Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 465: Tranh Đoạt ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:34:53
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tiểu sư , ngươi tới , mau đến xem, nơi trận pháp cách ly , chúng thể .”

 

Liễu Thương Minh thấy nàng , liền nghiêng gọi nàng tiến tới.

 

Những tu sĩ còn cũng nhường một lối , để nàng cùng Lăng T.ử Quỳnh bước .

 

“Sư quá khen.”

 

Trước đó linh thức của nàng thể thăm dò bên trong, chính là chặn , giờ xem , chính là nơi .

 

Không thấy lớp hộ tráo trong suốt tương tự, từ đây cũng thể thấy lối tối đen bên trong, nhưng thể bước .

 

Nàng ngừng bước, cứ thế trong.

 

Lăng T.ử Quỳnh vẫn luôn nắm tay nàng, cũng nàng kéo trong.

 

Cứ thế trong.

 

Liễu Thương Minh thấy , cũng nhấc chân theo.

 

, vẫn chặn , thể qua.

 

bực dọc, vươn một chưởng về phía mà đ.á.n.h tới.

 

Khi công kích rơi đó, một trận gợn sóng nước lan , đạo công kích phản xạ trở về, đ.á.n.h trúng chính tu sĩ đó.

 

Tu sĩ ngờ công kích còn thể phản hồi trở , chú ý một cái, cả đ.á.n.h văng nhanh chóng lùi về phía .

 

Các tu sĩ phía nhanh chóng nghiêng , cũng vươn tay kéo một cái, mới giữ , để trực tiếp bay ngược ngoài.

 

Đồng t.ử Liễu Thương Minh co rút , với Chung Nhiễm bên trong: “Tiểu sư , thể đưa chúng trong ?”

 

Y lờ mờ đoán Chung Nhiễm ở tuổi nhỏ như thể là Luyện Đan sư, là Trận Pháp sư, là Phù Lục sư.

 

Nàng thể là Trận Thể trong truyền thuyết.

 

Nghe loại thể chất thể bỏ qua tuyệt đại đa trận pháp, kết giới, như cõi vô vật.

 

Loại thể chất đạo trận pháp căn bản cần tốn tâm trí, đối với khác mà là trận đồ cho choáng váng, nhưng trong mắt nàng, thể tự chỉ dẫn lối sinh môn, trận nhãn.

 

Bởi , Chung Nhiễm mới thể vô tư .

 

Chung Nhiễm còn , tình hình bên trong các nàng đều rõ, cần thăm dò.

 

Tuy nhiên nàng cũng chủ động dẫn , mà cần bọn họ tự mở lời.

 

Hiện giờ lời của Liễu Thương Minh, nàng khẽ , đáp: “Được.”

 

Nàng tới chỗ kết giới, giơ một tay ngang đó: “Huynh qua thử xem.”

 

Liễu Thương Minh đang định vươn tay kéo tay nàng, xong lời , kịp thời rụt tay , bình tĩnh và cẩn thận .

 

Quả nhiên, gì ngăn cản nữa, thể .

 

“Đa tạ tiểu sư .”

 

Những còn thấy , cũng vội vã theo.

 

Chung Nhiễm cũng bận tâm, đợi đều tiến , nàng mới cùng.

 

Lăng T.ử Quỳnh cũng nghiêng ở bên trong, đợi qua, nàng mới theo Chung Nhiễm.

 

7. Con đường hẹp nghiêng xuống , đỉnh lối là loại đá cát thể tản vầng sáng nhàn nhạt.

 

“Những thứ , là Tinh Quang Sa, quả nhiên là một đại thủ bút.”

 

Liễu Thương Minh phía khỏi cảm thán, Tinh Quang Sa thể dùng để luyện khí, binh khí luyện chỉ độ dẻo dai , mà còn phát một vệt u quang nhàn nhạt, đặc biệt mắt.

 

Tuy nhiên, Tinh Quang Sa ở bên ngoài dễ tìm, ở đây thể gặp , mới là đại thủ bút.

 

Mặc dù Tinh Quang Sa quý giá khó , nhưng ai cũng động thủ lúc .

 

Tình hình bên trong còn rõ, đợi khi ngoài hẵng lấy chút Tinh Quang Sa cũng muộn.

 

Đi trong hai khắc đồng hồ, con đường hẹp trở nên rộng rãi, phía một gian thạch thất.

 

Thạch thất lớn, ước chừng mười mét vuông, đỉnh cũng cao, vách đá xung quanh, khắc họa một ít hình đầu trâu ngựa, quái vật đầu chim thú.

 

Nếu thường tiến đây, lẽ còn chút sợ hãi, nhưng đều là tu sĩ, hơn nữa đều danh tiếng thiên tài nhất định, ai đặt những bích họa mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-465-tranh-doat.html.]

 

Ở giữa thạch thất một chiếc bàn đá, hai chiếc ghế đá.

 

Trên bàn đá, đặt một cái hộp từ bạch ngọc, ngoài , còn vật gì khác.

 

nhanh chóng lao tới phía , vươn tay định cướp lấy hộp đá.

 

Bất kể là vật gì, cứ cướp tính.

 

Liễu Thương Minh cũng bay lên, một chưởng bổ thẳng tay của tu sĩ chạm hộp đá.

 

Sắc mặt tu sĩ biến đổi, nhanh chóng rụt tay , đồng thời một tay khác cũng c.h.é.m một kiếm.

 

“Liễu Thương Minh, đừng quá đáng.”

 

Liễu Thương Minh vươn tay chụp lấy hộp bạch ngọc, một tay khác vồ lấy bóp mạnh, một đoàn quả cầu nhỏ ngưng tụ từ sương đen, ném về phía tu sĩ.

 

Tu sĩ sợ hãi sắc mặt đại biến, dám cứng rắn đỡ chiêu của , nhanh chóng nghiêng lùi .

 

Tay Liễu Thương Minh vươn tới hộp đá , nhưng đột nhiên rụt về như điện giật.

 

Thật sự là điện giật.

 

Trên hộp bạch ngọc đó, t.ử điện lượn lờ, khiến kinh hãi.

 

“Lại còn t.ử điện.” Có sắc mặt biến đổi: “Xem , đồ vật bên trong chắc chắn đơn giản.”

 

Liễu Thương Minh lùi hai bước, đó nhanh chóng kết ấn, trong tay quấn một tầng sương đen, mới tiếp tục vươn tay chụp lấy hộp đá.

 

Biết sự bá đạo của , những còn cũng canh ở đây nữa, mà là xung quanh.

 

Bên trong chắc chắn chỉ một vật như , bọn họ tìm cơ duyên khác.

 

Lăng T.ử Quỳnh cũng xung quanh, chỉ Chung Nhiễm vẫn đó.

 

“Liễu sư cẩn thận.” Giọng nàng nhạt, nhưng từng bước từng bước chậm rãi tới gần.

 

Ngay khi bàn tay lớn bao bọc bởi sương đen của Liễu Thương Minh chạm hộp đá, t.ử điện phía nhanh chóng quấn lấy bàn tay lớn của .

 

Sương đen bàn tay lớn của nhanh chóng tiêu tán, tay truyền đến cảm giác đau rát cháy bỏng.

 

Sắc mặt biến đổi, cưỡng chế vươn tay chụp lấy hộp đá, nhưng ngờ, hộp đá đặc biệt nặng, t.ử điện bên trong dường như ngừng tuôn .

 

Hai tay Chung Nhiễm sáng lên, nhanh chóng vươn tới, hai tay dùng sức ôm lấy hộp đá.

 

Lực t.ử điện hộp đá bộ thuận theo tay nàng bò lên, ngược giải cứu Liễu Thương Minh.

 

Sắc mặt biến đổi, khi Chung Nhiễm ôm hộp đá lên, một tay khác cũng vươn định đoạt lấy.

 

Chung Nhiễm thu hộp đá gian, lùi về phía , những lực t.ử điện nàng nuốt chửng.

 

“Liễu sư , cơ duyên một chuyện thể cưỡng cầu, rơi tay , giành nữa thì thật vô vị.”

 

Mèo Dịch Truyện

Sắc mặt Liễu Thương Minh âm trầm vài phần, cuối cùng cũng xé toang mặt nạ với nàng ngay tại chỗ.

 

Một Trận Thể bẩm sinh, dễ đối phó.

 

Huống chi, nàng còn là thiên tài Luyện Đan sư, Phù Lục sư, đan dược, trận bàn, phù lục nàng chắc chắn thiếu.

 

Hơn nữa, một thiên tài như nàng, khi tiến , các lão già của ba đại công hội chắc chắn đưa cho nàng nhiều bảo vật hộ .

 

Nghĩ đến đây, mặt nở một nụ : “Tiểu sư sợ t.ử điện?”

 

“Hắc hắc, bảo vật hộ thể mà.” Chung Nhiễm hắc hắc , sang đuổi theo Lăng T.ử Quỳnh.

 

Thần sắc mặt Liễu Thương Minh âm tình bất định, cuối cùng cũng chỉ thể nơi khác.

 

đây cũng vô dụng.

 

tìm thấy thạch thất khác, từ bên trong ít nhiều cũng cướp một bảo vật khác, thậm chí vài động thủ đ.á.n.h .

 

Những thạch thất quy luật nào cả, cái bên trong trống rỗng, cái cướp sạch.

 

Lăng T.ử Quỳnh kinh hô: “Tiểu sư , bên một cánh cửa đá, mau đây xem.”

 

Những tu sĩ còn cũng nhanh chóng lướt qua, xông lên đẩy cửa đá.

 

--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Đợi Mà Run Rẩy Đi -

 

 

 

Loading...