Trong trạng thái , Trần Khẳng giống như một con sư tử đực đang kiềm nén cơn thịnh nộ. Cơn giận của    từng tắt. Việc tha thứ là  thể,  thì mục đích của việc  giấy bãi nại là gì?
 đột nhiên  một suy đoán vô cùng táo bạo.
   thể  .
12
Sau khi  khỏi phòng hỏi cung, Lão Từ vẫn  đưa  quyết định. Ông    bàn bạc với Đội trưởng Hoàng.
Còn  thì lập tức  ngoài một chuyến.  đến Viện kiểm sát.
Lúc đó, Kiểm sát viên Hà vẫn  trong văn phòng của  , yên lặng xử lý tài liệu trong tay.
   mặt  , nhanh chóng kể cho    những chuyện  xảy  từ tối qua đến hôm nay. Anh   xong mà  một chút biểu cảm nào,   một lời.
Thấy   bình tĩnh đến ,   hiểu bèn hỏi: “Anh  thấy lạ ?”
Kiểm sát viên Hà hiếm hoi lắm mới  một cái  : “  thấy nhiều chuyện kỳ lạ hơn , ví dụ như kẻ g.i.ế.c , g.i.ế.c cả đứa bé  đầy một tuổi,  mà kẻ đó   thể  phán vô tội. Còn  của khi đó thì  ghì chặt  chiếc ghế ,  thể nhúc nhích. Cho nên bây giờ, nếu   chuyện gì thì  cũng   nhúc nhích nữa.”
Quả nhiên là .
Hồi đó, quả thực   cấp cao hơn  đè nén Kiểm sát viên Hà, buộc    thuận theo mà  thành vụ án đó.
“Kiểm sát viên Hà,  đại khái  đoán  …”
 thở dài một , bắt đầu chậm rãi    bộ những gì   đoán :
Từ đầu đến cuối, Trần Khẳng đều  Trương Chí Quyền  chết. Yêu cầu của   luôn luôn là án tử hình cho Trương Chí Quyền. 
Ngay cả khi Trương Đào ủy thác luật sư mang đến cho   khoản bồi thường khổng lồ,   cũng  hề lay chuyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/day-toi-loi/chuong-10.html.]
 vì   phiên tòa đầu tiên thì thái độ của     đổi  ? 
Bởi vì trong phiên tòa đó, bên đối phương  bất ngờ đưa  bằng chứng “Trương Chí Quyền  đủ mười tám tuổi”. 
Điều  khiến Trần Khẳng   hoảng loạn. 
Ai cũng  rằng, một khi bằng chứng   chấp nhận, thì Trương Chí Quyền  thể  kết án tử hình. 
Cho nên Trần Khẳng  nghĩ đến cách khác. 
Vì   vẫn luôn   đổi ý định ban đầu của , yêu cầu duy nhất của   chính là cái c.h.ế.t của Trương Chí Quyền. Không còn gì khác
Do đó,   đưa  một kết luận về tâm lý của Trần Khẳng lúc đó: “Hoặc là án tử hình, hoặc cứ tuyên vô tội , để    thể tự   tay.”
Kiểm sát viên Hà    hỏi ngược : “Chấp nhận bồi thường, đưa  giấy bãi nại là  thể khiến Trương Chí Quyền vô tội ?”
 đáp: “Đương nhiên là  , đương nhiên  cộng thêm bằng chứng về bệnh tâm thần mà đối phương đưa  trong phiên tòa thứ hai…”
Kiểm sát viên Hà hỏi : “Thế thì ? Hẳn là Trần Khẳng  thể kiểm soát  chuyện  nhỉ?”
 cũng hỏi : “Mặc dù    thế nào mà  , nhưng ban đầu bên Trương Đào chắc chắn  nghĩ đến việc dùng bệnh tâm thần để thoát tội, nếu  thì ông   đưa  ngay trong phiên tòa đầu tiên , đúng ?”
Hai  mở phiên tòa, hai  đột kích bằng chứng, điều   hợp lý. Chắc chắn   giở trò từ bên trong. Có ,  khi phiên tòa đầu tiên tạm ngừng,  đề xuất với Trương Đào về việc  giả chứng cứ bệnh tâm thần. Và  đó vô cùng quan trọng.
 tiếp tục  từng câu từng chữ: “Nếu, giả sử Trần Khẳng thật sự  thể  , trong thời gian tòa tạm ngừng, xúi giục Trương Đào   giả chứng cứ bệnh tâm thần, thì liệu tất cả những điều   hợp lý ?”
“Sau phiên tòa đầu tiên,    Trương Chí Quyền  thể  kết án tử hình nữa, nên   bắt đầu tìm kiếm những phương pháp khác. Phương pháp  chính là để Trương Chí Quyền vô tội. Và , chuyện tối qua  xảy , Trương Chí Quyền   bệnh viện thì  bắt cóc  ngay, bởi vì bọn bắt cóc  chuẩn   thứ sẵn sàng trong hai tháng qua, chỉ chờ để thực hiện thôi.”
Kiểm sát viên Hà lặng lẽ    xong,  mặt vẫn   bất kỳ biểu cảm nào, vẫn thản nhiên hỏi ngược : “Sao  thể chứ? Đây   trò trẻ con, chẳng lẽ Trần Khẳng còn  thể đoán  Trương Chí Quyền sẽ  đưa đến bệnh viện nào để điều trị ?”
“Anh .”  thở hắt  một . “Anh  quyền đề xuất mức án phạt, đương nhiên cũng  thể đề nghị thẩm phán đưa Trương Chí Quyền đến bệnh viện nào, và nếu   chuyện đang diễn  lúc , căn bản sẽ  ai để ý đến chi tiết .”