Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 622: Đăng Lôi Đình Sơn ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:37:53
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lam Uyên cùng những khác thấy , cũng lượt lấy tất cả linh thạch cực phẩm mà thể lấy , đều giao cho nàng.
“Cái … các vị cứ giữ .”
An Linh : “Chúng linh thạch thượng phẩm là đủ , linh thạch cực phẩm đều dành cho con.”
Những còn cũng mỉm , điều khiến Chung Nhiễm cảm động.
Bọn bằng hữu rốt cuộc cũng uổng công nàng kết giao.
“Đa tạ!” Nàng vươn tay đón lấy, khi tạ ơn, liền xoay về phía chân núi.
Chung Yến, Mộ Cẩn Ninh theo, A Sinh cũng vội vàng đuổi kịp.
“Đi, chúng cũng theo xem .”
Trong mắt Vân Thiên Vũ cùng những khác lóe lên vẻ kiên định, tu luyện sớm muộn gì cũng đối mặt với độ kiếp.
Trước thời hạn để cơ thể tiếp nhận lực lượng lôi đình, xác suất thành công cũng sẽ lớn hơn nhiều.
Vừa bước phạm vi Lôi Đình Sơn, từng đợt lực lượng sấm sét liền tràn cơ thể.
Tuy nhiên, hiện tại vẫn chỉ là khu vực ngoại vi nhất, chút lực lượng lôi đình hề ảnh hưởng đến các nàng, ngay cả A Sinh cũng ảnh hưởng.
Lam Uyên cùng những khác theo sát phía , tốc độ nhanh.
Ở đây mọc đầy những cây cỏ dại thấp bé rõ tên, qua giẫm đạp ngừng, thêm việc thỉnh thoảng lôi đình tràn xung quanh, thể chút cỏ dại là .
Trên mặt đất thỉnh thoảng một hai chỗ cháy xém, trông thật kinh hoàng.
Vì , đều chậm, còn chằm chằm Chung Nhiễm cùng những phía .
Tỷ Chung Nhiễm, A Sinh và Mộ Cẩn Ninh, là những thiên tài thiên phú cao nhất, thực lực thâm sâu khó lường trong bọn họ.
Thử hỏi, đó đối mặt với nhiều cường giả của Thành chủ phủ, ngay cả Lâu Anh cũng chỉ thể bảo vệ bọn họ chạy trốn.
Chung Yến một dùng sức mạnh bản , đ.á.n.h tan tất cả những cường giả đó, còn khiến Thành chủ phủ ngay cả một câu nặng lời cũng dám , còn bồi lễ tạ tội.
Có bọn họ dò đường, bọn họ theo cẩn thận một chút, vấn đề lớn.
Thấy Chung Nhiễm cùng những khác bước phạm vi lôi đình, nhưng như chuyện gì mà tiếp tục , bọn họ cũng theo đó mà hưng phấn.
Một ngọn Lôi Đình Sơn lớn như , lẽ lực lượng lôi đình bên trong cũng lợi hại lắm chăng?
“Rắc!”
Một đạo lôi đình to bằng cổ tay trẻ con lóe sáng từ đỉnh núi bổ xuống, thẳng tắp bổ về phía mấy Chung Nhiễm.
Mọi ngoài thấy đều sợ hãi ôm mắt hét lên, chỉ Phương lão cùng những khác chằm chằm, mắt hề chớp.
Chung Nhiễm ngẩng đầu một cái, để ý, tiếp tục về phía chân núi.
Trên núi cây trồng gì, phần lớn là đất cháy, hoặc đá đen, cũng một loại cỏ dại đặc biệt.
Trên núi cũng một tu sĩ, những tu sĩ đó khi thấy lôi đình bổ xuống, liền vội vàng né tránh, hoặc dùng bảo vật chống đỡ, dám chính diện đối kháng.
Cả ngọn núi đều lực lượng lôi đình bao phủ, nhưng những lực lượng đó quá mạnh, các tu sĩ Lôi linh căn, cùng một cường giả khi dần thích nghi sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
đối với những đạo lôi đình bổ xuống, thì dám chính diện chịu đựng, c.h.ế.t cũng trọng thương.
Bị bổ thêm vài , ngay cả tro tàn cũng còn.
Lôi đình bổ xuống, trúng bốn các nàng, mà là bổ xuống chân núi phía .
Mặt đất xuất hiện một vết nứt nhỏ hình mạng nhện, đó từ từ phục hồi.
“Tỷ tỷ, ngọn núi điều kỳ lạ.”
Ngọn núi bình thường lôi đình bổ xuống như ngày qua ngày, sớm biến thành một mảnh đất bằng phẳng, thậm chí là một cái hố sâu.
ngọn núi vẫn cao như , cụ thể cao bao nhiêu thì thể .
Loại đất núi , khi bổ, còn thể tự phục hồi, thật sự là kỳ lạ.
Bọn họ từng đến điều dị thường như .
Chung Nhiễm ngẩng đầu ngọn núi cao, trong lòng dấy lên một cảm giác kỳ lạ.
“Quả thật thú vị, thôi, chúng lên xem.”
Nàng đầu bọn họ một cái, nhẹ giọng : “Đăng đỉnh, tự tin ?”
Người khác thể lên đỉnh, nghĩa là bọn họ cũng thể.
“Thử xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-622-dang-loi-dinh-son.html.]
Sơ sinh ngưu bất phạ hổ (nghé con mới đẻ sợ hổ)!
Bọn họ kỳ thực cũng là thiên tài tự cao tự đại, chỉ là ít khi thể hiện mặt khác.
Lúc đối mặt với ngọn núi cao bao nhiêu truyền thuyết , bọn họ đều thăm dò cho rõ ràng.
Bốn đặt chân lên Lôi Đình Sơn, ngay khoảnh khắc đó, ngọn núi cao vốn yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng một đạo lôi đình bổ xuống, ngọn núi cao lực lượng điện giật bao quanh, đột nhiên sôi trào.
Giống như, một giọt nước rơi chảo dầu, khiến chảo dầu sôi sùng sục.
Lôi Đình Sơn lúc chính là như .
Vô lôi đình từ đỉnh núi bổ xuống, các tu sĩ vốn đang cẩn thận thăm dò xung quanh sườn núi, lúc từng từng phát tiếng kinh hô, điên cuồng chạy loạn xuống núi.
Ngay cả như , vẫn ít tu sĩ sét đ.á.n.h trúng, lăn xuống từ sườn núi.
Mặc dù t.h.ả.m hại vô cùng, nhưng ít cũng giữ một mạng.
Đây là điểm cuối, chỉ mới là điểm khởi đầu.
Lôi Đình Sơn lúc dường như sống , lôi đình khắp nơi, như một mạng lưới điện dày đặc, bao phủ bộ Lôi Đình Sơn, bên ngoài thấy gì nữa.
Lam Uyên cùng những vốn đang sắp tới gần kinh hãi trừng lớn mắt, đó nhanh chóng lùi về phía , sắc mặt tái mét.
“Sao thế ? Chẳng lẽ Lôi Đình Sơn biến dị ?”
Mèo Dịch Truyện
“Tiểu sư tỷ bọn họ sẽ chứ?”
“Không thấy bọn họ , chắc là .”
Trước đó còn thể thấy một chút, bây giờ thì cái gì cũng thấy, chỉ lực lượng lôi đình dày đặc bao phủ, khiến sởn gai ốc.
“Chúng đừng lên , cứ chờ xem .”
Phương lão nhẹ giọng : “Bốn bọn họ đều thường, chắc là sẽ .”
Không thể , gừng càng già càng cay.
Bọn họ sống mấy trăm năm, kiến thức rộng rãi, qua vô điển tịch, ít chuyện lạ.
Thể chất của bốn Chung Nhiễm tầm thường, thiên phú càng vượt trội.
Chung Nhiễm tâm tâm niệm niệm đến Lôi Đình Sơn để thăng cấp, chắc là nắm chắc vạn phần.
Chủ yếu là, bọn họ cũng giúp gì, chỉ thể .
Tiểu chủ, chương phía vẫn còn đó, mời nhấn trang kế tiếp để tiếp tục , phía càng thêm đặc sắc!
Bọn họ đoán sai, những lực lượng lôi đình , những gây phiền toái cho bốn Chung Nhiễm, ngược còn khiến các nàng cảm thấy thoải mái.
Lực lượng lôi đình nồng đậm chui cơ thể, du tẩu khắp nơi trong nội thể.
Ban đầu còn chút cảm giác tê dại, dần dần liền biến mất, theo đó là cảm giác dễ chịu.
Tỷ Chung Nhiễm nhân cơ hội nhanh chóng vận chuyển công pháp, đem những lực lượng lôi đình hóa thành sức mạnh của .
A Sinh run rẩy thể, toe toét : “Tỷ tỷ, leo núi thật sự thoải mái.”
Thể chất của đặc biệt, bình thường khó khiến cảm thấy đau đớn, thậm chí, một đòn tấn công của khác, ngay cả gãi ngứa cho cũng đủ.
hôm nay leo ngọn núi , cảm thấy tê tê dại dại, đó là một loại tê dại từ tận xương tủy toát , khiến thoải mái đến mức xuống ngủ luôn.
Chung Nhiễm đầu một cái, liền chắc chắn thể chịu đựng những lực lượng lôi đình .
“Leo lên cao hơn chút nữa, phía sẽ còn thoải mái hơn.”
A Sinh , sải bước lên núi: “Được, chúng leo núi thôi.”
Chung Nhiễm sang Chung Yến và Mộ Cẩn Ninh bên cạnh, khi trải qua lôi kiếp ở Táng Thần Chi Mộ đó, lực lượng lôi đình ở đây, ngược cảm thấy kém hơn một chút.
“Không chứ?”
“Vẫn , chúng tiếp tục lên.” Chung Yến theo kịp bước chân của A Sinh, thể tự chủ mà run rẩy vài cái.
Mộ Cẩn Ninh cũng tương tự, đỉnh đầu y lờ mờ hiện một cây non nhỏ, sinh khí nồng đậm bao quanh y.
Y vươn tay kéo tay nàng, giọng run run và nhẹ nhàng: “Có thể chịu , thôi, lên xem .”
Ngừng một chút, y : “Nhiễm Nhiễm, nàng cần bận tâm đến chúng , cứ một lòng lên tu luyện để đột phá cảnh giới là .”
Y ngẩng đầu đỉnh núi, đầu nàng: “Có cảm giác đặc biệt nào ?”
---