Thần sắc Tạ Trác căng thẳng ,   ,  thở yếu ớt, ánh mắt  càng thâm tình, kéo tay  đặt lên n.g.ự.c : "Lúc  cũng như ,  từng  đổi."
Trước   lời ,  nhất định sẽ cảm động rơi lệ. Ngay cả khi   sự ích kỷ giả dối của ,  cũng sẽ gắng gượng nặn  vài giọt nước mắt,   vẻ xúc động.
Chỉ là bây giờ,   mệt ,   tiếp tục ứng phó với thâm tình giả tạo  của  nữa.
"Nếu, nữ nhi của chúng  còn sống..."
Lời    hết,   ho sặc sụa.
"Năm nay nó cũng  lấy phu quân ." Ta  vì sự khó chịu của  mà dừng , vẫn lẩm bẩm  tiếp: "Chàng  con bé sẽ lớn lên giống ,  giống ?"
Tạ Trác níu chặt chăn gấm, mở to miệng khó khăn hít thở.
"Phu quân!" Ta cúi đầu,   : "Chàng  mơ thấy con bé ? Con   với  điều gì ?"
Có hỏi , vì   nhẫn tâm g.i.ế.c c.h.ế.t  ?
Chỉ cần một tháng nữa, con bé   thể đến với thế gian .
Chỉ còn một bước,  sẽ  một   ruột thịt.
Chỉ còn một bước,  sẽ  còn cô đơn một  nữa.
, chính tay  bóp c.h.ế.t tất cả những điều đó.
Tạ Trác mặt đỏ bừng, dáng vẻ như sắp c.h.ế.t đến nơi. Ta đỡ   dậy, nhẹ nhàng vỗ về để  dễ thở. Ta sẽ  thật sự để  chết, bây giờ   là lúc.
"Phu quân!" Ta  dịu dàng, "Khá hơn chút nào ?"
Hắn cố gắng thở dốc, một lúc lâu mới gật đầu: "Khá hơn ."
Ta lúc  mới yên tâm mở lời: "Đã khá hơn ,  chúng  nên  chuyện chính thôi."
Hắn khẽ nhíu mày,  hiểu gì. Ta  sang Huyền Kỳ,  ngay lập tức lấy  bản di thư đó.
Tạ Trác trợn tròn mắt,  thể tin   và Huyền Kỳ: "Ngươi, các ..."
"Phu quân   nổi giận? Huyền Kỳ là nghĩa tử của , tất nhiên cũng là nghĩa tử của ,  việc cho  chẳng  là điều đương nhiên ?"
Hắn bất ngờ siết chặt nắm đ.ấ.m vung về phía ,    dậy tránh .
"Nếu   hợp táng với cố thê,  trăm năm   nên  về nơi nào đây?"
Hắn  rạp  đầu giường, chỉ thở  chứ  thở  .
"Ta  nghĩ sẵn cho  ." Ta lấy hưu thư , bẻ tay  đ.â.m thủng ngón tay, đóng dấu vân tay, ký tên lên .
"Nàng, nàng chẳng lẽ, chẳng lẽ   từ lâu ?"
Trạm Én Đêm
"Biết cái gì?" Ta  lớn: "Biết  cưới  chẳng qua vì  nhút nhát dễ kiểm soát, sẽ  đối xử tệ với con của ? Hay là   vì    tâm  ý hy sinh vì  và con của , nên chính tay g.i.ế.c c.h.ế.t nữ nhi  chào đời của ?"
Tay  run rẩy  kiểm soát , trong mắt   còn giận dữ, mà là một loại cảm xúc khó tả, giống như hối hận. Ta khinh miệt  đầu,   một cái cũng thấy bẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-nuong-khong-lam-duong-gia/chap-2.html.]
Huyền Kỳ thấy ám hiệu của , nhanh chóng  đến bên Tạ Trác bỏ một viên t.h.u.ố.c  miệng .
Ngay lập tức, Tạ Trác  thể   nữa.
"Chàng   ? Viên t.h.u.ố.c  là   chuẩn  từ năm năm ." Lúc đó,  cuối cùng cũng  sự thật về việc  sảy thai, "Ta ngày nào cũng  đút cho  uống, đặc biệt là lúc  trơ trẽn lặp  lặp  những lời tình tứ với ."
Tạ Trác run rẩy vươn tay,  chạm  mặt ,   né tránh.
Huyền Kỳ đột nhiên kéo cánh tay : "Có  đến."
Ta vội vàng lau khô nước mắt, thu dọn cảm xúc.
Ba đứa con Tạ gia, bao gồm cả Tạ Tử Huệ  xuất giá đều   gọi về.
Ba  thấy phụ  yếu ớt đến mức   , quỳ rạp  đất,  rống thành tiếng. Chỉ là dù  lóc, vài  vẫn  quên trao đổi ánh mắt.
Họ ,  cũng  theo.
Cả Kinh thành, ai cũng   hiền lành, hiền thục, nhu nhược, lấy nhà phu quân  trời.
"Đây là di thư của phụ  các con, các con  ý kiến gì?"
Vài   ,  hề ngạc nhiên với bản di thư .
Tạ Tử An ho khan hai tiếng, : "Nếu đây  là tâm nguyện của phụ , chúng con là phận con cái cũng  nên  nhiều."
"Tử Tề, con thấy ?"
Ta  sang Nhị tử,  cũng gật đầu theo: "Con  lời Đại ca."
Ta gả về đây lúc  mới ba tuổi, cơ thể ốm yếu, đại phu xem qua đều    sống quá sáu tuổi. Là  thức trắng đêm ngày,  rời nửa bước chăm sóc, suốt ngày lo lắng,  một khắc lơi lỏng, mới nuôi  lớn đến ngần .
"Còn Tử Huệ?" Ta  dồn hết tình yêu dành cho đứa con  chào đời , đặt lên  con bé, trong  các con, con bé là   cận với  nhất.
"Con cũng  lời Đại ca."
Ta  nhịn  : "Nếu   đồng ý thì ?"
Vài    , Tạ Tử An đột nhiên  khẩy một tiếng: "Bà dường như,   tư cách để từ chối  ?"
"Ngươi  gì?"
Tạ Tử Huệ gật đầu: "Tuy bọn  là do bà nuôi lớn, nhưng trong lòng bọn , bà mãi mãi  thể sánh bằng sinh mẫu của bọn ."
Tạ Tử Tề mỉa mai  : "Sinh mẫu của bà là một kỹ nữ hèn mọn, bà nghĩ bà  tư cách  Tổ đường Tạ gia bọn  ?"
3.
Đây chính là những hài tử do  khó khăn nuôi nấng nên  ?
Ta sớm   Tạ Tử An và Tạ Tử Tề cũng vô tình vô nghĩa như phụ  chúng. Chỉ là  ngờ, ngay cả Tử Huệ cũng như thế.
Có lẽ, từ khoảnh khắc  bước  Tạ gia, chúng chỉ xem  là một công cụ  thể chăm sóc chúng lớn lên bình an. Chúng phòng  , cũng phòng  cả  đầu ấp tay gối của chúng. Bởi phu nhân của Tạ Tử An và Tạ Tử Tề đều quỳ ngoài cửa,   phép  trong.