13
Tên ăn mày nhớ Lý công tử ngoài việc nhắc đến "Lê Hoa Nhai", còn nhắc đến " túc".
Hoa túc thể chế thành Thần Tiên Cao, Thần Tiên Cao từng bán ở Phúc Lộc Hẻm.
Đến đó thể tìm thấy manh mối của Lý công tử ?
Hắn tìm thấy manh mối của Lý công tử, ngược đụng một thần bí.
"..."
Trong cơn mưa như trút nước, tên ăn mày trốn gốc đa, thấy một cảnh tượng kỳ lạ.
Một thanh niên cao lớn, tuấn tú nhưng chút ngang ngược đang điên cuồng đào bới thứ gì đó ở cuối con hẻm, hai mắt đỏ ngầu, vẻ mặt cuồng loạn.
Rắc ---
Cùng với một tiếng sấm sét, thanh niên ôm chiếc hộp đào lên như điên dại.
Một giọng yêu kiều, ma mị vang lên giữa trung: "Người hữu duyên, những hạt giống là của ngươi."
Tên ăn mày nhận giọng đó: Chẳng là giọng của Yêu Quái Anh Túc !
"Trốn đủ ?" Thanh niên lạnh lùng chằm chằm gốc đa cách đó xa.
Tên ăn mày run lẩy bẩy, chạy trốn.
thanh niên như quỷ chặn mặt !
"A!!" Tên ăn mày ngã xuống bùn đất, liều mạng lùi về .
Ai ngờ thanh niên cầm ô che mưa như trút nước cho .
Hắn hỏi : "Ngõa Quán tinh, ngươi còn kìm nén dục vọng trong lòng bao lâu nữa? Ngươi thật sự âm thầm bảo vệ mãi mãi ? Chẳng lẽ ngươi ---"
Thanh niên dừng một chút: "Chẳng lẽ ngươi ! Hắn là giao nhân, thể biến thành nữ nhân, ngươi cưới ? Không sinh con cho ngươi ?"
Tên ăn mày sững sờ.
Sao dám mơ tưởng đến những điều đó chứ!
Mộ Dung Tuyết xinh như , là vầng trăng treo cao trời a! Sao dám hái trăng xuống chứ!
Hắn si mê Mộ Dung Tuyết.
Từ đêm đó gặp thiếu niên đám lưu manh vây đánh trong con hẻm nhỏ, từ đêm đó thấy dung nhan thần tiên của thiếu niên, trái tim tên ăn mày còn ở trong lồng n.g.ự.c nữa .
Trái tim còn do quản nữa!
Trái tim đó bất chấp tất cả chạy đến lòng bàn tay Mộ Dung Tuyết, mặc cho nhào nặn.
trái tim Mộ Dung Tuyết cũng thuộc về khác.
Lý công tử thường xuyên ở khách điếm, cứ chạy Lê Hoa Nhai.
Lúc , Mộ Dung Tuyết luôn bên cửa sổ, bóng lưng Lý công tử dần khuất xa, cuối cùng thu nhỏ thành một chấm đen nhỏ xíu. Rõ ràng khuất bóng, nhưng Mộ Dung Tuyết ngốc nghếch vẫn cứ ngây ngốc theo.
Cứ như đợi lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-13-dai-duong-giai-duoc-10.html.]
Người trở về, Mộ Dung Tuyết cứ yên, liên tục đưa mắt về hướng rời .
Hắn , tên ăn mày nhỏ cũng đang núp trong bóng tối nơi góc tường ngây ngốc .
"Sao gì?" Chàng trai cúi xuống, chằm chằm tên ăn mày, "Ngươi ở bên nàng mãi mãi ?"
Tên ăn mày ngẩn , gì.
Hắn !
chỉ là một tên ăn mày, xứng ?
Hắn chỉ là một Ngõa Quán Tinh, xứng !
"Ta xứng." Ngõa Quán Tinh ủ rũ cúi đầu.
"Hừ, ngươi xứng?" Giọng trai như con rắn độc trong đêm tối, nhớp nháp nhưng thể cắn chặt lấy ham của ngươi, "Nếu ngươi còn là ăn mày nữa thì ? Nếu ngươi giàu sang phú quý, giàu hơn cả nước thì ?"
Đối phương nham hiểm: "Hộp hạt giống túc thể giúp ngươi điều đó."
Tên ăn mày chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Ham của sự cám dỗ của con rắn độc, cuối cùng cũng chấp nhận hành động.
Hắn khỏi hỏi: "Ngươi là ai?"
Chàng trai dậy, đưa cây dù cho tên ăn mày đất.
Hắn dần khuất xa trong cơn mưa bão, gió đêm đưa giọng của .
——"Ta chính là ngươi."
14
Vào năm thứ hai Lý Khả Ái biến mất.
Mộ Dung Tuyết cởi bỏ trường bào nam tử, đó là bộ váy áo nữ nhi.
Nàng tháo mũ miện xuống, búi tóc kiểu Phi Tiên, trong gương đồng còn là công tử tuấn tú nữa, mà là một mỹ nhân tuyệt sắc.
Vì tìm , nàng nhiều nơi.
Đỉnh Côn Lôn, bờ Thương Hải, sa mạc phía Bắc Vạn Lý Trường Thành, ngõ nhỏ Giang Nam... Cứ mỗi nhớ nhung Lý công tử một phần, nàng trở nên giống nữ nhân hơn một chút so với đó.
Xuân qua hạ tới, hơn chín mươi năm thoắt cái trôi qua, khi Mộ Dung Tuyết trở Trường An, thế sự xoay vần, Thần Tiên Cao lan tràn khắp thành.
Thành phố bệnh nặng lắm !
Mọi đều rằng Anh vương điện hạ mộng du tiên cảnh, mang về bảo bối trong truyền thuyết, khiến cho thần dược trong sử sách trăm năm tái xuất giang hồ!
"..."
Trong mấy chục năm, Ngõa Quán Tinh học cách hút hồn phách khác.
Anh vương Lý Hoài Ảnh là chú nhỏ tuổi nhất của Hoàng thượng hiện nay, dung mạo tuấn tú, phận cao quý. Ngõa Quán Tinh hút hồn phách của Anh vương, thế Anh vương ban đầu.
như vẫn đủ với , trở thành kẻ giàu nhất cả nước!
Hắn nhớ tới đêm mưa bão lâu lâu về , lời đó với , hạt giống túc!
Có lẽ là do ham đủ mãnh liệt, một buổi trưa bình thường, xuyên đến đêm mưa bão đó, đào hộp hạt giống gốc cây cổ thụ cuối Phúc Lộc Hẻm!