn Trương Lương, nên tư cách ở .

Liên Dụ cũng phản bác , chỉ khi tấn công chủ tướng luôn ở phía , giờ còn bắt đầu cuộc chiến, chủ tướng chạy thì mặt, ngài quan tâm thì cũng ý kiến gì.

Lưu Lăng là coi trọng mặt mũi, nếu chuyện truyền về kinh, nghĩ thế cũng phần d.a.o động.

Sau khi Liên Dụ và Phương Uyển Chi , và Bạch Yến Trầm mắt to trừng mắt nhỏ ở uống .

Lưu Lăng thấy Bạch Yến Trầm khúm núm như thì hỏi :

“Này, ngươi , lúc đánh chủ tướng đều xuất hiện cùng ?”

Sau khi hỏi xong còn chậc chậc hai tiếng: “Hỏi ngươi cũng vô ích, ngươi chiến trường bao giờ ”.

Bạch Yến Trầm lời gật đầu, ấp úng như lời .

Lưu Lăng bực bội đập bàn hai cái.

“Có rắm thì phóng !”

Bạch Yến Trầm liền thả, mà đúng là thả một cái rắm. Thối đến mức hai trong phòng nữa. Trước khi cửa Bạch Yến Trầm hậu viện nhỏ giọng :

“Vương gia, chúng nên trở về , nhưng mà khi về hạ quan cũng xem quỷ mà Liên các lão bắt . Hạ quan lớn như nhưng còn thấy quỷ bao giờ”.

Loading...