Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 216: Mê Lộ ---
Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:23:55
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ai hiểu rõ tình hình bên hơn? Hãy đây cho lão phu .”
Một lão giả khi hạ xuống đất, âm thanh vang vọng khắp huyện thành nhỏ.
Các tu sĩ Tần gia vội vàng tiến lên, đây chính là các cường giả của Thánh Địa, đây là một cơ hội cực kỳ hiếm .
“Lão tổ, tiểu nhân Tần Khâm, là gia chủ đương nhiệm của Tần gia, tạm thời do tiểu nhân phụ trách nơi đây.”
Các cường giả trong Thánh Địa, nhiều đều đến từ Thập đại gia tộc, bọn họ gọi lão tổ cũng sai.
khi gia nhập Thánh Địa, đặc biệt là tu luyện đến cấp độ hiện tại, tâm khí cao, cộng thêm Thánh Địa cho phép cường giả liên hệ quá nhiều với gia tộc, càng tùy tiện tiết lộ công pháp tu luyện.
Vì , cho dù là tiểu bối trong gia tộc của , bọn họ cũng thèm để mắt tới.
“Chuyện gì xảy ở đây? Có ai trong thám hiểm ?”
“Bẩm lão tổ, cụ thể xảy chuyện gì, tiểu nhân đợi đến bây giờ vẫn rõ ràng.”
“ các cường giả trong gia tộc tổ chức mấy trong dò xét, đều là cường giả Kim Đan sơ kỳ và Kim Đan trung giai.”
“Có điều, ba bốn ngày , đến nay vẫn tin tức truyền về.”
Lão già sắc mặt ngưng trọng, ba bốn ngày mà vẫn tin tức truyền ?
Nếu gặp chuyện, cho dù bên trong là tình huống gì, cũng nên tin tức truyền mới .
đến bây giờ vẫn tin tức nào, khả năng duy nhất, chính là xảy chuyện.
Sắc mặt của Nguyên Anh lão tổ càng thêm ngưng trọng, tu sĩ Kim Đan tiến mà cũng trở , sự việc còn nghiêm trọng hơn nhiều so với điều bọn họ nghĩ.
“Lăng Khôn, ngươi dẫn hai trong thám thính, cẩn thận một chút, nếu dị thường lập tức rút lui.”
Người gọi là Lăng Khôn là một nam nhân trung niên, đúng hơn là chỉ giữ vẻ ngoài của một nam nhân trung niên.
Nghe thấy lời ông , liền cùng hai bạn trong thám thính.
Khi tiến sâu núi, khi Ma Nguyên trở nên nồng đậm, lấy một chiếc áo choàng khoác lên.
Chiếc áo choàng trận pháp phòng ngự, thể giúp chống một phần sự ăn mòn của Ma Nguyên.
Hai còn cũng đều lấy bảo vật phòng hộ để gia trì, đó mới nhanh chóng sâu bên trong.
Nơi sâu nhất trong thung lũng, Chung Yến hóa thành một đen kịt, khắp Ma Nguyên cuồn cuộn, khí tức mạnh mẽ mà khiến khiếp sợ.
Hai tháng qua, khi thích nghi ban đầu, bắt đầu dốc lực tu luyện để đột phá cảnh giới Trúc Cơ.
Chung Nhiễm bên thì càng như , khi trải qua quá trình đối kháng và thu phục Ma Nguyên ban đầu, nàng dần dần ngưng tụ Ma Linh trong cơ thể, bắt đầu chính thức tu luyện.
Khi nàng chính thức bắt đầu tu luyện, vô tận Ma Nguyên ngừng chui cơ thể nàng, nàng cũng nhanh chóng biến thành một đen kịt, ẩn trong sương đen, trông quỷ dị và nguy hiểm.
Còn Mục Cẩn Ninh, A Sinh và Hoàng Thu Hà ba thì ? Ngay từ khi Ma Nguyên hoành hành, khi Chung Nhiễm thích nghi với Ma Nguyên, nàng sai Tiểu Đỉnh đưa bọn họ gian .
Kim Phong Báo và Bạch T.ử cũng ngoại lệ, Ma Nguyên ở đây, còn là nơi mà bọn họ thể ở .
Sau đó, nàng lợi dụng Phượng Hoàng Thần Đỉnh giúp nàng nuốt chửng, bắt đầu dốc lực tu luyện.
Với sự tu luyện hết của nàng và Chung Yến, Ma Nguyên trong bắt đầu nhanh chóng bọn họ nuốt chửng.
Tuy tốc độ nuốt chửng của bọn họ tăng lên, nhưng Ma Nguyên ở đây quá nồng đậm, hơn nữa dường như cảm giác nguồn cung vô tận, cho nên cho đến bây giờ, vẫn còn đang khuếch tán bên ngoài.
Các tu sĩ Kim Đan của Tần gia cùng những khác tiến dãy núi ma khí ngập trời, nhanh lạc mất phương hướng.
Ma Nguyên vẫn luôn ăn mòn linh khí trong cơ thể bọn họ, bọn họ ngoài, nhưng thế nào cũng thể thoát .
Rõ ràng thực vật xung quanh đây đều nuốt chửng, nơi đây trở thành một vùng đất hoang phế, nhưng bọn họ dấu hiệu mặt đất, xác nhận rằng bọn họ vẫn thể thoát ngoài.
Cho đến khi Lăng Khôn ba tiến , ngoài ý phát hiện bọn họ, nhưng cũng chỉ tìm bốn .
“Các ngươi ở đây?”
“Mau, cứu chúng ngoài, chúng lạc ở đây, .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-216-me-lo.html.]
Bọn họ cũng bảo vật hộ , chỉ là, cấp bậc bảo vật của bọn họ đủ cao, đến mức nhanh mất tác dụng, dẫn đến tình trạng hiện tại, ngay cả cảnh giới cũng bắt đầu lung lay.
Tuy nhiên, bọn họ dù cũng là tu sĩ Kim Đan, ý chí kiên cường, tạm thời vẫn mất lý trí như các tu sĩ bình thường.
Lăng Khôn và những khác thấy lời , cũng giật kinh hãi.
Bọn họ một đường trong, còn nghĩ đến chuyện , nếu thật sự nhốt ở đây...
“Chỉ bốn các ngươi thôi ?”
“Không chỉ, chúng tổng cộng bảy , nhưng ba tìm thấy ở nữa .”
Bảy bọn họ ban đầu tiến , lúc đầu bảo vật hộ nên chuyện gì.
Chỉ là, một ngày , bảo vật hộ bọn họ dần dần còn tác dụng, đợi đến khi bọn họ phát hiện rút lui, mới nhận tìm thấy đường nữa .
Cứ vẫn loanh quanh ở khu vực .
Sau đó, linh khí trong cơ thể bọn họ từ từ nuốt chửng, cứ tiếp tục như , bọn họ chắc chắn sẽ nhanh chóng ở đây, hóa thành một phần của Ma Nguyên.
Đây là điểm mà thế nhân kiêng kỵ nhất ở ma khí, nó thể đồng hóa cả và vật thành một phần của chúng.
“Vậy chúng ngoài .” Lăng Khôn ngưng giọng , khi y đây chút thủ đoạn, hy vọng thể tìm lối .
“Các cảm thấy , những ma nguyên dường như đang dần suy giảm?” Một lão đầu trừng mắt chằm chằm đen kịt khá lâu.
Y nhạy cảm nhận , ma nguyên dường như nhạt đôi chút, chỉ nhẹ, khiến y ngỡ là ảo giác.
Mèo Dịch Truyện
Lăng Khôn cùng những khác , cũng cẩn thận quan sát những làn sương đen xung quanh.
Sau khi quan sát kỹ lưỡng, bọn họ cũng cảm ứng , sương đen xung quanh đang luân chuyển.
“Dường như đang tiêu tán, chúng ngoài xem tình hình.”
Bọn họ cảm ứng , ánh sáng của pháp khí hộ đang nuốt chửng.
Đợi đến khi ánh sáng biến mất, nghĩa là bảo vật mất tác dụng.
Khi đó, linh lực của bọn họ sẽ tiêu tán, cảnh giới lung lay.
Huống hồ, Tần gia , bọn họ còn lạc đường.
Vạn nhất bọn họ cũng tìm lối , hậu quả sẽ nghiêm trọng.
Mấy cùng xoay , theo lối cũ mà .
Chỉ là, bọn họ nhanh phát hiện vấn đề, những dấu vết và thủ đoạn để đó, giờ phút còn tìm thấy nữa.
Đi nửa canh giờ, bọn họ vẫn thể ngoài.
“Xong , thật sự kẹt ở đây.”
Một lão đầu theo Lăng Khôn đó, giọng trầm trầm: “Chỉ e chỉ là do ma nguyên, thể ma tộc ẩn nấp trong bóng tối, sẵn sàng cho chúng một đòn chí mạng.”
Mấy còn gì, lúc gì cũng vô ích, tìm cách tìm lối mới là thật.
Chỉ là, bốn phía đen kịt, căn bản cảm ứng đông nam tây bắc, mất cảm giác phương hướng, mà ngoài ?
Lăng Khôn trầm ngâm một lúc mới : “Chúng tìm lối nữa, hãy trong, theo hướng ma nguyên tiêu biến, lẽ sẽ phát hiện giống bình thường.”
Những còn cũng định thần , cuối cùng đều đồng ý.
Không đồng ý cũng cách nào khác, bọn họ giờ kẹt ở đây, căn bản thể ngoài.
Không theo hướng ngược với hướng ma nguyên tiêu tán, chỉ là, y cẩn thận quan sát, chỉ ở đây mới thể cảm ứng sự tiêu tán linh khí nhẹ nhàng .
Rời khỏi nơi , sẽ cảm ứng nữa, nhanh sẽ lạc lối.
--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi -