ĐẠO LỮ PHẢN DIỆN CỦA LONG NGẠO THIÊN - 47
Cập nhật lúc: 2025-07-22 05:42:51
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Thẩm Từ Thu nhận truyền âm từ tông môn, bên phía Tạ Linh cũng nhận tin tức, một con hắc ưng lượn qua bầu trời đáp xuống, mang theo thư báo.
“Điện hạ,” hắc ưng cúi đầu , “Khổng Tước tộc gửi tin, năm nay Yêu tộc cũng tham gia Kim Ngọc Yến, khả năng cao là sẽ chấp thuận.”
Kim Ngọc Yến vốn là sự kiện tổ chức hiệp định đình chiến giữa Nhân tộc và Ma tộc, ban đầu liên quan gì đến Yêu tộc. theo thời gian, quy mô ngày một hoành tráng, đến cả tán tu cũng thể tự đăng ký tham dự. Dù là tranh tài giữa Nhân – Ma, đấu ngầm giữa các thế lực trong nội bộ, Kim Ngọc Yến từ lâu trở thành nơi để vươn danh, giành tiếng.
Yêu tộc mà thèm nhỏ dãi lâu, giờ thì chính miệng Yêu hoàng đưa đề xuất, tính là chính thức gõ búa xác lập.
Tạ Linh nắm lấy ngọc bài, khẽ gật đầu:
“Khổng Tước tộc cũng đưa tham dự, tám phần là giúp Yêu hoàng giành thêm tài nguyên. Dù lâu lâu cũng lộ mặt, thì quên mất còn tồn tại mất.”
Hắc ưng gật đầu: “Phải.”
Toàn bộ linh mạch, pháp khí, bảo địa thế gian đều hạn. Đã thế còn phân phẩm cấp cao thấp. Ai mà chẳng chiếm phần ? Kẻ thiên tư cao, mà rơi vùng đất cạn linh khí thì khác gì thiên tài phế. Tông môn, gia tộc bề ngoài là nâng đỡ , thật chất là đang đấu đá từng tấc đất, từng miếng tài nguyên.
Tạ Linh thật ghét nhất tranh đấu. ở thế giới , tranh thì chỉ nước khác nuốt chửng.
Nói thì buồn , trong nguyên tác, phần “Kim Ngọc Yến” chỉ lướt sơ vài dòng bởi vì lúc đó vai chính còn đang vất vả tu luyện ở một nơi hẻo lánh, thở hổn hển chuẩn khôi phục tu vi.
giờ thì khác. Gặp Thẩm Từ Thu, bám lấy tài nguyên của Ngọc Tiên Tông, tu vi của y khôi phục nhanh đến kinh . Băng Hỏa Song Sinh Châu, Thiên Hỏa Quyết, phân hồn hóa tất cả đều gom đủ. So với kịch bản gốc, tốc độ còn dẫn đầu cả một đoạn dài.
Ban đầu y còn nghĩ dính đại phản diện thì chỉ xui tận mạng. Giờ … bàn đến chuyện khác, riêng về tu luyện thì là vận may từ trời rơi xuống.
Là do hào quang vai chính của y quá mạnh, nên gặp phản diện cũng biến thành phúc tinh?
Hay là… Thẩm Từ Thu mới chính là mang may mắn cho y?
Tạ Linh nghĩ đến đây liền âm thầm gật gù: chắc chắn là do bản y lợi hại.
Dù , cánh chim của y cũng … phản chủ, chỉ cần gần ba chữ “Thẩm Từ Thu” là cả đều vui rạo rực, từng cọng lông chim cũng như duỗi đón gió. Cái đuôi vểnh vểnh, thỉnh thoảng vô thức lộ vài . Khóe môi khẽ cong, đến chẳng thể kìm.
Tạ Linh vội giương quạt che mặt để giấu nụ dở dở đó.
Thẩm Từ Thu thu hồi ngọc bài, ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt lấp lánh ý của Tạ Linh.
Thẩm Từ Thu: “…”
Cười nữa . Lại cái gì chứ?
Trước còn thể thuận miệng hỏi, nhưng giờ dám.
Vì Tạ Linh càng ngày càng gan to.
Hắn sợ nếu lỡ hỏi , thì thể sẽ mấy lời kinh hãi thế tục mà tám phần là còn dính đến .
Thẩm Từ Thu nghiêng mặt , coi như thấy gì, hỏi, cũng chẳng thèm để tâm.
Hắn im lặng, nhưng Tạ Linh tinh thần phấn chấn, thu quạt xuống, lộ nụ cong cong nơi khóe môi:
“Sao thế? Hôm nay hỏi cái gì ?”
“Ta nhớ một chuyện vui thôi. Thật đấy. Nếu ngươi thực sự tò mò, cũng thể kể.”
Thẩm Từ Thu: “…”
Giữa việc bảo Tạ Linh im miệng và giả vờ thấy, Thẩm Từ Thu quyết đoán chọn… cái .
Tốt nhất coi như gì xảy .
Đến khi các tử Ngọc Tiên Tông xem xong lễ tế vũ, Thẩm Từ Thu liền triệu tập trở về tông môn. Còn Tạ Linh cũng gọi hắc ưng từ khách điếm về.
Tạ Linh lập tức lấy tinh thần.
Lúc còn rõ ràng đường về y sẽ cưỡi kiếm của Thẩm Từ Thu!
mà Thẩm Từ Thu từ trong pháp khí trữ vật gọi một chiếc tàu bay.
Tạ Linh: “…”
Tạ Linh: ???
Khoan , là ngự kiếm mà?! Tàu bay là cái quỷ gì?!
Ngọc Tiên Tông đại tử, gian trữ vật lớn đến mức thể nhét cả núi , lấy một chiếc tàu bay cỡ nhỏ cũng chẳng gì lạ. Chiếc thuyền chứa hai mươi , chuyên dùng để ngoài nhiệm vụ. Các tử xung quanh lượt lên tàu, Tạ Linh vội vàng túm lấy tay áo Thẩm Từ Thu.
Thẩm Từ Thu giơ tay né tránh, nhưng tránh . Trước mặt tử nhà , động tác cũng tiện quá lỗ mãng, đành nhíu mày nhắc nhở: “Buông tay.”
“Ngươi là lúc về sẽ cho ngự kiếm!” Tạ Linh cắn răng, nhỏ giọng chất vấn, “Ngự kiếm cơ mà? Không còn bảo là vội về ? Thế quái nào giờ thong thả lấy tàu bay?!”
“Về thì vội nữa .”
Thẩm Từ Thu vẻ mặt thản nhiên, cảm thấy mấy việc bàn danh sách tử cũng chẳng cấp thiết gì lắm. Chờ tất cả tử đều lên tàu, thu tay về, cúi đầu liếc mắt đang níu lấy .
Còn cái vụ quỵt lời hứa gì đó? Xin , lừa là ai? Còn nhớ vụ Tạ Linh lừa ở Hướng An trấn phát hiện nguy cơ lớn gì gì đó? Kết quả là chẳng gì cả!
“Ngươi nếu thật sự ngự kiếm,” Thẩm Từ Thu nhẹ nhàng lướt cổ tay áo qua lòng bàn tay Tạ Linh, bước lên tàu, “Ta cho ngươi mượn Ngàn Cơ Kiếm, để Hắc Ưng chở ngươi bay.”
Không cũng xem như là “ cho ngươi cưỡi kiếm một đoạn” đấy ?
Tạ Linh: “……”
Ta ghét mấy trò chơi chơi chữ!!!
Thẩm Từ Thu mồm miệng vẫn tính là nhiều, nhưng giờ cảm giác càng ngày càng độc miệng? Mấy chiêu học ở ? Học hư đúng ?!
Phía , Hắc Ưng im lặng một lúc, đột nhiên nhẹ giọng lên tiếng:
“Điện hạ Thẩm Từ Thu chuyện hình như đang học cách dùng từ của ngài?”
Tạ Linh nghiêng đầu, lặng lẽ liếc một cái.
Hắc Ưng: “Điện——”
Tạ Linh: “Im.”
Hắc Ưng lập tức câm nín.
Tạ Linh mặt biểu cảm, nghiêm túc đến mức như chữ “nghiêm túc” lên trán, trong lòng đang phản bác kịch liệt, thể nào, tuyệt đối thể nào! Sao Thẩm Từ Thu thể học cái từ chứ?
Không khả năng!
Chủ tớ hai cũng leo lên phi thuyền. Tạ Linh vốn còn định gần Thẩm Từ Thu, nhưng Hắc Ưng một hồi im lặng ngoan ngoãn cuối cùng cũng đành cúi đầu, truyền âm ngọc bài mới nhất, bất đắc dĩ mở miệng gọi chủ tử nhà .
Thật sự chuyện quan trọng.
Tạ Linh ánh mắt vẫn dõi theo Thẩm Từ Thu, tay phe phẩy cây quạt gấp, lười nhác mở miệng:
“Nói.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/47.html.]
“Mới xác nhận xong,” Hắc Ưng , “Yêu tộc tham dự Kim Ngọc Yến Ngũ hoàng tử còn ...” liếc mắt về phía Thẩm Từ Thu, ngừng một chút tiếp, “…tiền vị hôn phu của ngài, Yến Mị.”
Tạ Linh khựng , cây quạt trong tay dừng giữa trung.
Không nhanh chậm trở về Ngọc Tiên Tông, Thẩm Từ Thu và Biện Vân liền thẳng đại điện. Yêu tộc xác nhận tham dự là chuyện chắc chắn, mà hiện tại, bọn họ đang danh sách các tu sĩ tham gia.
Tất nhiên chỉ là một phần danh sách. Tán tu vẫn thể tự do đăng ký tham dự, nên danh sách bao gồm họ. Dù , tất cả những cái tên gửi đến đều là nhân vật danh tiếng nhỏ ở các thế lực lớn nhỏ khắp nơi.
Kim Ngọc Yến hạn chế tham chiến, nhưng vòng thi đấu thì tu vi tối thiểu đạt Kim Đan, tối đa vượt quá Hợp Thể. Ngoài còn cả luyện khí sư và luyện đan sư cùng tham gia.
Ở kiếp , Thẩm Từ Thu từng giành quán quân tổ Kim Đan tại Kim Ngọc Yến, thưởng một viên đan dược lục phẩm quý hiếm. Cũng nhờ thành tích đó mà Ngọc Tiên Tông khi nổi bật giữa cuộc chiến loạn, danh tiếng tăng vọt.
Kim Ngọc Yến tuy nhiều phức tạp, dễ các thế lực dòm ngó, nhưng đồng thời cũng là thời cơ để “thừa nước đục thả câu”. Chỉ cần nắm đúng thời điểm, thể mượn thế xoay chuyển cục diện.
Thẩm Từ Thu xem danh sách suy tính. Mộ Tử Thần Tà Hồn ở bên, nhất thời dễ tay. nếu đến bí cảnh loạn chiến, liệu thể nhân cơ hội trừ khử Ôn Lan?
Đang suy nghĩ, ánh mắt bỗng dừng một cái tên.
Yến Mị.
Thiếu tộc trưởng Mị yêu tộc.
Dù chủ động tìm hiểu về vị hôn phu cũ của Tạ Linh, nhưng cái tên đến quá nhiều .
Dù thì, chuyện Tạ Linh từ hôn năm đó, từng chấn động cả tu chân giới.
Một kẻ từ hôn, vốn nên là chuyện mất mặt, nhục nhã, mà yêu hoàng còn lên tiếng. Tạ Linh một “phế nhân” ai thèm ngó dám giữa đám đông xé nát hôn thư, giẫm nát thể diện ngay mắt bao .
“Lúc ngươi ngày nào cũng tìm cách lấy lòng , lời ngon tiếng ngọt mãi dứt. Ta hủy hôn, ngươi đến nước mắt ròng ròng, hôm qua còn thề gả cho ai ngoài , hôm nay chạy yêu đương với hoàng ?” Tạ Linh cong môi nhạt, tiện tay xé nát hôn thư:
“Giờ thì chính thức thoát khỏi cái hôn ước rác rưởi . Chúc mừng . Còn ngươi? Miễn.”
Nam Cung Tư Uyển
“Sau sẽ trở thành kẻ mạnh nhất. Đến cả cơ hội thuộc hạ của , ngươi cũng .” Nói , y ném luôn mảnh giấy vụn bay tán loạn, thản nhiên bồi thêm, “Ngay từ đầu là ưa ngươi, ngươi đừng tự tưởng bở.”
Nghe lúc Yến Mị giận đến phát run. Tạ Linh thì chỉ ho nhẹ một tiếng, bung quạt , thong thả :
“À mà quên, còn một câu thoại nữa. ‘Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.’ Nhớ lấy, chờ mà hối hận. Xong nha. Gì? Ngươi định g.i.ế.c thật ?”
Luyện khí tầng hai, mà khí thế ngông cuồng đến tận trời, hề sợ:
“Muốn g.i.ế.c thì cứ tới!”
Dáng vẻ kiêu ngạo hôm của Tạ Linh thêm mắm dặm muối, truyền khắp nơi, gần như thành giai thoại. Quan trọng nhất là khi mất mặt cả Mị yêu tộc như , y vẫn sống khỏe, sống , sống đến mức khiến ai chuyện cũng nghiêng ngả vì sốc.
Người ngoài đồn đoán nhiều điều về mối quan hệ giữa Tạ Linh và Yến Mị. Có kẻ y vốn chẳng hề thích Yến Mị, cũng đoán rằng y là vì yêu sinh hận, thẹn quá hóa giận, trong lòng sợ rằng mắng chửi bao phen.
Dù thì đoạn tình sử cũng từng là chuyện tu chân giới truyền tai rầm rộ một thời. Ngay cả Thẩm Từ Thu cũng từng qua.
Còn rốt cuộc Tạ Linh thật lòng thích Yến Mị , thì ai mà ?
Chỉ , Tạ Linh từng lướt qua một khi chuyện với Thẩm Từ Thu, bảo là bản thực sự thích Yến Mị.
Lúc , ánh mắt Thẩm Từ Thu dừng hai chữ “Yến Mị”, dửng dưng dời , bất kể sự thật thế nào, thì cũng chẳng còn liên quan gì đến .
Hắn buông danh sách Yêu tộc, cầm lấy danh sách Nhân tộc để xem, đặc biệt chú ý đến Đỉnh Kiếm Tông. Đời , nhớ rõ từng trong Đỉnh Kiếm Tông cuối cùng , nhưng họ cũng đưa đến tổng cộng ba mươi , cộng thêm nhân thủ khác là tròn trăm, về lượng thì cũng kém Ngọc Tiên Tông là bao.
Kim Ngọc Yến , các tông phái cơ bản đều do trưởng lão dẫn đội, mỗi bên Nhân tộc và Ma tộc đều một vị Chân Tiên tọa trấn. Lần cộng thêm Yêu tộc, ba vị Chân Tiên xuất hiện. Người của Nhân tộc đến từ Vấn Thiên Tông, là một vị tiền bối tính tình tệ.
Thẩm Từ Thu chăm chú xem qua cách Đỉnh Kiếm Tông sắp xếp , trong lòng tính toán.
Kết thúc nghị sự tại đại điện, và Biện Vân còn nộp báo cáo biểu hiện của tử rèn luyện để xét cấp bậc, quyết định lượng linh thạch và tài nguyên mà các tử dòng chính sẽ lĩnh hàng tháng.
Tất nhiên, đây chỉ là đánh giá cơ bản, về vẫn thể điều chỉnh.
Vì sự can thiệp của Thẩm Từ Thu, những như Mộ Tử Thần và Địch Sơn đều đánh giá cao. Ngược , Diệp Khanh biểu hiện tồi, tháng đầu tiên thể giành lượng tài nguyên dồi dào.
Với một , một tháng thể chẳng đáng là bao. với kẻ khác, chỉ cần hơn vài ngày thôi là thể bỏ xa đám đông một đoạn dài .
Thẩm Từ Thu chính là kiểu như .
Kiếp , đột phá Nguyên Anh năm hai mươi tuổi, là thiên tài hiếm thấy. Dù thì ở tu chân giới, kẻ kẹt ở Kim Đan trăm năm cũng ít. Kiếp trọng sinh trở về, tu hành càng thêm cẩn trọng, thêm vài cơ duyên, linh khí giờ ngưng tụ tròn đầy, bất cứ lúc nào cũng thể đột phá lên tầng kế tiếp.
càng đến ngưỡng đột phá, càng bình tĩnh chống đỡ. Bắt đầu từ cảnh giới Nguyên Anh, thiên kiếp sẽ giáng xuống.
Kiếp , lúc đột phá sớm xa cách Úc Khôi và Ôn Lan, lặng lẽ tìm một nơi ngoài tông môn để tự vượt qua. Sau khi thành công, sư và vị hôn phu chẳng những vui mừng, ngược còn sắc mặt ngưng trọng như lâm đại địch. Ngay cả sư phụ cũng chỉ nhàn nhạt đối đãi. Rõ ràng là chuyện nên mừng, nhưng một ai cùng chia vui.
Cũng may, Thẩm Từ Thu sớm quen với việc ai chúc mừng .
Đời , đợi Kim Ngọc Yến kết thúc, định sẽ thử đột phá một . Giờ Ngọc Tiên Tông còn khá an , thể chọn một nơi yên để đột phá, vẫn hơn nhiều so với việc miễn cưỡng tìm chỗ lánh nạn.
Lo xong việc, về sân riêng đỉnh núi. Vừa đặt chân viện, thấy Tạ Linh đang bên ao, giả vờ thưởng thức cá. ngay khi Thẩm Từ Thu hạ xuống, đối phương liền lặng lẽ thẳng lưng, thong dong chào hỏi, dáng vẻ nghiêm chỉnh như từng giả bộ.
Lại bày trò ngắm cảnh…
Thẩm Từ Thu: Thật lắm chiêu.
May mà Tạ Linh cũng chuyện đắn:
“Kim Ngọc Yến , theo với phận khách quý, vì nhận tin, ngũ hoàng của sẽ đến, ngươi hiểu chứ.”
Thẩm Từ Thu gật đầu: “Ta sẽ ngươi ngăn phiền phức từ phía Yêu tộc.”
Đây vốn là điều họ giao dịch từ Tạ Linh giao Vũ Thần Lệ, Thẩm Từ Thu giúp y gánh phiền phức từ Yêu tộc.
Tạ Linh một bên lặng lẽ quan sát sắc mặt , một bên như thuận miệng thêm:
“Còn cả tên Mị yêu thiếu chủ Yến Mị nữa, cũng g.i.ế.c .”
Thẩm Từ Thu sắc mặt đổi, gật đầu, hiệu , sẽ để mắt cùng lúc.
Thấy chẳng chút phản ứng nào, Tạ Linh thầm thở phào nhẹ nhõm, song cũng chút tiếc nuối khó hiểu: Hắn thật sự là chẳng để tâm gì ư?
“ ,” Tạ Linh tiếp, “Tuy , nhưng sợ ngươi quên, nên nhắc nữa: thật sự từng thích Yến Mị, một chút cũng .”
Lông mi Thẩm Từ Thu khẽ động, ánh mắt cụp xuống, giọng thản nhiên:
“Liên quan gì đến ? Ngươi vốn cần cố tình nhắc .”
Tạ Linh đôi mắt màu hổ phách im lặng lướt qua , đó đột nhiên bật :
“Được , là … chỉ đơn giản thôi.”
Dứt lời, y xoay , chậm rãi bước khỏi sân. Khi Thẩm Từ Thu thả lỏng bờ vai căng cứng, bỗng thấy tiếng Tạ Linh bay theo gió vọng .
“A Từ, nếu ngươi thật sự để bụng, thì chẳng cái câu ‘ liên quan đến ’ .”
Giọng điệu y mang theo ý , như gió xuân lướt qua vai áo, nhẹ nhàng khoan khoái.
Thẩm Từ Thu: “…”
Thật nghĩ y hiểu lắm ?