Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu - Chương 124

Cập nhật lúc: 2024-10-05 05:48:59
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là một buổi sáng thực bình tĩnh, nhiều thôn dân thôn Lạc Hạp còn bận rộn đốn củi, đào giường lò chuẩn cho mùa đông, cũng thôn dân ở nhà ngói thì vội vàng sửa chữa nhà tranh cho bền chắc hơn một chút. Các nàng dâu, đại nương tranh thủ lúc nông nhàn xúm một chỗ trò chuyện thị phi.

lúc , trong thôn hiếm thấy vang lên tiếng chiêng triệu tập cả thôn.

Vì sợ các thôn dân coi trọng, con trai của Lý chính là Đại Ngưu còn quanh thôn gỗ chiêng hô, bảo tới buổi chiều giờ Mùi đến sân phơi thóc tập hợp.

Sân phơi lúa là bình thường các thôn dân đập lúa ở đây, dùng sân phơi lương thực. Đương nhiên, nếu như trong thôn chuyện gì lớn tuyên bố cũng ở sân phơi , chỗ đó rộng thể tụ tập nhiều .

Nghe thấy bên ngoài tiếng chiêng và tiếng hô lớn, thôn dân Thôn Lạc Hạp đều khỏi căng thẳng. Bọn họ là thôn khác cũng tiếng gõ chiêng thế . Thậm chí thôn dân ngăn Đại Ngưu hỏi chuyện, Đại Ngưu bận rộn thông báo khắp thôn nên để ý tới họ.

Dương thị và tam phòng cũng thấy tiếng triệu tập bên ngoài, bởi vì buổi chiều mới , đến tụ tập ở nhà Dương Thiết Trụ.

Một phòng chung một chỗ hai mặt , trong lòng suy đoán sẽ phát sinh chuyện gì.

Lâm Thanh Uyển thấy qua tình hình như thế cho nên cảm giác gì. Dương thị bọn họ giống với, đều trải qua trường hợp trịnh trọng thế

Bình thường dùng đến Lý chính, tiếng chiêng triệu tập thôn dân, gần như chuyện lành gì.

Nghe Dương Thiết Trụ giải thích xong, Lâm Thanh Uyển mới hiểu tình huống, đó chính là là 'Nông' thế đối mặt với loại tình huống, lao dịch.

Đối với cái từ lao dịch , Lâm Thanh Uyển cảm thấy xa xôi, cũng thực xa lạ, nhưng .

Lúc còn ở hiện đại xem trong TV và trong tiểu thuyết, liên tiếp xuất hiện cái từ ngữ . Thậm chí một ít sách lịch sử cũng , ấn tượng nhất chính là lao dịch nặng nề, dân chúng nghèo khổ bùng nổ tạo phản...

Sự kiện lao dịch nổi danh nhất trong lịch sử là trong truyền thuyết 'Mạnh Khương Nữ Trường Thành', lão công Phạm Hỷ Lương của Mạnh Khương Nữ chính là mệt c.h.ế.t vì lao dịch.

Lâm Thanh Uyển dùng tri thức lịch sử cằn cỗi của chỉ nghĩ tới điểm về lao dịch. chỉ một điểm thôi cũng đủ cho nàng rét mà run.

Má ơi, chẳng lẽ nàng cũng trở thành 'Mạnh Khương Nữ' ?

Lực lượng liên tưởng thật vĩ đại, cho nhịn suy nghĩ lung tung. Suy nghĩ một chút, sắc mặt Lâm Thanh Uyển liền trắng bệch.

Dương thị bên cạnh thấy sắc mặt Lâm Thanh Uyển đúng, vội vàng an ủi nàng: "Thanh Uyển, cháu lo lắng, Thiết Trụ từng tòng quân , còn là phục vụ quá hạn, tình hình như thì sẽ phục dịch nữa."

Vậy tình huống ngoài ý thì ? Tư duy của phụ nữ thai khó cho hiểu , dù chính là nghĩ nhiều.

Hạ Đại Thành một câu, "Có lẽ chuyện lao dịch , là chuyện khác." 

Nói là như , nhưng vẫn dự cảm .

Lúc ăn cơm trưa, tinh thần hoảng hốt, đang suy nghĩ vấn đề gì.

Cả nhà Mã thẩm nhi cần lo lắng việc , bởi vì cả nhà bọn họ đều là nô tịch. Người nô tịch trong phạm vi chiêu mộ binh dịch.

Đại Hi triều đại khái phân bốn cấp, sĩ nông công thương, nông thứ hai, điều ý là bọn họ địa vị xã hội cao, thuộc về gia thế trong sạch, tiểu bố mai hoặc là khảo khoa cử sẽ hạn chế, cũng chính là hiện đại cái gọi là 'Căn, chính, mầm, hồng.

Loại địa vị xã hội và trình độ lao khổ quan hệ với , bởi vì nông dân dựa trời, kiếm ăn trong đất, bởi vì kinh tế quốc gia cổ đại đều lấy nông gốc, sưu cao thuế nặng là thu nông dân, còn bởi vì phàm là quốc gia chỗ cần lao động, tỷ như tu sửa quan đạo, đường, xây cầu, sửa đê điều, vân vân, đều sẽ chiêu nông dân lao dịch.

Cho nên nông dân thấy lao dịch là biến sắc. Phạm vi lấy chủ yếu là nam tử 16-60 tuổi. Phàm là trong nhà một phù hợp, tất yếu một .

Phục lao dịch, nếu như là lao dịch kiểu lao động còn đỡ, cùng lắm là ngoài tận lực tận sức nửa năm. Người mệt một chút, bóc một lớp da vẫn còn trở về nhà.

Nếu như là tòng quân thì chuyện lớn .

Xưa nay nông dân tòng quân gần như đều là lên chiến trường bia đỡ đạn, mười chín nạn còn một.

Dương Thiết Trụ lúc chính là tòng quân, trong thôn bac gồm cả Dương gia đều cho rằng về , chính là chịu chết. Bằng Điền gia sẽ nháo tới cửa từ hôn, kết cùng như , chính là tiết tấu khuê nữ góa chồng khi cưới. 

Thôn Lạc Hạp năm đó ít tòng quân, chỉ một Dương Thiết Trụ trở . Vẫn là bởi vì thấy tuổi còn nhỏ, đúng dịp rút hỏa đầu binh. Tuy rằng tiền đồ gì, nhưng ít nhất tình hình chung sẽ mất mạng, mới khải .

Dương Thiết Trụ tòng quân bốn năm mới trở về nhà, bình thường từng tòng quân, về cưỡng bức lao động hoặc là tòng quân gì đó, là trong phạm vi chiêu binh. Chung quy lên chiến trường một , mặc kệ ngươi binh gì, thể trở về gần như c.h.ế.t một , triều đình sẽ hà khắc tới mức cho nữa.

Nghe bên cạnh mỗi một câu, Lâm Thanh Uyển mới dần dần yên lòng.

Bây giờ cái gì đều quá sớm, vẫn nên xem Lý chính triệu tập thôn dân rốt cuộc là gì.

Lâm Thanh Uyển lớn bụng, sân phơi quá nhiều, Dương Thiết Trụ cho nàng .

Đến giờ Mùi, ngoại trừ Lâm Thanh Uyển và cả nhà Mã thẩm nhi, trong thôn gần như thể là tới hết sân phơi lúa.

Lâm Thanh Uyển ở trong phòng yên, lên lòng vòng vài , trong lòng khó thể bình tĩnh .

Không biện pháp, nàng liền chơi đùa cùng Tiếu Nặc Nặc. Bây giờ là hai con, một kháng, một ghế, chơi nhiều trò chơi 'Vứt búp bê vải. Cũng chính là nàng ném một con búp bê vải tới tay Nặc Nặc, đó Nặc Nặc ném nó trở về.

Lại qua lâu , một đám nặng nề về nhà. Sắc mặt của đều lắm, Lâm Thanh Uyển trong lòng chút luống cuống.

"Thế nào?" Vừa , thanh âm khô khốc, phảng phất như từ trong miệng nàng

Dương Thiết Trụ thấy sắc mặt vợ , bất chấp tâm tình trầm thấp vội vàng mở miệng giải thích cho nàng.

Thì sắc mặt là vì Lý chính triệu tập tới đó là vì chuyện lao dịch. Mà lao dịch còn là lao dịch lao động, là cấp độ lao dịch thảm thiết nhất, binh dịch.

Phạm vi chiêu binh là nam tử tuổi từ 16-50, phàm là trong nhà một trong phạm vi sẽ một . Trong thôn nhiều nhà ở riêng, cho nên những trong phạm vi gia đình nào cũng Có.

Mà những nhà ở riêng thì tránh đại kiếp nạn , bởi vì một nhà cần hai tuổi trong phạm vi mới chiêu binh một . Bình thường khi ớ riêng, một nhà chỉ một nam nhân trụ cột, nhóm con cái còn nhỏ cho nên trong phạm vi chiêu binh.

Lâm Thanh Uyển chiếu theo phạm vi loại bỏ một chút, nhà Dương thị, hai tam phòng, còn nhà bọn họ, đều trong phạm vi chiêu binh. Người cận nhất thì bỏ qua , còn gia đình tương đối cận đó là nhà Dương nhị lão gia tử, nhà Đại Cúc, nhà Liễu Chi.

Nhà Dương nhị lão gia tử ở riêng, trong phạm vi chiêu binh, nhà Đại Cúc ở riêng nên trong đó, nhà Liễu Chi chỉ một con, chính là nam nhân Liễu chi, nhưng còn cha chồng Liễu Chi. Lâm Thanh Uyển rõ ràng lắm cha chồng Liễu Chi bao nhiêu tuổi, cho nên cũng rõ ràng lắm nhà họ năm trong đó .

Lâm Thanh Uyển rốt cuộc hiểu vì sắc mặt , tuy rằng nhà cần phục vụ, nhưng đại bộ phận gia đình cận đều trong phạm vi, tâm tình thể đây.

Đương nhiên còn một loại phục vụ, đó là công danh. Lâm Thanh Uyển bây giờ mới hiểu , vì nông dân coi trọng công danh như thế.

Lao dịch nặng nề, còn kể tới thuế ruộng thuế đầu nặng nề, đều trưng thu nông dân. Trong nhà nếu như thể một công danh, thể giảm bớt nhiều gánh nặng, mặt khác còn phục lao dịch. Đương nhiên cả nhà phục vụ, chỉ là

công danh thôi.

Dương thị thở dài, trong thôn nhiều đang , một đường về thấy từng nhà đều đang .

Nhà Lâm Thanh Uyển ở cuối thôn cách xa họ, bằng trong phòng thể tiếng phía ngoài.

Lâm Thanh Uyển khỏi nhớ tới đời từng một bài thơ của Đỗ Phủ -

"Xe rầm rầm,

Ngựa hí vang,

Người cung tên đeo bên lưng.

Cha , vợ con chạy theo tiễn,

Bụi mù chẳng thấy cầu Hàm Dương.

Níu áo giậm chân, chặn đường ,

Tiếng xông lên thắng chín tầng.

Khách qua đường thấy, hỏi ,

Người rằng: "bắt những mấy kì

Lấy từ mười lăm giữ Hoàng Hà,

Cho đến bốn mươi khẩn điền.

Lúc ông lý quấn chơm cho,

Trở về đầu bạc liền.

Ngoài biên m.á.u chảy thành biển đỏ,

Mở cõi nhà vua ý bỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/chuong-124.html.]

Há chẳng nhà Hán, Sơn Đông hai trăm châu,

Ngàn thôn muôn xóm ùm gai cỏ.

đàn bà khỏe cuốc cày,

Lúa mọc tràn lan khắp bốn bề.

Huống nữa quân Tần quen khổ chiến,

Khác chi gà chó lùa .

Thương tình, dù ông hỏi,

Nỗi hờn dám ,

Và mùa đông năm nay,

Lính Quan Tây nghỉ.

Nhà vua bức đòi tô,

Chạy tô thuế?

Mới sinh con trai,

Chẳng bằng sinh con gái.

Sinh con gái còn gả gần nhà,

Sinh con trai lấp vùi theo cỏ dại!

Há chẳng mấy miền Thanh Hải ?

Xưa nay xương trắng ai nhặt !

Ma mới kêu oan, ma cũ ,

Trời âm mưa thấm, tiếng hu hu"*

(*Binh xa hành - Đỗ Phủ.

Bản dịch của Khương Hữu Dụng - Nguồn: vnthuquan.net)

Tuy rằng bài thơ < Binh xe hành > nhằm thời kỳ Đường triều, Đường Huyền Tông dụng binh Nam Chiếu, Dương Quốc Trung chuyên quyền, dối quân tình, trưng binh lượng lớn biến thành dân oán sôi trào. so sánh với lúc coi như xấp xỉ, đụng tới lúc chiêu lao dịch, thật là sinh nam bằng sinh nữ, sinh cái nữ nhi còn thể gả cho gia đình phụ cận, sinh cái nam oa c.h.ế.t tại sa trường nấm mồ hoang, ngay cả nhặt xác cũng cơ hội.

Bình dịch, chẳng lẽ là chỗ nào đánh ?

Trong trí nhớ nguyên chủ Lâm Thanh Uyển chuyện đánh trận, nhưng đời Lâm Thanh Uyển rõ chiến loạn ở cổ đại cho sợ hãi. Phàm là kéo đến đánh , bề cảm thấy gì, dân chúng phía là tiếng kêu than dậy khắp trời đất.

Có trưng binh dịch sẽ trốn dịch, đến lúc đó lưu dân tăng nhiều sẽ gia tăng nhân tố định. Chính đương sự đánh thắng lợi thì , nếu như thất bại sẽ tiếp tục trưng binh dịch. Vào thời điểm đó phạm vi như thế, tuổi sẽ càng mở rộng. Nếu như nội loạn sẽ khiến cho các nơi chiến loạn, quan chỉ quản nơi đánh trận sẽ quản nơi dân chúng , đó là đánh tới nơi nào tính nơi đó.

Hạ Đại Thành cũng nghĩ tới điểm , chậm rãi mở miệng giải thích, an ủi , xem phạm vi trưng binh dịch, tình huống coi như tới mức xong.

Cũng , quả thật tới mức xong, ít nhất trong nhà ai trưng . Cho dù mắng nhân tính, cũng thế may mắn điểm . Về phần những khác, bọn họ lúc sức quản, tự lo cho còn rảnh, nơi nào còn lòng đồng tình khác.

Ai — -

Về phần mặt khác, chỉ Hạ Đại Thành, ngay cả Dương Thiết Trụ cũng nghĩ tới. dám miệng, sợ nhà lo lắng, cùng Hạ Đại Thành liếc mắt , hai quyết định tạm thời giấu , chung quy bây giờ cái còn quá sớm, vẫn nên ngoài hỏi thăm một phen mới đến cùng như thế nào.

Cơm chiều vẫn ăn tại nhà Dương Thiết Trụ, ăn trầm mặc, mỗi đều vẻ tâm tư trầm trọng.

Lúc đang ăn cơm thì Dương nhị lão gia tử tới.

Dương Thiết Trụ tiếp đón nhị thúc ăn cơm, Dương nhị lão gia tử trong lòng việc, cũng đến đúng dịp, chối từ cùng dùng cơm.

Đợi đến khi ăn xong , Dương nhị lão gia tử mới mở miệng mục đích của chuyến .

Thì Dương nhị lão gia tử chuyến là đến vay tiền. Nguyên do vay tiền là vì việc chiêu binh .

Chuyện lao dịch , tuy rằng phạm vi chiêu binh là nông dân, nhưng nếu như nông dân tiền thì nghĩa vụ. Có thể lấy bạc , trắng là giao tiền thì .

Đương nhiên cũng đơn giản như , lấy bạc bảng giá.

Cái giá dán bên ngoài, đều là ngầm, đoán chừng là quan phủ huyện nha vì thu vét tiền bạc thiết lập .

Giá cả cao, nếu là lao dịch lao động, Dương thị đây là năm lượng bạc một . Nếu là binh dịch thì dựa tới trưng binh dịch mà lập . Ý tứ chính là, nếu lúc đó thiếu nhiều thì tiền bạc sẽ ít , nếu thiếu nhiều, hoặc là cấp cần khẩn cấp, thì tiền bạc nhiều vô cùng, hoặc là ngay cả huyện nha cũng dám lấy bạc dịch.

Lần phạm vi chiêu binh thể , phạm vi mộ binh thực rời rạc, mới từ 16-50 tuổi, nếu như lấy lượng lớn thì phạm vi tuổi sẽ là 16-60, hoặc là thấy nam nhân là bắt.

Dương thị bọn họ tuổi lớn, thấy qua loại cảnh tượng , nhưng trong thôn một ít đời từng thấy loại 'Kéo tráng đinh' đại quy mô . Đến thời điểm đó mới thật gọi là tiếng kêu than dậy khắp trời đất, bộ thôn gần như thấy nam nhân 10 tuổi trở lên.

Lần lấy bạc dịch, Lý chính lộ tiếng gió là mười lăm lượng bạc một . Mười lăm lượng bạc đối với kẻ tiền mà coi là nhiều, nhưng đối với dân chúng nghèo khổ mà , thua gì cả đời vất vả cần cù việc để dành đáy quan tài, hoặc là nhiều cả đời tích cóp cũng tiền bạc nhiều như .

Lâm Thanh Uyển một nữa may mắn, may mắn bọn họ sinh ý, tồn ít tiền bạc. Bằng thật sự đến khi cần dùng , đó thật là nước mắt.

Có tiền thể bắt quỷ đẩy cối xay, xem những lời ở nơi nào cũng thông dụng.

Nhà Dương nhị lão gia tử hai con trai trong phạm vi. Dương nhị lão gia tử qua tuổi phạm vi, quá 50, trong phạm vi mộ binh.

Một cần mười lăm lượng, trong mắt Lâm Thanh Uyển coi là nhiều.

Ai ngờ khi Dương nhị lão gia tử, Dương thị, Dương Thiết Trụ bọn họ thảo luận mới , thì quan phủ tính như . Chỉ cần nhà ngươi quyết định lấy bạc dịch, đó là trong nhà mấy thì tính mấy . Không , nhà ngươi hai , tiêu tiền mua một thì còn mộ binh. Ngươi tiêu tiền bạc mua cho một , chỉ phục vụ, nhưng vẫn tính nhân , là tính trong đó, giao tiền thì chạy thoát.

Nói cách khác, Dương nhị lão gia tử hai con trai phục dịch cần 30 lượng bạc.

Không thể , quan phủ thực gạt . ngươi biện pháp, một kẻ dân chúng nghèo khổ vô quyền vô thế cũng chỉ thể nhận mệnh.

Số tiền , trong ba nhà , nhà nào cũng bỏ . Làm sinh ý hơn một năm , mỗi nhà đều tồn ít tiền bạc.

Gia sản Lâm Thanh Uyển trừ xây phòng mua thêm dụng cụ, tiền bạc tiêu cũng nhiều, nhưng hơn một năm cũng tồn hơn năm trăm lượng bạc..

Hai nhà Dương Thiết Căn và Dương thị chia hoa hồng ít hơn, mỗi nhà cũng đến tay 200 lượng bạc.

Ba nhà bình thường giấu kĩ, nhưng đều xem như chút tài sản. Cũng bởi mà vì để bụng tới sinh ý đồ sấy tiên như , ăn bỏ xa việc trồng trọt tám trăm dặm. Có lẽ thoạt lợi nhuận lớn, mỗi tửu lâu mỗi ngày lấy hàng chừng hai mươi cân, nhưng sánh bọn họ đưa hàng cho nhiều tửu lâu. Không thể phát tài lớn nhưng phát tài nhỏ thì vẫn .

Dương nhị lão gia tử trong nhà hai con dâu công trong phân xưởng, đối với ba nhà cùng kết phường mua bán nhỏ , Dương nhị lão gia tử trong lòng rõ. việc ăn kiếm bao nhiêu thì ông

Trong nhà đích thực lấy nhiều tiền bạc như , duy nhất nghĩ tới chỗ thể vay tiền chỉ nơi . Ông tính toán là một nhà , mấy nhà góp hẳn là đủ. Ba nhà Dương Thiết Trụ, Dương Thiết Căn và Dương thị phục dịch, Dương nhị lão gia tử trong lòng cũng rõ ràng nên mới đến cửa tìm.

Dương thị hai lời, bảo nhị cần lo lắng, bà cho ông mượn bạc. Nếu Dương thị trưởng bối lên tiếng, mấy tiểu bối cần lên tiếng nữa.

Dương nhị lão gia tử yên lòng, hết cảm tạ cảm tạ vị đại tỷ .

Việc nhất định là nhanh chóng thu xếp cho , Dương thị mang theo Dương nhị lão gia tử về nhà lấy bạc. Mấy tiểu bối thể lấy bạc dịch cũng yên lòng. Ít nhất để cho một con đường sống, về phần góp đủ bạc , thì là chuyện bọn họ thể quan tâm, nhà còn quan tâm hết, nào dư thừa công phu đồng tình khác. 

Chương 125

Bởi vì chuyện trưng binh dịch, bộ Thôn Lạc Hạp hoặc là phạm vi mười dặm tám thôn gần như nào thể ngủ , cả một đêm .

Thường thì khi chiêu lao dịch đều thông tri để các gia đinh an bài , đó đến ngày triệu tập cùng Lý chính tới huyện nha đưa tin.

Không cũng , lúc đó chỉ cần báo tên, đó huyện nha phái tới bắt ngươi. Ngươi chạy cũng , nhà sẽ , tuổi hợp để bù, nam hợp thì nữ bù. Đương nhiên cả nhà ngươi đều chạy cũng , cũng chính là tục xưng 'Trốn dịch'.

Trốn dịch sẽ liệt sổ đen, nguyên quán thừa nhận, cho hộ tịch, hộ tịch nơi khác sẽ thu nhận, sẽ thành lưu dân. Lưu dân trồng trọt cơm ăn, cuối cùng vẫn là một cái chết.

Cho nên bức đến đường sống, ai sẽ trốn dịch.

Chung quy ngươi nghĩ như , nhà ai mà một đứa con, một cái, tối thiểu còn giữ một cái. Lúc nhà thôn đều hỗn loạn, bởi vì già trong nhà quyết định nhanh chóng để ai . Cho nên mỗi lúc như thế , ngoại trừ tiếng thê lương, còn thanh âm nhà nhà khắc khẩu hoặc là đánh . Không ai nguyện ý chịu chết, cho dù đối phương là cũng nhường.

Mỗi khi chiêu binh lao dịch, Lý chính đau đầu. Cưỡng bức lao động còn dễ , nhất là khi chiêu binh dịch, chẳng khác nào ở 18 tầng Địa Ngục.

Có một cha , trong nhà góp đủ tiền bạc, những biện pháp khác, nghĩ Lý chính là bản lĩnh nhất trong thôn, quản chuyện chiêu lao dịch. Liền đây cầu hẳn, xin, ở cửa lóc. 

Loading...