Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 436: Lối Vào Bí Cảnh ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:34:15
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Giả nhân giả nghĩa mà thôi.” Phương lão đầu chút khách khí đáp trả: “Nghe Thiên Cung của các ngươi một thiên tài ngàn năm khó gặp, các ngươi mới nên dặn dò cẩn thận thì hơn.”

 

Dư lão đầu ha ha lớn: “Chuyện ngươi cứ yên tâm, chúng dặn dò kỹ càng , bảo đảm sẽ an vô sự .”

 

“À , vị tiểu thiên tài đang ở ? Mau gọi đây cho chúng quen chứ.”

 

Trên phi thuyền bên nhiều , tất cả đều hiếu kỳ về phía , rốt cuộc vị nào mới là Chung Nhiễm.

 

Phương lão đầu cũng ha ha lớn: “Ha ha, cứ cho các ngươi đấy, để các ngươi bận tâm suy nghĩ đến mất ngủ, ngươi c.ắ.n nào.”

 

“Lão Phương, bây giờ ngươi càng ngày càng giống một tên vô ?”

 

, ngươi c.ắ.n ư?”

 

Mèo Dịch Truyện

Chung Nhiễm và An Linh trong đám , ngờ lão già nhỏ bé một mặt đáng yêu đến .

 

Các nữ t.ử còn cũng cúi đầu trộm, nhưng ai lên tiếng.

 

Trong tiếng ồn ào náo nhiệt, phi thuyền dần dần bắt đầu hạ xuống.

 

Mọi xuống phía , từ xa thể thấy phía là một biển mênh mông, đúng là đông như mắc cửi.

 

“Oa, nhiều quá.”

 

“Tiền bối, một lối thể chứa bao nhiêu ạ?”

 

Phương lão cũng xuống phía , giọng nhàn nhạt: “Một lối ít nhất cũng mười vạn .”

 

Mọi hít một khí lạnh, chỉ một lối mười vạn , nhiều lối , thì bao nhiêu chứ?

 

“Tổng cộng bao nhiêu lối ?”

 

“Ước tính thận trọng, chắc là bốn năm mươi cái.”

 

Trong giọng của Phương lão thêm chút cảm khái: “Mười vạn là đối với nơi của chúng , ở một địa phương lớn hơn, thể hàng chục vạn .”

 

“Nói cách khác, những thiên tài tiến bên trong ít nhất cũng hơn một triệu .”

 

Chung Nhiễm và những khác xong đều trợn mắt há hốc mồm, đối với họ, con quá lớn.

 

“Vậy nên, các ngươi nên sự cạnh tranh lớn đến mức nào chứ?” Phương lão đầu đầu một cái, thu hết biểu cảm của họ mắt.

 

Một vị sư lúng túng : “Không , Phương lão, bí cảnh rốt cuộc lớn đến mức nào ?”

 

Sắc mặt Phương lão cứng , ngượng ngùng : “Cụ thể lớn đến mức nào thì ai , nhưng bên trong đó là một phương thế giới, các ngươi cứ tự nghĩ .”

 

Thế giới lớn nhỏ, giống như thế giới mà Chung Nhiễm từng trọng sinh, chỉ là một tiểu thế giới.

 

trong tiểu thế giới tiểu thế giới, đó cũng chỉ là cách tương đối mà thôi.

 

Phượng Minh Đại Lục, kỳ thực cũng chỉ thể coi là một thế giới trung đẳng, thể sánh bằng thế giới cao đẳng.

 

Thế nhưng, chỉ là một thế giới trung đẳng, chỉ riêng một châu thôi thì địa giới vô cùng rộng lớn, nhân khẩu cực kỳ đông đúc.

 

Giống như Lộc Thành mà Chung Nhiễm từng ở, đến hàng triệu tu sĩ, huống chi là những đại thành thực sự ở Trung Vực.

 

Mà Nguyên Châu trong năm châu khối của đại lục, cũng chỉ thể coi là địa vực trung đẳng mà thôi.

 

Ngay khi còn đang ngây , phi thuyền hạ xuống.

 

Phương lão đầu nhảy xuống , các thiên tài khác cũng theo .

 

về phía , nhưng chỉ một cái .

 

Mọi theo các tiền bối của , thể chen lên phía nữa.

 

Chung Nhiễm còn tưởng rằng họ đến khá sớm, kết quả đến đây mới , họ lẽ là những đến muộn nhất.

 

Cũng đúng, trung vẫn còn nhiều phi thuyền đang chuẩn hạ cánh.

 

Điều kỳ lạ là đều yên tĩnh, khi hạ cánh, họ cũng chuyện nhiều nữa.

 

Phương lão truyền âm cho Chung Nhiễm: “Lối phía chuẩn khai mở, thời gian khai mở cũng hai ba ngày, đừng lung tung.”

 

Chung Nhiễm tò mò về phía , phát hiện bất kỳ đổi nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-436-loi-vao-bi-canh.html.]

dần dần, nàng phát hiện sự bất thường của trường khí gian.

 

Trong khí dường như thêm một luồng áp lực, tuy nhẹ, nhưng tất cả đều cảm nhận .

 

Mọi đều hiếu kỳ ngẩng đầu, xem rốt cuộc nó đổi như thế nào.

 

Tuy nhiên, ngoài áp lực trong gian , tạm thời vẫn đổi.

 

Theo thời gian trôi , áp lực trong khí càng lúc càng lớn, nhưng đối với những tu sĩ thể đến đây mà , đều vẫn thể chấp nhận .

 

Đến bây giờ vẫn còn tu sĩ vội vàng chạy tới, lúc áp lực trong gian còn lợi cho phi thuyền bay nữa.

 

Bọn họ đều hạ cánh từ xa, đó vận dụng pháp chạy đến đây.

 

Ngày hôm , sắc trời dần dần đổi, đẽ và rực rỡ như ráng chiều, khiến một đám tu sĩ khỏi kinh ngạc.

 

Thời gian càng trôi, ráng chiều càng lúc càng nặng nề, dường như ngừng biến hóa.

 

Sau đó, những đám ráng chiều dường như đang rơi xuống, dù là ban đêm, cũng vẫn chiếu sáng cả một vùng trời đất .

 

Phương lão nhẹ giọng giải thích với Chung Nhiễm: “Sau khi ráng chiều rơi xuống, sẽ hình thành một cánh cổng, chính là lối của Thái Hoang Bí Cảnh.”

 

Chung Nhiễm thầm tặc lưỡi, lối như , thật sự là kỳ lạ.

 

Tuy nhiên nghĩ đến sự thần bí của Thái Hoang Bí Cảnh, một lối như dường như cũng thể chấp nhận .

 

Quả nhiên như Phương lão , ráng chiều càng lúc càng rơi xuống, áp lực cũng càng lúc càng lớn, một đám tu sĩ tụ tập ở đây, ít cần vận chuyển linh lực mới thể chống đỡ luồng áp lực .

 

Chung Nhiễm quanh, ngay cả An Linh và những khác cũng ngưng tụ linh khí hộ thể để chống những uy áp .

 

Một cũng nhờ bảo vật để chống đỡ, A Sinh trực tiếp kéo Vân Thiên Vũ đến bên cạnh , để dựa y.

 

Những còn thấy , mấy vị sư đều tựa bên cạnh A Sinh.

 

Quả nhiên, khi tựa A Sinh, áp lực liền giảm nhiều.

 

Các nữ tu sĩ thấy mà ngưỡng mộ, nhưng quá nhiều tiền bối ở đây, cuối cùng dám dựa bên cạnh A Sinh.

 

Phương lão đầu đ.á.n.h giá Chung Nhiễm, phát hiện cô nương dường như hề chút áp lực nào.

 

Y nhẹ nhàng chạm nàng một cái, ngưng khí truyền âm: “Cô nương, ngươi chút áp lực nào ?”

 

Chung Nhiễm sững sờ, cũng đáp : “Có chứ, ? Chỉ là khả năng chịu đựng của mạnh hơn một chút mà thôi.”

 

Khóe miệng Phương lão khỏi co giật, khả năng chịu đựng mạnh hơn một chút mà thôi ư?

 

Cái sự “mạnh hơn một chút” của nàng, đè bẹp bao nhiêu thiên tài đây chứ?

 

Y một cảm giác, đợi nàng từ Thái Hoang Bí Cảnh , những lão già như bọn họ sẽ còn là đối thủ của nàng nữa .

 

“Cô nương, ngươi thành thật , bây giờ ngươi thực lực gì?”

 

Chung Nhiễm thành thật : “Chắc chắn là đối thủ của .”

 

Mặt Phương lão trực tiếp co giật dữ dội, kết hợp với áp lực lúc , trông vẻ điên cuồng.

 

Y cuối cùng thêm gì nữa, lúc gì thêm, y cảm thấy đều là tự tìm khổ.

 

Yêu nghiệt!

 

Những đám ráng chiều khổng lồ dường như từ trời giáng xuống, cả một vùng rộng lớn giống như một biển lửa ngay mắt.

 

Một đám tu sĩ đều vô cùng chấn động, biển lửa khổng lồ từ từ ngưng tụ, cuối cùng chậm rãi biến thành hình dáng một cánh cổng.

 

“Thái Hoang Bí Cảnh sắp khai mở, cần chen chúc, sẽ ba ngày để tiến .”

 

“Những lời thừa thãi, lão phu sẽ nữa, chỉ hy vọng đều thể sống sót .”

 

Mọi đồng thanh đáp lời, tiếng chấn động trời đất.

 

Lại đợi nửa ngày, cánh cửa lớn cuối cùng cũng hóa hình thành công.

 

Cánh cửa cao lớn, dường như chống trời đạp đất, cả một vùng trời đất đều là cánh cửa đó.

 

--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Mau Chờ Rung Rẩy Đi -

 

 

 

Loading...