Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 510: Huyết Dịch Phù Văn ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:35:47
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Nhiễm đáp lời nàng, mà hai kiện thần khí phía .

 

“Các ngươi là tu luyện một lát lấy thần khí, là lấy thần khí mới tu luyện?”

 

Hạ Thời Húc ánh mắt nhiệt thiết cây cung lớn phía , khẽ giải thích: “Chúng khiến chúng nhận chủ cũng dễ. Cần tu luyện linh khí trong , mới thể khiến chúng sản sinh cộng hưởng, chọn chủ nhân.”

 

Chung Nhiễm lúc mới hiểu , gật đầu : “Vậy các ngươi cứ tự nhiên, khi nào xong thì gọi .”

 

Nàng giờ đây phát hiện, tu vi thực lực của bọn họ đều đạt đến một đỉnh điểm, chỉ cần tu luyện ở đây một thời gian là thể tấn thăng.

 

Sau khi tấn thăng, bọn họ mới càng dễ dàng cộng hưởng với thần khí.

 

Nàng để ý đến bọn họ nữa, tự cũng tìm một chỗ xuống tu luyện.

 

Thể chất quỷ dị của nàng, đây tấn thăng khó khăn, giờ đây nàng vẫn cảm thấy tấn thăng khó khăn.

 

Không tu luyện bao nhiêu tầng mới thể tấn thăng một đại cảnh giới, chỉ sợ là tu luyện ngừng nghỉ.

 

như , ngoài việc ngừng tu luyện, dường như nàng cũng chẳng còn cách nào khác.

 

Quả nhiên hổ là phế vật tạp linh căn trong truyền thuyết.

 

Nàng khẽ thở dài, đành chấp nhận tu luyện.

 

Lực lượng lôi đình chui cơ thể nàng, hoành hành khắp nơi trong thể nội.

 

Những lực lượng lôi đình đều mang theo sức mạnh tổ văn, uy lực càng lớn, nhưng ảnh hưởng nhiều đến nàng.

 

, nàng trải qua mấy tẩy lễ của lôi đình .

 

Nàng nghĩ, ở đây thể tấn thăng.

 

hai Hạ Thời Húc tấn thăng quá nhanh, nàng vẫn tấn thăng, nhưng tu vi trong cơ thể cực kỳ ngưng thực , tới chắc chắn thể tấn thăng.

 

Từ chỗ , đến một thế giới băng tuyết của Tuyết Nhược Lan.

 

Bên trong vô cùng lạnh lẽo, nhưng Chung Nhiễm đặc biệt yêu thích.

 

Ở đây thần khí, chỉ một con tằm kết băng.

 

Con tằm lớn, ít nhất cũng bằng cánh tay đàn ông trưởng thành, trong suốt, dường như m.á.u huyết mạch m.á.u gì.

 

Mập mạp, tản khí tức cực kỳ lạnh lẽo.

 

Nàng Tuyết Nhược Lan, nàng khi thấy băng tằm thì vô cùng vui mừng, lập tức xuống tu luyện.

 

Chung Nhiễm cũng tranh thủ thời gian xuống tu luyện, nhất định ở đây tấn thăng thêm một cấp độ nữa.

 

Rầm!

 

Quả nhiên, Trúc Cơ tầng mười một.

 

Khóe miệng nàng co giật, chút bất đắc dĩ.

 

Tuyết Nhược Lan khiến băng tằm nhận chủ, kết một tầng băng tinh mỏng manh, trông vô cùng đáng sợ.

 

“Tiểu sư , đa tạ ngươi.” Nàng mặt cố nặn một nụ .

 

Chung Nhiễm thầm nghĩ, đúng là khó nàng , một gương mặt băng sương cứ cố nặn một nụ .

 

“Ta là thu thù lao, tồn tại ân tình gì cả.”

 

Tuyết Nhược Lan lấy một chiếc nhẫn gian đưa cho nàng: “Đây là một vạn linh tinh thù lao của .”

 

Chung Nhiễm hài lòng nhận lấy, xem , những đều là chính nhân quân tử, cũng thể là vì, nàng giúp đỡ bọn họ nhiều, khiến bọn họ đều thật lòng cảm kích.

 

Tiếp theo, là một vùng biển lửa.

 

Tiếp theo là một thế giới bóng tối, là của Bạch Nam Sênh.

 

Hắn là ám linh căn, tính cách phần trầm lặng, dọc đường đều một lời nào.

 

Tuy gì, nhưng ánh mắt Chung Nhiễm, mang theo sự dò xét và tò mò.

 

Hắn thể cảm nhận , Chung Nhiễm một luồng lực hòa, khiến tiếp cận.

 

Cảm giác kỳ lạ, vì , dọc đường đều âm thầm đ.á.n.h giá Chung Nhiễm, nhưng vẫn tìm , luồng lực hòa đó rốt cuộc đến từ .

 

“Đi thôi, đến lượt ngươi .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-510-huyet-dich-phu-van.html.]

Chung Nhiễm dẫn bên trong, cũng tiện thể ở đây tu luyện một lát.

 

Tu luyện ở đây, khiến tu vi của nàng tấn thăng, những ám linh khí đó khi tiến cơ thể nàng, liền hòa trong huyết dịch của nàng.

 

Đây là một cảm giác vô cùng kỳ lạ, nàng nhịn trong huyết dịch.

 

Những ám linh khí khi tiến huyết dịch của nàng, tụ tập thành từng đường vân nhỏ, dường như tựa nòng nọc.

 

Theo sự hình thành của những phù văn , nàng mơ hồ cảm giác dường như thứ gì đó đang thức tỉnh.

 

Đó là một loại lực lượng, dường như là một loại ký ức, càng giống một loại ràng buộc sâu thẳm trong huyết mạch.

 

Cảm giác kỳ lạ, nhưng thể rõ là gì.

 

Nàng cũng để ý, dù đây ở chỗ Hỏa Hoàng, nàng cũng một loại tổ văn.

 

Nghĩ đến, bởi vì nàng Ám Nguyên Châu, những lực lượng khi nàng thôn phệ, cũng sẽ hóa thành một dạng khác, hòa một với nàng.

 

đúng lúc , một tòa tháp đen bay đến mặt nàng, xoay tròn xung quanh nàng.

 

Nàng đột nhiên mở to mắt, chăm chú tòa tháp đang xoay tròn mặt.

 

Thân tháp u tối, phía tản ma khí nồng đậm, tháp khắc đầy phù văn.

 

Những phù văn , chút tương tự với tổ văn Bạch Nam Sênh, thậm chí, cũng tương tự với phù văn ngưng tụ thành công trong huyết dịch của nàng.

 

Chẳng lẽ , là vì nàng ngưng tụ phù văn tương tự với nó, cho nên, nó nhận nàng chủ?

 

Nàng chút kinh nghi bất định tòa tháp mắt, về phía xa, lúc cũng đang mở mắt, u u nàng là Bạch Nam Sênh.

 

“Ngươi rốt cuộc là ai? Vì thể khiến nó nhận ngươi chủ?”

 

Chung Nhiễm “hề hề” hai tiếng: “Cái gì mà rốt cuộc là ai? Ta chính là thôi.”

 

“Còn việc nó vì nhận chủ, cũng , ngươi nên hỏi nó.”

 

Giọng của Bạch Nam Sênh lộ vẻ u lạnh: “Nó thể nào nhận bất kỳ ai tộc chủ, trừ phi, ngươi cũng họ Bạch.”

 

Chung Nhiễm ngẩn , đột nhiên nhớ lời Vân Lạc Hoan từng , khi đó vị mẫu tiện nghi mà nàng từng gặp mặt , đàn ông mà nàng tìm, chính là một tu sĩ thuộc tính ám nguyên tố.

 

Tức là cái gọi là ma trong thế tục, hoặc ma tu.

 

Người đó rốt cuộc là ma, ma tu, ngay cả Vân Thanh Nhiễm cũng .

 

Vị nam nhân thần bí đó, dường như chỉ khi “cống hiến” hai hạt giống, liền biến mất, từ đó còn bất kỳ tin tức nào về .

 

Hai chị em nàng dọc đường , cũng từng bất kỳ thông tin nào về đàn ông đó.

 

Bây giờ, Bạch Nam Sênh nàng, chắc chắn là huyết mạch của Bạch gia bọn họ?

 

Nhớ phù văn ngưng tụ trong huyết dịch, chẳng lẽ , những thứ đó, chính là ấn ký tổ văn?

 

, huyết mạch truyền thừa, nên sinh trong huyết mạch ?

 

nàng và Chung Yến, đây đều cảm nhận ?

 

Không đợi nàng nghĩ thông suốt tất cả, hắc tháp đột nhiên lao về phía nàng, nàng theo bản năng thể dịch chuyển ngang , tránh né cú va chạm của nó.

 

“Này, ngươi qua đây thu nó chứ?”

 

Bạch Nam Sênh lắc đầu: “Vô dụng thôi, thần khí đều tự chọn chủ, nó chọn ngươi, dù cưỡng cầu cũng vô ích.”

 

“Ngươi thử ? Ta cũng của gia tộc các ngươi, mau tới lấy nó .”

 

Bạch Nam Sênh hồ nghi nàng, thấy nàng vẫn luôn né tránh hắc tháp, cuối cùng vẫn tới.

 

Hắn hai tay kết ấn, hiện lên một tầng đường vân tinh xảo, những đường vân càng lúc càng rõ ràng, tản hắc mang đáng sợ.

 

Những hắc mang cũng từ từ hợp thành từng phù văn, vây hãm lấy hắc tháp.

 

Hắc tháp còn b.ắ.n về phía Chung Nhiễm, nữa nàng né tránh.

 

Nó dường như tức giận, phía mà hóa thành một bóng ảnh nhỏ.

 

“Còn ai dám từ chối bản tọa, ngươi là kẻ đầu tiên.”

 

Nó gầm lên một tiếng, cuối cùng vẫn Bạch Nam Sênh cưỡng ép nhận chủ.

 

--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy! -

Mèo Dịch Truyện

 

 

 

Loading...