ĐÂU CÓ NĂM THÁNG TĨNH LẶNG CHỈ LÀ NGƯỜI KHÁC GÁNH TRƯỚC THAY BẠN - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-04-08 00:08:57
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đời , phía Bắc khá hơn một chút, phía Nam thì rầm rộ, từ đường ở khắp nơi, cùng họ thành một nhóm. Dù thương trường quan trường đều bện thành một sợi dây thừng.
Có thể xem nhiều thứ mạng, nó giống như đám tro tàn bùng cháy trở . Ngày Nghiêm Lỗi từng thảo luận về một vấn đề cụ thể và thiết thực như với Kiều Vi.
“Bí thư là một quân nhân chuyển nghề, thuyên chuyển từ bên ngoài về.” Anh với cô.
Đảng lãnh đạo nhà nước, “Thủ trưởng” là thứ hai còn “Bí thư” mới là đầu.
“Chủ nghĩa đế quốc sụp đổ, trái tim cũng sẽ chết, tàn dư phong kiến luôn sắn sàng khôi phục. Đừng sợ, chủ tịch sẽ dẫn dắt chúng phá vỡ tư tưởng phong kiến, giải phóng phụ nữ, xóa bỏ tàn dư phong kiến.” “Chủ tịch dạy chúng luôn chấp hành nhiệm vụ giáo dục bản và đổi chính . Khoảng thời gian em .”
“Kiều Vi, em chăm chỉ học tập, luôn cảnh giác và tiếp tục phát huy!”
Bị đàn ông đôi lông mày thẳng và khuôn mặt chính trực dùng đôi mắt sáng ngời mang theo nhiệt tình và mong đợi chăm chú như , áp lực ập mặt cô.
Kiều Vi: “Em, ừ, em cố gắng… Ừm, nỗ lực!”
Vì sợ con quá phấn khích sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ, nên đến sáng hôm Kiều Vi mới với Nghiêm Tương: “Từ hôm nay .” Nghiêm Tương hỏi: “Đi mấy ngày, khi nào về?”
“Đi mỗi ngày, đôi khi cả chủ nhật cũng .”
Nghiêm Tương ngạc nhiên, buồn bã : “Vậy con nhà bác Triệu mỗi ngày ạ?”
Kiều Vi hỏi: “Con thích dì Dương và Quân Quân ?”
“Con thích dì Dương, dì Dương cho con ăn.” Nghiêm Tương : “ Quân Quân nhiều quá.”
“Còn bé Năm thì ?”
“Bé Năm cũng ồn ào.” Không cần Kiều Vi hỏi thêm, Nghiêm Tương : “Chị Lâm cũng ồn ào.”
Kiều Vi với Nghiêm Tương: “Tương Tương thể với .”
Mắt Nghiêm Tương lập tức sáng lên, sự buồn bã đó biến mất, đó là vẻ phấn khích.
Kiều Vi : “ Tương Tương ngoan.”
Nghiêm Tương vội vàng gật đầu: “Dì Dương cứ con quá ngoan, bảo con đánh Quân Quân, nhưng con đánh.”
Kiều Vi chỉ lắc đầu.
Cách nuôi dạy con của nhà họ Triệu khá thô bạo.
Chị Dương từng với Kiều Vi rằng Nghiêm Tương quá hiền, dễ bắt nạt, nên thể cho Quân Quân chơi với bé để Nghiêm Tương luyện tập.
Trong nhận thức của chị Dương, con trai nhất định đánh .
Con trai nhất định đánh và nhất định sinh con trai đều là kết quả tạo từ môi trường nông thôn.
Trong xã hội loài , tầng lớp trung lưu là những văn minh nhất, giới thượng lưu và hạ lưu thường là thế giới của cá lớn nuốt cá bé.
Ở nông thôn, những gia đình con trai, hoặc con trai nhưng ít hoặc yếu đuối, sẽ khác cố ý bóc lột và lợi dụng.
Tình trạng vẫn còn tồn tại cho đến tận thời của Kiều Vi. Chỉ cần lên các nền tàng xã hội, bạn sẽ dễ dàng tìm thấy những video về những gia đình con trai hàng xóm chiếm đoạt đất đai và ruộng đồng.
thực với tư cách là con của một cán bộ, Nghiêm Tương ở trong tầng lớp trung lưu của xã hội, cần dựa sức lực để giành thắng lợi.
nhận thức của chị Dương vẫn đổi theo sự đổi về địa vị của gia đình.
“Dì Dương thích những đứa trẻ đánh , nhưng thích Tương Tương.” Kiều Vi : “Tương Tương cần đánh , Tương Tương gì thì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-136.html.]
Vì , Tương Tương yêu nhất. Nghiêm Tương rạng rỡ.
Ngày đầu tiên chính thức , Kiều Vi đến sớm hơn lời hẹn một chút, cô đưa Nghiêm Tương đến văn phòng lúc chín giờ rưỡi sáng.
Trạm trưởng Lục pha sắn một bình đậm đà thơm ngát.
“Ngài đến sớm thật.” Kiều Vi mỉm bước văn phòng, cô vẫn mặc bộ quần áo như hôm qua, vai áo sơ mi trắng như ánh nắng, chiếu văn phòng.
“Nghiêm Tương, đây là trạm trưởng Lục, gọi là bác.” Cô nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên đầu Nghiêm Tương.
Hôm nay Nghiêm Tương cũng mặc áo sơ mi trắng, gọn gàng và sạch sẽ, ngẩng đầu lên ngọt ngào gọi: “Cháu chào bác.”
“Ôi! Ngoan.” Trạm trưởng Lục mở ngăn kéo, sờ tay bên trong, lấy một viên kẹo: “Cho cháu.”
Kiều Vi nhẹ nhàng dùng lực lòng bàn tay đặt lưng Nghiêm Tương, Nghiêm Tương phép, vui vẻ nhận lấy viên kẹo, lộ hàm răng trắng nhỏ: “Cảm ơn bác.”
Nhìn qua cũng thấy bé dạy dỗ .
Ai mà thích trẻ con lễ phép, huống chi trong văn phòng việc gì .
“Ôi, đứa bé , mặc áo trắng như , dễ bẩn lắm.” Hồ Tuệ cũng đến chọc Nghiêm Tương, véo véo má bé, vuốt vuốt đầu, chút hoài niệm: “Hồi bé đáng yêu thật, con giờ lớn, còn ồn ào nữa chứ.”
Lục Thiên Minh với Nghiêm Tương: “Cháu đưa cái kẹo cho chú, chú sẽ biểu diễn ảo thuật cho cháu xem.”
Nghiêm Tương lời, đưa viên kẹo mà trạm trưởng Lục cho bé cho Lục Thiên Minh, Lục Thiên Minh cầm một lúc thì chuyển từ tay trái sang tay , một lúc thì từ tay sang tay trái, khiến Nghiêm Tương bật khanh khách.
Lục Thiên Minh hỏi Kiều Vi mấy đứa con, chỉ một Nghiêm Tương thì : “Mới một .”
Bây giờ Kiều Vi mới Lục Thiên Minh cùng tuổi với Nghiêm Lỗi ba đứa con. Đứa nhỏ nhất năm nay cũng tiểu học , còn vợ hiện đang mang thai đứa thứ tư.
Người thời đại thực sự quan tâm đến việc tránh thai, họ chỉ quan tâm đến việc nhiều con nhiều phúc.
Lục Mạn Mạn đến muộn hơn Kiều Vi một chút, nhưng vẫn sớm hơn so với giờ thông thường của cô .
Cô thấy Kiều Vi đến đúng giờ như hẹn, ấn tượng với Kiều Vi.
Những vợ quân nhân ở nông thôn thực sự khái niệm về thời gian. Hồ Tuệ hiện thể đến đúng giờ và về đúng giờ là vì trạm trưởng Lục đưa quy định về việc trừ lương khi đến muộn hoặc về sớm, mới thể bắt chị tuân thủ.
Do phản ứng thai kỳ quá lớn nên nghỉ ngơi tại nhà, đây cũng thường xuyên đến muộn.
Thời gian việc của phát thanh viên vốn linh hoạt và thoải mái, thế mà cô vẫn thường xuyên đến muộn, mặc dù nhắc nhở nhiều rằng “thời gian phát sóng tin tức của đài Trung ương là cố định, đúng giờ.”
Chỉ cách trừ lương mới thể cứng rắn sửa đổi cô .
Chỉ với những vợ quân nhân thì vô dụng. Họ thèm quan tâm đến “quy tắc” và “quy định.”
Chỉ khi trừ tiền thật sự mới khiến họ đau lòng.
Hồ Tuệ hỏng máy hai . Lần đầu, trạm trưởng Lục bụng báo cáo là tự nhiên hỏng, ngờ thứ hai chị hỏng.
Trạm trưởng Lục với chị , từ thứ ba trở , nếu hỏng, tiền mua phụ tùng thế sẽ trừ lương của chị , nên mới thành thật.
Còn Kiều Vi, những thứ khác, chỉ riêng ý thức về thời gian, cô khiến cảm thấy dễ chịu.
Lục Mạn Mạn cũng trêu chọc Nghiêm Tương một chút, với Kiều Vi: “Chị theo em, em sẽ dạy chị cách sử dụng máy móc.”
Kiều Vi vuốt đầu Nghiêm Tương, qua .
Trạm trưởng Lục chỉ một cái bàn: “Về cháu sẽ đây.” Hồ Tuệ khoe công: “ dọn dẹp sạch sẽ hết .”
Cái bàn gỗ cũ, nhưng đúng là lau chùi sạch sẽ một hạt bụi.