Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 102: Đại náo Yến Vương phủ ---
Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:21:50
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gã gác cổng Yến Vương phủ mắng: “Bệnh thần kinh ? Chạy đến Yến Vương phủ gây sự? Kẻ nào c.h.ế.t thì cút ngay!”
Ngọc Tố tung một chưởng, đ.á.n.h bay gã ngoài, một tay đẩy mạnh cánh cổng, sải bước trong.
Đi hai bước, nàng mới nhớ Chung Nhiễm phía , vội vàng dừng sang một bên, một động tác mời.
Chung Nhiễm gì, nhấc chân bước .
Đã hạ nhân của Yến Vương phủ chạy bẩm báo, Yến Vương tức giận đùng đùng dẫn chạy .
Từ ngày thương ở tay, vận may của dường như càng lúc càng tệ, giờ đây ai cũng dám ức h.i.ế.p đến tận cửa ?
Thế nhưng, đợi khi rõ nữ t.ử phía , sắc mặt liền đổi.
“Yến Vương điện hạ, lâu gặp, xem hồi phục nhỉ.” Chung Nhiễm mỉm nhạt nhẽo chào .
Sắc mặt tuấn tú của Yến Vương đen như đáy nồi, hồi phục chỗ nào chứ?
Tuy cánh tay cưỡng ép nối , nhưng bởi vì vết thương rõ nguyên nhân trúng độc, dẫn đến thần kinh hoại tử, cho đến nay hơn mười ngày mà vẫn tri giác.
Mèo Dịch Truyện
Tất cả những điều , đều là nhờ nữ t.ử mắt ban cho.
“Ngươi đến đây gì?” Giọng Yến Vương âm trầm, bàn tay lành lặn còn giấu lưng, lén lút một ám hiệu.
Chung Nhiễm nhạt : “Đêm qua đường về nhà gặp thích sát, thế là, về nhà tìm vị đại nhân đến, cùng Yến Vương điện hạ ‘tâm sự’ đôi lời.”
Ánh mắt Yến Vương lúc mới rơi Ngọc Tố, từ nàng cảm nhận khí tức nguy hiểm.
Trong lòng kịch chấn, tiện nhân rốt cuộc tìm cao thủ từ tới?
Không chứ, bản nàng tác oai tác quái đến mức ngay cả hoàng t.ử cũng dám tiện tay c.h.é.m , còn cần tìm thêm giúp đỡ ?
“Ngươi thích sát thì liên quan gì đến bản vương?” Hắn chút tự nhiên mà đầu .
Chuyện thích sát đêm qua đương nhiên là , cũng vì , khi thích sát thất bại, cũng vô cùng chấn kinh.
Thế nhưng, khi c.h.é.m đứt tay, Hoàng thượng, Thừa tướng và Hoàng hậu đều phái cao thủ đến bên cạnh .
Lần , nàng tự tìm đến tận cửa, nhất định lấy thể diện.
Ngọc Tố hình khẽ lóe, một tiếng bạt tai vang dội.
Sau đó, Yến Vương điện hạ còn đây, tát bay như diều đứt dây.
“Tiểu tiểu thư nhà liên quan là liên quan, lắm lời vô ích như ?”
Chung Nhiễm bên cạnh khóe miệng khẽ co giật, giờ nàng tin lời Chung Yến , nàng vẫn còn quá thiện lương, đủ ngang ngược.
Cũng , sự ngang ngược của nàng là lời, mà đều trực tiếp động thủ.
Vị Ngọc Tố mắt , mới thật sự là ngang ngược, hơn nữa còn là đ.á.n.h danh nghĩa của nàng để ngang ngược.
Yến Vương cái tát đó tát cho ù tai, đại não trống rỗng, một lúc lâu mới hồn.
“Tiện nhân, ngươi dám đ.á.n.h bản vương?”
Hắn bò dậy điên cuồng gào thét: “Người , g.i.ế.c bọn chúng cho bản vương!”
Hắn là đích t.ử của Hoàng hậu, nếu sinh muộn, mới chính là Thái t.ử nhân tuyển hai.
Từ nhỏ đến lớn, đều cưng chiều mà lớn lên, từng ai dám đối xử với như .
Đầu tiên là gặp nha đầu tiện nhân Chung Nhiễm , giờ thêm một tiện nhân nữa.
Tức c.h.ế.t .
Theo tiếng gào thét của , một đám xông , bao vây hai .
Chung Nhiễm Ngọc Tố, giọng điệu chút trách móc: “Ngọc Tố, giờ chúng ?”
Sắc mặt Ngọc Tố cứng đáng kể, nhanh khôi phục.
“Tiểu tiểu thư lui về phía , những kẻ cứ giao cho nô tỳ là .”
Nói , nàng hình phóng điện lao , rút một thanh nhuyễn kiếm bên hông, nội lực quán chú, nhuyễn kiếm phát hàn mang.
Một kiếm vung , ít nhất cũng đoạt mạng hai tên thị vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-102-dai-nao-yen-vuong-phu.html.]
Tốc độ của nàng nhanh, bao phủ một lớp hộ tráo nhàn nhạt, dù m.á.u tươi cũng chẳng thể vấy bẩn lên nàng .
Dù cho cả trăm vây công, cũng kẻ nào thể gần nàng , dễ dàng tiêu diệt bộ đó.
Chung Nhiễm xem thầm lắc đầu, những đối thủ như , ngay cả ba thành thực lực của Ngọc Tố cũng thể bức .
Người của Yến Vương phủ cũng thật vô dụng, dù gì cũng là đích t.ử của Hoàng hậu, bên lấy một cao thủ hồn?
Yến Vương c.h.ế.t sững trừng mắt trận chiến trong sân, thấy nhiều như mà vẫn Ngọc Tố thương, sắc mặt nữa đại biến.
Hắn về phía Chung Nhiễm đối diện, nàng thản nhiên xem náo nhiệt.
, cho cảm giác, nàng chính là đang xem náo nhiệt, điều khiến trong lòng dâng lên vô vàn uất ức.
Bàn tay giấu lưng siết chặt thành nắm đấm, đó một ám hiệu.
Chẳng mấy chốc, một quả tín hiệu cầu cứu vọt lên từ Yến Vương phủ, tức thì chấn động bộ kinh thành.
"Kia, là hướng Yến Vương phủ ?"
"Yến Vương phủ phát tín hiệu cầu cứu? Trời ạ, kẻ nào dám xông Yến Vương phủ gây rối, còn bức Yến Vương cầu cứu bên ngoài?"
"Đi, chúng xem tình hình."
Vô kẻ hiếu kỳ lao tới Yến Vương phủ. Thừa tướng cũng trông thấy tín hiệu trong phủ, sắc mặt tràn đầy phẫn nộ.
Ngay lập tức, y phái một lượng lớn ám vệ cao thủ gấp rút tới Yến Vương phủ.
Hoàng hậu trong cung cũng phái cao thủ bên cạnh , ngay cả Hoàng thượng, cũng chuẩn phái Long Vệ.
Song đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt ngài lập tức đại biến, ngài bật dậy.
"Mau, theo trẫm xuất cung."
Đêm qua Ngọc Tố xuất cung tìm Chung Nhiễm.
Trong bộ Thiên Mạc triều, nếu còn ai dám động thủ với Yến Vương, ngoài nha đầu , thì còn ai nữa?
14. Đợi khi Hoàng thượng vội vàng đến Yến Vương phủ, bên trong la liệt thi thể.
, t.h.i t.h.ể la liệt, một t.h.i t.h.ể nào còn nguyên vẹn.
Máu chảy thành sông.
Chân tay cụt đứt khắp nơi.
Yến Vương dọa đến ngây dại, cạnh vài tên vệ hồi lâu vẫn hồn.
"Dừng tay! Ngọc Tố, rốt cuộc ngươi gì?" Giọng Hoàng thượng chút bực tức, đây là đang dẫm đạp thể diện Hoàng thất của ngài đất.
Ngài Chung Nhiễm, nàng cũng đạm nhiên ngài, đôi mắt tựa giếng cổ gợn sóng, vô cớ khiến lòng ngài khẽ run.
Nghĩ tới điều gì, ngài vội vàng thu hồi ánh mắt, chằm chằm Ngọc Tố.
Ngọc Tố chậm rãi bước tới bên Chung Nhiễm, đạm nhiên : "Ồ, , nhất thời quên mất đây là Vương phủ. Tuy nhiên, nô tỳ hành sự vẫn chừng mực, cũng tổn thương Vương gia."
"Hôm qua tiểu tiểu thư phố gặp thích sát, nô tỳ tới đây là để đòi công đạo cho tiểu tiểu thư."
"Xét thấy tiểu tiểu thư thương, chỉ cần các ngươi đưa bồi thường thỏa đáng khiến tiểu tiểu thư hài lòng, nô tỳ sẽ truy cứu. Bằng , nô tỳ sẽ lấy một chân của ... để tiểu tiểu thư nguôi giận, ?"
Cho dù là Hoàng thượng, cũng tức đến khẽ run rẩy. Yến Vương càng mềm nhũn cả , sắc mặt tái nhợt.
Gần đây rốt cuộc gặp vận rủi gì? Tại chọc chổi như ?
"Ngươi bằng chứng gì mà là Yến Vương động tay chân?" Một giọng phẫn nộ từ cửa truyền đến, chính là Hoàng hậu theo sát phía xuất cung.
Hoàng hậu chằm chằm các nàng, cả Ngọc Tố lẫn Chung Nhiễm, nàng đều ấn tượng sâu sắc.
Hai tiện nhân , quả thực sinh để khắc chế nàng.
Ngọc Tố đạm nhiên : "Chúng cần gì bằng chứng? Chỉ cần đối tượng đáng ngờ là ."
Hoàng hậu tức đến mức n.g.ự.c phập phồng, sang Hoàng thượng, ủy khuất vô cùng xen lẫn sự tức giận bất lực.
"Hoàng thượng, ngài cứ trơ mắt các nàng ức h.i.ế.p chúng như ?"
--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Đợi Mà Run Rẩy Đi -